Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2013

Phố phường đông đúc,xe cộ nhộn nhịp...Mọi người đang chuẩn bị đón chào  năm mới dương lich 2013!
Xin vẫy tay chào năm cũ có những vui buồn,lo toan trong cuộc sống để đón năm mới nhiều hi vọng tốt lành.

XIN CHÚC CÁC BẠN MỘT NĂM MỚI 2013 :  TRÀN NGẬP NIỀM VUI ,AN LÀNH,MAY MẮN,

MẠNH KHỎE,HẠNH PHÚC,THÀNH ĐẠT => VẠN SỰ NHƯ Ý !

Xin gửi vào hư không...

Em gửi tặng Anh Ngộ những bài thơ viết từ cái thuở những hình ảnh ấy đi vào cuộc đời Anh.
Đối với anh em mình,đó vẫn mãi là những chuyện tình quá đẹp!

Xin gửi vào hư không
Cho ấm lòng đêm Đông
Những mối tình quá đẹp
Của  cuộc đời long đong ...


ÁI THU

Thương mùa Thu bận áo vàng ,
Tình em một thuở chiêu quang rạng ngời .
Luân lưu xuôi ngược nẻo đời ,
Anh đưa tay vẫy xa người đầu tiên.


LỆ DUNG

Áo em trắng điểm vài bông chữ thọ,
Đôi mắt buồn không giữ được hồn anh.
Ôi,nước mắt đóa phù Dung ẻo lả ,
Mong em đi đường ấy mộng viên thành .


MAI HƯƠNG


Chiều nay nhìn hai hàng sứ trổ bông
Nhớ khi xưa Thành nội áo em hồng
Hương diễm ảo buổi mai mùa hạnh Ngộ
Đã phù du tan loãng giữa hư không...

                           Phanthinhưmai        1974






          














Hoài niệm

Để tưởng nhớ một người con của Mỹ Lợi,một người bạn ,người anh thời SV trường Dược và ĐHXMM,ngày22/4/2011,Hội đồng hương ML và anh em thân hữu đã tổ chức đêm thơ tưởng nhớ Anh Phan Ngộ tại nhà hàng ĐPN . Thật cảm động và xin bày tỏ lòng biết ơn vô cùng đối với những vị đã dành nhiều ưu ái cho Anh.

              Hôm ấy ,mình đã đọc một bài thơ nhắc lại những kỉ niệm hai anh em và một cuộc đời nhiều biến động.
Kính tặng Anh Phan Ngộ,niềm tự hào vô biên thời thơ ấu của em.

     HOÀI NIỆM

"...Tôi lớn lên trong tiếng hát rừng dương,
Mát rượi ngọn gió nồm chẻ ra trăm nỗi nhớ..."
Câu thơ cũ
Đã bị lãng quên trong từng trang vở
Khuấy động tâm hồn em chiều nay.

Nhớ một thời  Quê Mẹ trắng mây bay
Nhớ một khoảng đời hồn nhiên bé bỏng
Anh em mình,giữa đồi cát trắng,
Dưới bóng hàng dừa,anh dạy em làm thơ ...
Câu lục bát đầu đời vần điệu ngây ngô
Anh cũng tấm tắc khen làm cho em phấn chí !

Như vậy đó,
Anh em mình bỗng trở thành tri kỉ
Như những tâm hồn tri âm gặp nhau.....

Rồi em lớn lên
Rồi cuộc sống muôn màu
Rồi cơm áo...và đường đời dâu bể.
Em trăn trở...Anh ân cần chia sẻ
Những mối tình đi qua tuổi hai mươi....

Mây vẫn bay và nước vẫn trôi ,
Những nhánh sông đời rẻ năm  rẻ bảy ,
Con lạch nhỏ uốn quanh làng vẫn chảy ,
Lòng anh trôi về đâu.......

                            Phanthinhưmai


Mẹ,nguồn vĩnh phúc...

    Những ngày cuối năm dương lịch2012  ,thời tiết ấm áp và có những niềm vui nho nhỏ...làm cho con nhớ tới các Đấng Sinh Thành ,nhớ biết bao tình cảm yêu thương đã nuôi lớn con cho đến ngày nay...Nhớ hôm về Huế,về làng,thăm mái nhà xưa....Bài thơ này kính dâng Mẹ hiền của con-Bà Ngoại của các cháu. 


Thưa Mẹ,                                              
                                                                             
                                                                                        
Hôm nay đất trời chuyển tiết                                                       
Nắng phương Nam sưởi ấm lòng con
Nhớ những mùa Đông quê mình gió bấc
Môt thuở xa xưa...cái lạnh mưa phùn...

Con trở lại mái nhà xưa tìm bóng hình Cha Mẹ
Ao nước,hàng dừa,khoảng sân...đã đổi thay nhiều quá !
Lòng dạt dào những nỗi niềm khó tả
Ôi thời gian vọng tưởng ,
Xóa mất nguyệt đầu môn ,
Dấu chân tìm sỏi đá ,
Hư ảnh đã hao mòn ...

Cho con được thấu lòng lẽ vô vi ,
Thấm mạch máu , tâm linh mình đức độ .
Mẹ đã bay lên ,vượt qua tầm vóc,
Mẹ dắt tay con như buổi đầu đi học ,
Áo Mẹ quê vàng  óng sợi tằm tơ ,
Như Mẹ chăm chút con từ mớ tóc ,
Chiều cuối tuần-pha bồ kết ,mẹ chờ....

Mẹ -làn tuệ hương ,sáng ngời sao Bắc đẩu
Vịn từng bước con đi,
Cho con thấy lẽ càn  khôn .

Con nhìn lên,
Khóm mai vàng không có cùng ngôn ngữ
Con tìm ý,chữ
Hoa lá reo mừng
Chim ngân vang tiếng
Sao lòng con rưng rưng....
Giọng Mẹ nói,tiếng Mẹ cười hiển hiện đâu đây-đã thấm trong con từ giọt máu.
Bóng Mẹ dịu dàng,tâm Mẹ trong sáng
Ủ ấp con từ một buồng tim....
Mẹ sinh chúng con và mang hoài bão
Sống hòa bình,hoan hỉ như chim
Mẹ bỏ chúng con,Mẹ đi về với Đạo
Ôi,ngời sáng đóa KIM  LIÊN !

Trong góc sân , nụ mai vàng nở cánh
Có phải giờ đây con thấy Mẹ đang cười
Nhắc cho con câu:" Thân như điện ảnh hữu hoàn vô.." lẽ tuần hoàn đầy vơi ?
Ôi,ngập hồn con bóng dáng Người
Không dám khóc-sao lệ còn đang rơi.!

Ai biết mùa đang đổi tiết
Cỏ cây  hoa lá đón mừng
Bóng Mẹ vượt lên không
Giữa bốn  bề bất tuyệt
Tỏa ngợp hồn con,làn giới hương bát ngát
Mẹ !
Vẫn muôn đời nguồn vĩnh phúc trong con...

                           Phanthinhưmai        Tháng12/2012




Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

Ơn đức muôn trùng

Đội ơn Trời Phật,con đến nơi an lành và đã ổn định nơi ăn chốn ở.Bắt đầu  những ngày tìm học cho tương lai.Cố lên!Tương lai ở trong tay và do chính con định đoạt .Ba Mẹ và các Anh Chị chỉ đóng vai trò hỗ trợ thôi con nhé ! Chúng ta phải sống tốt,làm việc tốt và học tập tốt không chỉ vì chúng ta mà còn vì đã mang ơn
đức của bao nhiêu người ,hiện hữu và vô hình nữa con ạ.

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

Gửi bạn phương xa

Một ngày  mùa Thu, tìm ra vài người bạn cũ,rất hạnh phúc...
Được P Lan gửi cho xem mấy dòng thơ trong mail và clip một thời để nhớ về ĐHSPSG.
Đọng lại hình ảnh hoa soan bên thềm cũ....


                         Tìm hình bóng của ngày xưa

                  Bâng khuâng hư thực:bây giờ-mai sau


                         Tóc xanh chừ đã phai màu

                  Hoa soan thềm cũ , nhớ nhau ấm lòng

                         Mà sao cứ thấy rưng rưng

                  Vuông sân,bãi cỏ ngập ngừng bước chân

                           Dặn lòng chi sá tháng năm

                   Một thời hoa mộng vẫn nằm trong thơ

                           Quê hương khuất bóng sương mờ

                    Vẫn trong tâm thức cơn mơ suốt đời .


                            Nhặt làm chi lá vàng rơi ,

                     Nhìn lên: Mây trắng trên trời cứ bay...

                     
                                        Mùa Thu 2012
                              Phanthinhưmai







Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

Tay níu thời gian

Và , Bông là người đã đem " hình ảnh Suối Đá " đến với VH2
ĐHSPSG  để từ đó lao xao  tìm ra nhau...39 khuôn mặt,39 cuộc đời....


                                                                                 Viết tặng VH2

Ai cũng biết mình không còn trẻ nữa,
Mà sao lòng vẫn cháy lửa thanh xuân .
Vẫn ước  ao gặp bạn cũ một lần ,
Kể cho hết kỉ niệm thời áo trắng ...

Không cần biết trời có mưa hay nắng ,
Trời  mùa Thu xứ Huế hay Cali ...
Trời mủa Đông,mùa Hạ- có hề chi
Sợi mây trắng vương qua làn tóc rối !

Dù mùa Đông quê nhà trời mau tối ,
Vẫn nguyên sơ hình ảnh tuổi hai mươi
Vẫn đâu đây giọng nói tiếng cười
Năm với  tháng chừng như thành vô nghĩa!

Ta cứ tưởng những- điều-không -thể
Đã nằm yên,mặc định cuối đường đi .
-Cuộc sống lung linh , ấm áp diệu kì...
Sáu mươi tuổi...đời qua như cơn mộng....

.
Tay cứ níu mùa Xuân bao hoài vọng ,
Hồn vẫn xanh tình bạn cũ tươi non .
Trái tim ta vẫn náo nức bồn chồn
Với  nhịp thở mãi  là hai mươi tuổi....
                 Tháng10/2012
          phanthinhưmai

Cám ơn Suối Đá

Gần cuối tháng sáu ,tự nhiên lớp trưởng BThuận tới nhà và tuyên bố họp lớp Ngữ văn 4B.
Cám ơn càphê Suối Đá đã đem bạn bè gặp lại nhau.
    
        XÔN XAO KỈ NIỆM





       Câu thơ Nguyễn Khuyến xa rồi
Mà sao bỗng dậy bồi hồi trong ta!

      Phải đâu bạn đến chơi nhà,
Tri âm chẳng quản đường xa tìm về.
      Buổi chiều nghiêng nắng ,đôi khi
Xôn xao kỉ niệm nhiêu khê một thời...
      Buồn vui hơn nửa đời người
Mùa thu vàng lá,sương rơi mái đầu

       Ngồi bên nhau ,gặp lại nhau
Nhắc tên bè bạn,quên màu thời gian...

                     phanthinhưmai  24/6/12

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

Giáng Sinh đã đến rồi...

Thành phố  hôm nay dường như nhôn nhịp hơn,mọi người đi lại ngoài đường nhiều hơn. Buổi sáng trời mát dịu,trưa nắng hanh và tối hơi se se lạnh.Đó là thời tiết của Giáng sinh.
Trong nhà cũng rộn ràng hơn chút xíu...Mẹ" sửa soạn" đầu tóc cho Ba để nhìn  đẹp lão hơn!
MNgọc cứ nhìn cười tủm tỉm.
Hồi trẻ Ba thường khoe với họ hàng :Má Tú giỏi lắm,làm cái gì cũng được !
Mẹ nghe vậy ,chỉ cười ỏn ẻn.
Giờ thấy Mẹ cũng giỏi thật,cái gì cũng làm được.Ngay cả hớt tóc cho Ba,giờ đối với Mẹ cũng thành nghề! 
Tuyệt tác để đón chào Giáng Sinh nhé. 
Chúc mọi người một mùa Giáng Sinh an lành và một năm mới mạnh khỏe,hạnh phúc.

Tiểu thuyết kéo con người ra khỏi sự im lặng...

Có vài lí do để nhắc lại khung trời ĐHSP:Chiều nay đọc mail Khanh và Sinh đều nhắc tới cây phượng hồng
ngang tầm cửa sổ phòng học VH2;sắp đến Giáng Sinh và sự kiện Khải vừa ổn định sức khỏe,chúc mừng CV,xin gợi lại kỉ niệm của một thời....,Cái thuở:
"....Chiều nay,V lên Ý Đức về,một mình,sau khi chia tay với Thủy,với Mai Nguyễn.Trời lất phất mưa,đep dễ sợ.Nhớ tối hôm qua,V cũng một minh trên con đường Đoàn thị Điẻm ,với đêm,vớ iánh đèn,với sấm chớp và
với những giọt nươc mưa.Gọi cửa Mai để bắt gặp đôi mắt ngạc nhiên ,mở lớn :"đi mô rứa" Ôi,cái giọng Huế lam ấm lòng Vân biết mấy....Cũng chiều nay,khi ngồi trong hội trường nhìn ra,bức tường ximăng che khuất bầu trời làm Vân nhớ những ngày ở ngôi trường cũ...
  ...Bọn mình gần nhau nhưng lại thật xa-với căn phòng dễ thương nhất trường,với 39 khuôn mặt nữ nhiều hơn nam,với những giờ học mà suốt đời mình không bao giờ còn có nữa.
 Nhớ không Mai,những buổi học giờ Thầy Giản Chi mưa , chớp đùng đùng ,năn nỉ Thầy cho về sớm để đứng dồn u lại một cục nơi góc sân.Những giờ Thầy Khánh,lên rút căn láo ngáo.Những buổi chiều ngồi nhìn Cô Nguyệt say sưa hát "Đêm Đông". Những giờ Thầy Diêu mà anh Quyền lên  làm bộ" Nho văn" trên bảng.Thầy Mục với "ta chọn ngươi rồi người ơi!"
Và ngày Giáng Sinh năm nào,Thầy San cho phép Liễu lên bảng dạy Mon beau sapin cho để cả lớp hát theo,còn Thầy thì mơ màng lắng nghe theo làn khói thuốc...Nhớ Thầy Khoan"tiểu thuyết kéo con người ra khỏi sự im lặng nhưng lại đẩy con người vào một im lặng khủng khiếp"với giọng ngậm ngùi...Nhớ Thầy Chình với mái tóc bạc như nắng,Ông Ngoại Trụ với lớp học chỉ còn 2,3 mạng...
  Vân muốn trở về ngồi ở trong căn phòng dễ thương ấy-với bàn ghế,bảng đen và một lớp bụi thời gian phủ dần lên kỉ niệm .Muốn trở về để đứng dưới bóng cây xanh mà rực hồng hoa ấy.Muốn đứng ở cửa sổ quen thuộc-Nhìn Thầy Phan Hồng Lạc của chúng mình,Thầy Lê Văn,Thầy Tấn..mở cửa xe bước xuống.Nhìn thấy Cô Huệ mà những bài Hán văn hóc búa làm nhức nhối con tim tụi mình.
Mấy năm rồi Mai,mới đây mà sao tưởng chừng lâu lắm và xa lạ lắm! Mai có muốn trở về như V không? Có muôn trở về để rủ nhau vào ngồi ở quán bà Bô,ăn một tô bún bò,uống một chai sữa đậu nành và chạy xuống ngắt những cành hoa forget me not ép vào vở...Ôi,nhắc đến những ngày tháng ấy mà ngùi ngùi muốn khóc...
   Đã khởi đi từ quá khứ thì cũng phải có hiện tại . Hiện tại chúng minh có gì Mai?Chúng mình có Mai,có Thủy,cóMai Nguyễn,có Bông,có Tuyết,cóThảo,có Thuần...và những  khuôn mặt dễ thương ở VH.Có nồi bún riêu,nồi chè bà ba,nồi chuối chưng...và những tối trăng sáng khoảng sân trước nhà....
   Như Mai,rồi mốt mai,đổi về một nơi nào đó,đứng từ trên bục giảng,bất chợ t gặp một nét thân quen,chắc hồn V sẽ chao đi...Mai ơi,có nhớ gì không? buổi đó...."
  Trich một phần trong những trang viêt của Vân dành cho bạn từ 19/7/76 .Vân ơi,lb đã kéo con người ra khỏi hiện thực để trở về với kỉ niệm  . Xốn xang....
          Chợt nhớ mấy câu thơ của Nguyễn Tuyết:
  ...Bài giảng đương chừng bỗng ngẩn ngơ
     dấu-yêu nào đọng mắt em thơ ?
     Mai có tiếc gì ... trong buổi đó
     thoáng hương xưa mất  tự bao giờ ! 
     ...

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Đốt lò hương cũ...

"Mai oi, M la nguoi da dot lo huong cu ay,va khoi bay mai ve dau.. de dem nay, huong phong thanh nguyet, menh mong giai mot mau trang im vang quanh doi nguoi. Huong roi bay mat, trang cung tan..Chi con Khong. Trong vo so tru, bon chieu chot khong.Cau tho cua Thay Gian Chi cu hay quay ve trong tri nho cua minh. Minh cu hay nho nhung dieu ngoai  sach vo nhu vay.Ai do noi rang Van Hoa la cai con lai sau khi quen het. Cai con lai nay hay lam nghe Mai. Mot lan di thuc tap voi thay Luu Khon, Thay hoi minh tai sao chon nghe nay.Minh dap Con nghi no thich hop voi phu nu, va nhe nhang.Thay la minh Khong co nhe nhang dau. Nang ne lam.Sau nay, minh thay minh giong Ton hanh gia bi nui de .Nang thiet la nang. Mot lan khac, cung di day thuc tap o Gia Long, Thay Phan Hong Lac hoi minh co thay may cai cay co thu trong san truong thay doi khong? Hon 30 nam sau, ve lai truong cu ,thay cai gi cung doi khac Nho bai hoc cua Thay.Thay Co cua tui minh ngay xua that hay.Thay Co cu cung lan luot ra di.. Hoc tro cu la tui minh cung da bac dau...Thoi ve di... duong tran dau co gi, toc xanh may mua...Ve dau ha Nhu Mai.."
Thủy đã viết như thế sau 36 năm đọc lại  những trang viết thời sắp ra trường của chính mình. Thủy ơi,câu"Văn hóa là cái còn lại sau khi quên hết" là của Thầy Thanh Lãng nói trong giờ dạy ở Giảng đường 2 ĐH Văn Khoa đó....
Chiều nay,BThuận cũng đã "lò dò" vô vh2group,đọc mail của Thủy,bèn phản pháo lại liền: "Ai bảo đường trần không có gi?....Hương xưa thì có bao giờ phai !? " A,thì ra hắn đang hạnh phúc lắm nên đường trần  đang tràn ngập hoa hồng....Hay hắn đang rộn ràng niềm vui ngày hội ngộ của VH2 sắp tới?..Muốn gom góp
"hương nay" của hiện tại làm vốn liêng giàu có cho "hương xưa" của mai sau.....

Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Bài học...yêu thương

     Không gian xanh ngát màu xanh
Vuông sân,bậc cửa...yên bình xiết bao!
     Cầm tay Thầy ngỡ năm nào
Hành lang,lớp học...xôn xao...vui buồn.

      Tháng năm nào có qua luôn
Vẫn còn lắng đọng trong hồn chúng em,
       Vẫn bao kỉ niệm êm đềm
Một thời áo trắng,sinh viên thuở nào .
        Cổ Văn Quan Chỉ,Thầy giao,
Phải gò nét chữ,viết sao cho đều ...
         Chúng em cố biết bao nhiêu,
Mà từng câu vẫn liêu xiêu...vòng tròn !
 
         ...Thoáng qua,ba chục năm hơn
Khắc ghi lời dạy muôn ngàn yêu thương...
          Mong Cô-Thầy mạnh khỏe luôn ,
Vui trong an lạc,tâm hồn vô ưu .

  phanthinhumai
                              vh2dhspsg,12/12/2012

Chúng em kính thưa Thầy

Sau những ngày ảnh hưởng bão,Sàigòn trở lại nắng hanh khô.
Thời tiết này thật khó chịu đối với người lớn tuổi. Nhớ tới Thầy
 Phan Hồng Lạc và Cô.Hôm trước cùng các bạn đến thăm Thầy Cô
thật vui và cảm động.
  Chúng em ,tất cả lớp VH2 (73-76) luôn luôn nhớ Thầy,luôn luôn nhắc
 với nhau về Thầy với  những kỉ niệm êm đềm dưới mái trường ĐHSPSG
ngày nào.Những đứa học trò của Thầy giờ mái tóc đã muối tiêu,ở khắp
mọi nơi nhưng hễ mỗi lần liên lạc với nhau là ríu rít như thời đi học,nhắc
lại những bài học quý báu Thầy đã dạy chúng em cho đến bây giờ vẫn
vẹn nguyên giá trị để làm người !
   Thầy ơi! Tất cả sv VH2 của Thầy kính thăm Thầy Cô ,KÍNH CHÚC THẦY
CÔ LUÔN LUÔN KHỎE  MẠNH VÀ THÂN TÂM THƯỜNG AN LẠC

Mùa Xuân phía trước miên trường phía sau...

Thủy đã từng băn khoăn : Bọn mình gặp nhau giữa con đường của đời người. Nhưng ,phía trước có phải là mùa Xuân không Mai ? -Đúng là mùa Xuân đấy T ạ ! Giờ đây,đọc lại những dòng này,hình ảnh lớp học hiện
lên,lòng mình rộn ràng niềm vui .
"Đáng lẽ phảichừa giấy cho các đấng văn nhân khác viết nhưng sao T thấy thèm viết qua.Chắc tại ly cà phê ban tối,tại cơn giông ngoài trời,cái lạnh của gió đầy hơi nước nghe sao mà ớn quá.Với kỉ niệm,đôi khi người ta cũng thấy ... ớn ớn như vậy!
T ghi lại đây một ngày học trong rất nhiều ngày học để mai đây khi" tụi già" chúng mình phải bò lên cái bục cao cao trước bảng,tằng hắng lấy giọng,uốn lưỡi cả chục lần,quắc mắt(và các vị đàn ông con trai có khi còn phải vênh râu nữa),đập bàn(mà trong bụng trái tim cũng đập thình thình vì sợ...học trò).Chừng ấy chắc có khi,mình cũng muốn chạy tọt xuống cái chỗ khiêm tốn dưới kia,cái chỗ vừa có thể "nghe nghe ngóng ngóng"
vừa mộng ngoài cửa lớp-cũng chẳng ai cho !Nhất là nếu có vài "cụm "thanh tra thì.".kĩ sư "cũng muốn thành "cư sĩ" cho đời nhẹ tựa lông...gà!!hở Mai?
Sáng nay ,khí đồng chí Thầy làm một phùa "trễ giờ không bị phạt" T ôm giỏ(giỏ chứ không phải cặp-vì ngoài sách vở lỉnh kỉnh còn có cả...mo cơm!!) ngồi lại với " người vợ không bao giờ cưới"Thảo ở cuối  lớp...giả vờ cầm nhầm cái bàn của một đấng mày râu bên cạnh,giở tập ,lấy bút và sau đó...rì rầm và ngóng xuôi ngược...hết giờ.
Thuỷ ngóng gì Mai biết không?Ngóng tụi bạn của mình! Nhiều cái rất ngoài chương trình .Vui lắm.Thảo thì ngồi cạnh Thủy,hí hoáy ghi chép mà lại chép bài phiên âm của cao kiều Dĩnh.Dĩnh thì ngồi rờ râu,bặm môi,đôi mắt ngây thơ ngó phất phơ ngoài khung kính chớp chớp rồi cười ...hết sức vô tư!Xế bên kia thì bà bu Cẩm Vân của thằng Cún đang đọc bài báo"không đăng không trả lại"(mà còn kẹp vô sổ bìa đen của Thuần)vừa cười rinh rích,cười rung hai vai xương xẩu.Và Ngọc thì  hình như vừa "ngắm" đôi vai nhúc nhích ấy vừa..."khó hiểu"! Thuần thì đang cười ruồi cái gì đấy,Thủy không thấy.NhuMai với Tuyết thi...rì rầm gì nữa đấy,Thủy cũng không rõ...chỉ khí đồng chí Thầy nói về... cái gì liên hệ tới sự làm thơ ấy thì mới thấy Mai ...chịu khó ngó qua một chút "dung mạo của Thầy! Còn hai ông con trai Quang và Do thì dường như
suốt buổi học chờ một 'biến cố" xảy ra để ... giải lao tại chỗ.Cái biến cố ấy xảy ra thực khi một mảnh ghế buồn
tình rơi "coong" xuống đất! Quang và Do nhìn nhau...cười hể hả...nhìn nhau cũng đủ lãng quên ...Thầy!Còn
Thủy thì ư...ư cái điệu "vĩnh biệt".Cái điệu nhạc mà lúc giờ chơi Mai,Thảo,Bông và Thủy vừa nghiên cứu với
tí  bánh mì quốc doanh ấy.
Ôi,Mai !Chỉ có " học trò " mới có đủ thẩm quyền,đủ tư cách"không nghiêm túc" ấy chứ còn ra đời,đứng trên bục gỗ,Mai làm sao nếu học trò Mai cũng"thực tiễn " tại chỗ như vậy!
   Học trò !Không có quãng đời nào...thú vị hơn! Không còn bao ngày "bị" làm học trò..
   .Ôi!   Ai tai!   Thượng hưởng!...
                                                        16/6/76  NTT






Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Xin chào nhau giữa con đường....

Hôm nay,ngày đẹp  nhất : 12/12/2012 .Sáng nay Dzoãn Vân đã nhắn tin chúc tất cả các bạn có thật nhiều
niềm vui trong ngày này.
Mìnnh dành một niềm  vui nho nhỏ cho Thủy Nguyễn đây :
Hồi đó,Thủy viết: "...Ngày mai,ở cuối chân mây...tình
 cờ nhớ lại ,Mai hãy nhớ tới  đứa hay "biện chứng" bằng cái  lối gây nghi  hoặc cho chính mình và làm bực bội bạn bè không ít. Nhớ tí ti cho ấm lòng vậy thôi mà.Bởi vì"kỉ niệm là tất cả khi lòng ta muốn giữ" mà T  thì chẳng giữ gì cho bền lâu.Thôi thì nhớ nhau phút nào hay phút ấy...
Thôi chào NhưMai mắt buồn rất Huế  ...Mắt Mai có cả một trời sơn cước ở bình nguyên (sơn cước không viết hoa mà viêt hoa!)..."

Trời ơi, dễ thương như vậy mà bảo bạn bè không nhớ sao được! Ngoài mấy bài thơ ,Thủy còn ghi lại hình ảnh một buổi học rất độc đáo,mình sê cho các bạn xem sau nhé !
Thơ của Thủy:
Gửi tình trên đám mây tan
Gửi hồn rộng trải trên tàn lá xanh
Ta đi  theo mộng xuân lành
Bước nhanh bên cạnh loanh quanh cuộc đời....
Nhưng nghe trong tiếng người cười
Dường đâu xa hút có lời thê lương
Thôi thôi từ giã  nghê thường
Một mình ta trở về thương...đất trời !

Trích"Viễn mộng"
                  16/6/76

Kỉ niệm là...

Gom lại cho nhau kỉ niệm này...
Có một lần Tuyết viết:"...Ngày xưa ,để mở đầu cho một tập lb nhỏ của lớp đệ tứ,Cô Tịnh Nhân đã ghi:
  "Le  souvenir est  tout  lorsque  le coeur quí  le garde,
Le  souvenir  est  rien  lorsque  le coeur quil'efface."
Tuyết nghe áy náy,biết mìnnh có  giữ  được không ,khi cuộc đời vẫn  cuốn mau trong cơn lốc thời gian?
Nhưng Mai ơi,với cái tâm hồn ủy mị này,kỉ  niệm có  bao  giờ ngưng cánh vỗ đập quanh mình đâu!..."

Đã 36 năm trôi qua rồi đó ,những cô cậu sinh viên sắp ra trường ngày nào,biết bao băn khoăn,bỡ ngỡ...
giờ tóc đã pha sương ,tâm hồn vẫn vẹn nguyên  kỉ niệm.

 Với mây-buồn-muôn-thuở
Thênh thang một đời riêng
Ta-long-đong-lá-cỏ
Về nguồn cội tình bền

Với mây -buồn-muôn-thuở
Trên đỉnh trời chơi vơi
Ta còn nguyên nỗi nhớ
Một phút tạ ơn đời...

Nguyễn Tuyết 20/5/76

Trò chuyện

VĐB ơi,bạn quá là hay khi "bắt" được ý tưởng trong đầu mình luôn vậy đó.
Lúc đầu,viết là "xứ Thiền" va "cõi người",mấy chục năm trong bản thảo cũ .Nhưng giờ cân nhắc,so sánh một hồi thì thành ra chữ "nước " khô khốc như thế đó! Ôi,đồng thanh tương ứng...

Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Chiều, gặp Bùi Giáng trước cổng trường

Gặp ông thi sĩ hết hồn,
Cầm tay níu bạn chạy tuôn ra ngoài.

Ông thi sĩ Bùi Giáng ơi!
Ông đang lạc giữa cõi đời đảo điên.
Muốn theo ông đến  xứ Thiền,
Quên đi nỗi khổ triền miên  cõi  người


Thấy ông, đáp số cuộc đời
Là trong cơn mộng trò chơi ú tìm ...

Cổng trường Vạn Hạnh, tháng 4/76

                          phanthinhưmai

Như khúc đàn xưa

Chiều tắt ngang mưa nhẹ hạt rơi,                                      Tặng Lê Điệp
Trên hành lang vắng nhớ xa xôi
Nhớ câu chuyện kể người tri kỉ
Bá Nha xưa, đàn cũng vỡ rồi.

Lưu bút vừa trao buổi sáng nay,
Bạn bè dăm đứa viết loay hoay,
Riêng ta, hồn gửi ngoài song cửa
Mắt có chi mô mà cay cay?

Trường học rồi mai sẽ lặng yên...
Giảng đường, bàn ghế, phấn bảng đen
Theo nhau chìm khuất vào năm tháng
Bè bạn, đôi khi còn nhớ tên?

Khi đứng từ trên bục gỗ cao
Nhớ không? Ngày tháng xa xôi nào
(Ta trong trường cũ, bên con dốc)
Hay nhớ nhung rồi cũng âm hao...

Có nói chị với học trò không?
Lòng tôi xanh như mắt em trong...
Hay qua bao nỗi nhiêu khê cũ
Mắt bỗng dưng vương thoáng lạnh lùng!

Chuyện kể khi xưa người tri âm
Với khúc đàn xưa gãy một lần
Mà đưa họ đến thành tri kỉ
Ta giống như người xưa đó không?
                   
Tháng 6/76  phanthinhưmai

Vô đề

Buổi sáng trời đầy mây                                          Tặng Nguyễn Thảo
Ôm nỗi buồn trong tay
Ghé chút sầu trong mắt
Gió chao nghiêng bờ cây.


Có con chim bé nhỏ 
Trong sân trường, khoan thai
Hót trên nhành phượng đỏ
Như lời reo của ai
Lay động chùm hoa dại
Thoáng nụ cười thơ ngây...


Bỗng vỡ òa nức nỡ
Từng phiến buồn phôi phai
Nghe nhịp thời gian thở
Chào tương lai, tương lai...

Giảng đường 18 VH 3/ 1976

(Giờ học môn của Thầy Huỳnh Lý)
  phanthinhưmai

Tôi dỗ hồn tôi

Có lẽ mình đang chuyển bước đi
Đưa nhau vào cuộc, có nhiều khi
Hồn bay ngoài cửa mà trong lớp
Mắt vẫn ngoan và tay vẫn ghi


Đã nói gì chưa? lá bỗng rơi...
Nghe thoáng trong nhau chút ngậm ngùi
Trả cho nhau những lời chưa nói
Những nỗi nhiêu khê - tiếng thở dài

Tôi biết ghi gì cho tương lai
Về đâu thì cũng xa nhau rồi
Sông trôi xa biển, cây rời núi
Mây cũng buồn tênh lơ lững trôi...

Có lẽ rồi đi khắp mọi miền
Học trò, phấn trắng giúp mình quên
Cả đời hạnh phúc so le mãi
Thôi cũng ru mình lệch giấc yên



Rồi hát với trăng, cười với trời
Ơi  ngày thơ ơi, tình thơ ơi!
Thấp thoáng hình nhau trong ảnh ảo
Và khi choàng dậy chỉ mình thôi.

Tôi thấy như mình lạc đảo hoang
Đêm chìm trong khoảng tối mênh mang
Bầy chim sáo biết nghe đời nặng
Ai đã đem về qua bến sông...


Tôi dỗ cho hồn tôi ngủ yên
Hồn tôi nguôi những nỗi ưu phiền
Và qua năm tháng qua đời sống
Bao đắng cay rồi cũng lãng quên .

phanthinhưmai--những ngày tháng sáu/76


Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Mời người lên xe... về miền quá khứ

Một số bài thơ tiếp theo là những kỉ niệm của thời sắp ra trường... Cái thuở chúng mình đang ở tuổi hai mươi.
Biết bao cảm xúc... Bạn hãy tìm thấy hình ảnh của chính mình đâu đó trong những dòng thơ ngây ngô mà cũng đầy những băn khoăn. Hãy đón nhận với sự bao dung của người từng trải nghiệm...
Chớp mắt một cái, đã 36 năm trôi qua ....

Xa xôi

Đưa ai về Huế sáng nay,
Phố phường giấu mặt, cỏ cây se buồn.
Như trong câu chuyện hoang đường
Đưa tay che nắng để mường tượng nhau
Bây giờ khuất dấu mai sau...
                                            (người về có nhớ, 22/6/75)

Nhớ hồi đó, Tuyết có viết trong Lưu bút lúc sắp ra trường:
"Chuyện kể rằng có mùa ngâu tháng Bảy. Với em, em sẽ kể
cho con em nghe về một mùa mưa ngâu tháng Năm nhưng
mưa không đủ ướt cánh để con chim thôi bay nên mùa Ngâu
vỡ nát..."
Bây giờ nhớ lại... đúng là... khi người ta trẻ...

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

Chuyện chia xa

Giọt nước buồn rơi đọng hàng hiên                 Tặng Tuyết Nguyễn
Nhớ lời nói nhỏ: ta đừng quên
Buổi chiều lá cỏ ngồi soi bóng
Vò mãi trong tay sợi tóc mềm.

Chiều đã qua rồi, lạnh ngón tay
Không mùa thu cũng có heo may
Đường xa ái ngại chùng chân bước
Có một tình cờ nào đổi thay?
Đời có tình cờ những đổi thay
Đời chia bao nẻo người hôm nay
Ta dường như giữa lòng sâu vực
Nên ước mình thênh thang như mây...
Nghe một bài ca chỉ giữa chừng
Bạn buồn như-đã-mất-mùa-xuân
Ôi bài ca nhắc ngày xưa cũ (*)
Nước mắt ở đâu về rưng rưng .

Ngày tháng dần trôi mộng ước qua
Mấy đường hội ngộ - đường chia xa
Sân đời vẫn vô tình đưa tiễn o
Mà nhánh sầu đông đã tím hoa...
                           phanthinhưmai
            (*) Bài hát "Những ngày thơ mộng - Hoàng Thi Thơ"

                        Tháng 6/1976

Tịnh tâm

Dòng đời, giấc mộng phù sinh                                                        Tặng Cẩm Vân
Chảy xuôi theo
Những khúc quanh vô thường
Sáng, hoa tươi thắm sắc huơng
Chiều, ê ủ lá bên vườn hư vô.

"Mưa rồi nắng,
Có chi mô !"....
Giữ tâm thanh tịnh bến bờ vô ưu.
Nhớ thời áo lụa tiểu thư
Thoáng qua như thể sương mù mà thôi.

Gặp nhau giây phút bồi hồi,
Ba mươi năm,
Nửa cuộc đời đi qua...
Tình yêu giờ đã nhạt nhòa,
Công danh rồi cũng chỉ là mây bay.
Một mình... tay nắm bàn tay,
Mà nghe lạnh giá tháng ngày chơi vơi...
Xa rổi
Giây phút buồn vui
Trái tim nặng trĩu ngậm ngùi, xa xăm...

Xin cho trí huệ an lành
Đừng lay động nhé, lá cành phù du !

Nói với bạn bè

Mấy lâu nay, bạn bè VH2 ĐHSPSG (73-76) tìm ra nhau, xôn xao niềm vui hẹn hò gặp mặt. Tìm lại lưu bút cũ và những bài thơ lúc sắp ra trường, xúc động lắm...
Buổi họp mặt sẽ tổ chức vào 25/12 tại nhà B. Thuan. Hai đứa rộn ràng lo chuẩn bị, báo tin cho các bạn, phân công tìm bạn bè ở SG.
Thật tình cờ đối với mình khi phân công Khanh và Lan Trần tìm gặp Cẩm Vân. Những thông tin về bạn làm cho mình xốn xang. Bạn bè vừa vui vì tìm ra nhau vừa thương quá trong tình huống hiện tại của Vân. Biết làm sao! Cuộc sống vốn dĩ vô thường!
Cuộc ghé thăm chớp nhoáng của Mai và Tuyết thay mặt lớp vào tối thứ Tư. Xúc động. Bồi hồi. Yêu thương ngàn lần vẫn chan chứa trong những trái tim của VH2.
Vì vậy lẽ ra những bài thơ tiếp theo là của những ngày sắp ra trường 76, giờ ưu tiên dành cho bài thơ tặng CV nhé.

Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012

Mùa Xuân khởi điểm

                              Tặng một nửa của tôi - Minh Hạ


Mùa Xuân nhắp chút rượu nồng
Nếm chút bánh ngọt cho lòng em say
Mùa Xuân khởi điểm từ đây
Tình yêu khởi điểm nơi này, nở hoa...
Mùa Đông lặng lẽ vừa qua
Nỗi u buồn cũ cũng ùa theo luôn


Nên hôm nay, má em hồng
Thấy mắt anh sáng, nghe lòng anh vui
Hình như Mẹ cũng đang cười
Hình như Mẹ nhớ lại thời thanh xuân
Hình như hạnh phúc đến gần
Anh đem san sẻ cho tâm hồn này


Mẹ cho anh đôi bàn tay
Mẹ cho em mớ tóc mây xõa dài
Biết ơn Mẹ tạo ra ai
Cho lưng em tựa, cho vai em kề
Cho lòng nhung nhớ lúc về
Cho tay quấn quýt vân vê không rời
Cho em biết quý cuộc đời
Biết yêu cuộc sống, biết người biết ta


Để lòng thao thức khi xa
Để lúc nói chuyện toàn là bâng quơ...
Để yêu anh, em làm thơ
Tình yêu vậy đó, ai ngờ được đâu!


Ơi, tình yêu rất nhiệm mầu
Mùa Xuân khởi điểm mai sau...chúng mình

                                                                                                 Tháng 1/1986

Đưa con gái đi thi

Mới đó mười hai năm học qua
Ngày nào còn tập đọc ê a
Nay đã lớn thành cô thiếu nữ
Hai tiếng thời gian... quả thật là...

Con tựa vào lưng mẹ sáng nay
Giấu lồng trong áo, ấm bàn tay
Bàn tay nắn nót từng con chữ
Mẹ gửi theo bao ước vọng đầy

Hít thật sâu vào nhé, bé con
Đọc đề cho kỹ, đừng chủ quan
Tương lai trong chinh tay mình đó
Bình tĩnh - thông minh - chớ vội vàng!

Con đã vào trong cổng trường thi
Mẹ tần ngần đứng đó, chưa đi
Dõi theo từng bước chân thong thả...
Nghĩ vu vơ "không biết đề gì?"

Tháng sáu Sài Gòn, trời trong xanh                                                Tặng con gái Minh Ngọc
Đợi chờ - thời khắc mấy khi nhanh!
Bâng quơ thoáng thấy màu hoa phượng
Từ phía trong sân đỏ rực cành.

Hết buổi thi rồi - Con đã ra,
Mẹ nhìn thấy dáng con từ xa
Niềm vui lấp lánh qua đôi mắt
Chỉ gọn lời, con nói: Được mà!

                      Tháng 6/2012
         phanthinhưmai

Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2012

Lần đầu bé đến trường

Sáng nay cháu ngoại của bà
Sớm vào trường để mẹ ba đi làm

Thương ơi đôi má tròn tròn
Đôi mắt he hé biết "dòm" tiếng chân
Mỗi khi ba bước tới gần
Đôi mắt giả bộ như "không có gì" !
Bàn tay xinh, bé ti ti
Xoắn lấy áo mẹ nên đi không đành

Vào công ty, mẹ bâng khuâng
Mẹ mong bé Tũn chơi ngoan trong trường

13/02/2012 phanthinhưmai

Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

Trái tim người Mẹ

Tặng con gái Cẩm Tú.


Thế là mẹ đã được làm Bà Ngoại
Con của mẹ bước qua thời con gái
Duyên dáng, tinh khôi, trong sáng, vô tư
Để trở thành người Mẹ biết âu lo
Và hạnh phúc vỡ òa - kì diệu!

Thiêng liêng quá! Nhìn hình hài bé xíu
Là tình yêu kết tụ của hai con
Niềm vui xôn xao rộn rã trong lòng
- Làm cha mẹ: ước mơ thành hiện thực

Xin lỗi hai con, mẹ không có mặt
Trong phút giây cháu ngoại chào đời
Không cầm tay con gái, dịu lời...
Lau giọt mồ hôi trên trán con mệt nhọc
Phút vượt cạn rối bời mái tóc
Bải hoải chân tay, quằn quại cơn đau
Như thế mà vụt chốc biến tan mau
Khi nghe tiếng thiên thần oe oe khóc
Trái tim người Mẹ là viên ngọc
Nên con cười tươi trên giường sinh.

Viên ngọc cứ hoài lấp lánh lung linh
Theo nhịp bước thời gian con mình khôn lớn
Nhọc nhằn lắm từ khi con bú mớm
Giấc ngủ, miếng ăn, lưỡi trắng, ấm đầu...
Vất vả vì con... có nghĩ tới mình đâu!
Bước thấp, bước cao, bần thần xoay xở
Con giật mình, tay mẹ hiền che chở
Con cười giòn tan, lòng mẹ nở hoa...

Con bây giờ, là mẹ của ngày xưa
Cũng thổn thức xôn xao khi bé cười, bé khóc
Cũng tất tả ngược xuôi mệt nhọc
Cũng vui sướng, rạng ngời hạnh phúc
Bởi con là lẽ sống của đời mình.

Cho đến hôm nay con đã trưởng thành
Trên trán mẹ tóc cũng vừa bạc trắng
Trái tim mẹ vẫn bồn chồn lo lắng
Thương con gái yêu và cháu ngoại vô cùng.

(Tháng 02/2012)  phanthinhưmai