Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013
Tuổi già...
Nghe nói ảnh hưởng bão,phía ngoài kia mưa nhiều.
Không biết ngoài ấy có mưa không chứ trong này
hơi nắng nóng. Mấy gốc cây hoa trên sân thượng
cần tưới nước .Chị phụ giúp việc nhà trồng mấy
nhánh Mười giờ nở hoa vàng rất lạ cũng cần có
nước mới tươi.
***
Không biết có phải vì thời tiết không mà mấy hôm
nay Ba cũng trở chứng, hơi "quậy"một chút dù không mạnh mẽ như trước. Ba không
chịu nằm yên mà cứ lăn qua lăn về, không chừng lăn xuống đất luôn! Vì thế mà có biện
pháp nâng đỡ cho Ba khỏi bị té, Mẹ nhờ đóng vạt giường kê lưng chừng để Ba có rớt
cũng không đến nỗi nào!
Vậy mà Ba cứ thích xuống nằm đó, còn thích chen ra chỗ sàn nhà luôn. Đâu phải vì nóng,
máy điều hòa vẫn mở mà! Khó hiểu thiệt! Mẹ không yên lòng chút xíu nào.Đêm không
chợp mắt,chạy tới chạy lui hoài, rón rén nhìn vô xem Ba thế nào?Ngày, không ra khỏi
nhà lâu hơn 10 phút .Nhiều việc công, việc tư, phải ngưng lại hoặc nhờ người thay thế.
Đành phải kê bộ ván sát đất để Ba nằm cho an toàn.Vậy mà coi bộ Ba khoái!Tha hồ mà
lăn. Nhưng rồi Mẹ vẫn phải luôn có mặt ở nhà.Bao nhiêu là việc đều phải giải quyết một
cách tốc hành. Nấu cho nhiều nhưng ăn không bao nhiêu mà Mẹ cứ liên tục bắt Ba ăn cái
này, uống cái kia đến nỗi Ba khó chịu. Kệ,cứ ép được-nhiêu-hay-nhiêu ! Rồi giặt giũ, lau
dọn cho Ba...Chà,mình cũng giỏi thiệt! Và cũng được chị phụ việc vẫn khen hoài đó chớ!
***
Tranh thủ giờ Ba ngủ, ghi vội mấy dòng này.Tuổi già hạt lệ như sương. Nhìn tuổi già nhớ
thời tuổi trẻ.Thời gian chóng vánh như bóng câu qua cửa sổ, mới tuối trung niên nay đã
thành lão, ăn uống không như xưa, nói năng cũng không tròn vành rõ chữ .Duy chỉ có
tấm lòng và tình cám thì già lão cũng như trẻ trung ,có lẽ vẫn tròn đầy...
Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013
Học trò cũ, mái trường xưa...
Mấy hôm trước học trò A2 Nguyễn
Đình Chiểu đọc bài và liên lạc với nhau,
liên lạc với Cô . Thật vui và cảm động.
Ánh Miều còn chia sẻ những suy nghĩ
rất thân thương,những trăn trở rất- người
-lớn(cách nói của Cô giáo với học trò hồi
đó,chứ giờ đương nhiên là người lớn rồi!-
Ý Cô nói là bao giờ Miều cũng có những
trở trăn của người-sống-có-lí-tưởng-và-
trách-nhiệm )và tình cảm Thầy-Trò...Thu
Vân, Đạt ,Thạch...đều đã nói những điều
làm cho Cô phải khóc vì nhớ về ki niệm và thấy vô cùng thương mến khi hẹn sẽ sắp xếp
đến Cô trong thời gian gần nhất.
Định phải viết cho các em để cám ơn tình cảm ấy và hẹn một dịp khác có thể hội ngộ
Thầy Trò vì hiện tại Cô rất bận,chỉ có thể ngồi nhà gõ máy chuyện trò với các em thôi
còn đi đâu hoặc các em đến thăm cũng khó có thể dành thời gian để chuyện trò. Hôm
Đạt gọi lên,câu chuyện qua điện thoại cũng phải bị gián đoạn nhiều lần, còn Thạch thì
chỉ nói chưa đầy 5 phút ,Cô đã xin lỗi... Cuộc sống luôn bận rộn! Mỗi người có một
thứ bận rộn khác nhau. Những người khác được ung dung nhàn nhã là một phước lớn
và mình chúc mừng cho họ.
Nghe Đạt kể chuyện hồi xưa -xưa gần,mùa hè 1979- và bảo có mấy tấm hình hồi đó.
Bạn nói nhìn Cô hồi đó và bây giờ khác-nhau-môt-trời-một-vực!Và bạn đã rọi lớn,có
dịp đem tặng Cô.Thấy vui trong lòng vì học trò còn nhớ kỉ niệm xưa. Đối với lớp mình,
đúng ra là một số em,mùa hè ấy quả thật đem lại vinh-quang-và-cay-đắng!Giờ các em
đã trải nghiệm và bình yên trong cuộc sống là vui rồi. Có kỉ niệm để kể cho con cháu
nghe và để thấy yêu quý cuộc đời hơn...
Năm ngoái, có Kim Loan gọi cho Cô và xưng là" Tí-điệu".Nghe cái giọng nói là Cô
nhận ra ngay, hỏi có phải em của Hùng học C1 trước hai năm không thì đúng ngay
choóc!Bạn ấy cũng hẹn sẽ liên lạc với các bạn trong lớp...Cô cũng nhớ nhiều các bạn
trong lớp như Thanh Sơn thiệt hiền lành và đã hỗ trợ nhiều cho Thuận.Nhớ Hiếu ròm
hay mắc cỡ và trắng trẻo như con gái ( lớp có Ngọc Hiếu rất-đặc-biệt hay khóc mỗi
lần bị Đạt và Phương ghẹo!)Nhớ Dư, Diệu và Ánh ở Trung Lương...
Nói như vậy có nghĩa là những năm tháng ở MỹTho nói riêng và cả cuộc đời dạy học
đối với Cô luôn luôn đẹp và hạnh phúc, để những lúc như giờ đây ngồi nhớ lại từng
khuôn mặt ,từng khoảnh khắc quá khứ thân thương rồi cười một mình ,nhớ một mình
và... có khi còn khóc một mình...
Trường Nguyễn Đình Chiểu đã giữ của Thầy-Trò mình quá nhiều tình cảm và kỉ niệm.
Cô nhớ sân trường rộng thênh thang với hàng phi lao cao vút.Nhớ hàng phượng vĩ hai
bên trước Hội trường.Nhớ những buổi lớp trực,Cô phải viết báo cáo đọc dưới sân cờ
mà...run gần chết!
Nơi chốn thân thương ấy và những cô cậu học trò ngày xưa vẫn mãi chiếm giữ một vị trí
vững vàng, đằm thắm và sâu lắng trong tâm hồn những người dạy học như Cô.
Tặng 10-11A2 của Cô
Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013
Nắng Thu vàng - Mai Nguyễn
Lâu nay,nhìn chấm vàng cao nhất nhấp nháy,biết bạn đang nhớ tới mình.
Từ đầu tháng nay,Mai đã dời về phía dưới (mà trước đây Thủy Nguyễn
Úc châu vẫn thường ví von hai bạn là cõi trên và cõi dưới!). Nhìn chấm
vàng phía dưới xuất hiện thường xuyên, biết Mai đang vào-ra với bạn!
Thấy ấm lòng biết bao!
***
Qua bên này Mai đã ổn định chưa? Không gian tuy có khác nhưng bạn
cũng đã đến rồi đi nhiều lần nên cũng thành quen thuộc quá rồi.
Hôm qua ,trời có cơn mưa đêm nhẹ nhẹ ,phía ngoài kia vừa qua cơn
bão. Bây giờ trời đất đang vào mùa Thu ở VN rồi đó Mai. Nhớ hồi học
những tháng chuyển tiếp ở Vạn Hạnh tụi mình tâm trạng ở thời-kì-quá-độ
lo âu không biết khi ra trường về đâu, băn khoăn như-tuổi-sắp-vào-đời
( Không phải băn khoăn đi kiếm lẽ yêu đời!-như một nhà thơ cách mạng
viết!).Những bài -thơ -lẩn -thẩn ra đời trong giờ học ở giảng đường được
bạn bè chuyền tay nhau ghi lại, mình nhớ đã viết:
Chớm Thu sao nắng nhạt rồi,
Để trên cao đám mây bồi hồi bay.
Buổi chiều! Tôi vẫn không hay,
Cứ ôm kỉ niệm trên tay,thở dài....
Bây giờ đọc lại thấy hồn nhiên quá Mai há! Chút xiu lo âu ấy có sá gì trong
cái cuộc đời này và trước bao gió mưa đã trải qua! Bây giờ chớm Thu hay
cuối Thu gì nắng cũng không còn nhạt nữa, mà nắng vẫn đẹp chan hòa! Và
thấy nắng đẹp nên mình đã nhớ về Mai áo lụa :
Vẫn dáng ấy trong những ngày tháng cũ
Nắng vàng Thu,bay áo lụa mỡ gà!
***
Nghe con gái nói bên ấy nhiệt độ trong ngày có khi thay đổi bất thường như
bốn mùa trong năm.Bạn từ xứ lạnh qua chắc phải có thời gian mới thich nghi
được.Mai nhớ "take care" nhe !Sáng nay Sài-Gòn có nắng đẹp,trong veo,ấm
áp,gửi chút xíu qua cho Mai đó ....
Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013
Cháu ngoại đi siêu thị
Sớm nay ,nắng đẹp chan hòa,
Mai trên sân thượng nở hoa rất nhiều.
Xem hình cháu Ngoại càng yêu,
Mỗi ngày thêm biết những điều chung quanh.
Nói chuyện với con gái, nghe con kể về cháu Ngoại,Mẹ viết bài thơ tặng cháu yêu.
Cả tuần trong lớp học
Làm " thủ lĩnh" bạn bè
Ngày Chủ nhật ở nhà
Níu quần Ba,bảo: Chán!
Mẹ nghe và hưởng ứng,
Phán quyết liền : Đi chơi !
Bé sung sướng reo cười
Giậm giậm chân xuống đất
Mồm bi bô ríu rít
Mình đi chơi ! Đi chơi !
Giầy Mẹ lấy ra rồi
Là ngồi ngay xuống đất
Giơ chân lên như nhắc
Mẹ mang vào cho con...
Vào siêu thị,lon ton
Cùng Mẹ tìm xe đẩy
Ngồi trong xe,nhìn thấy
Sách trên quầy,kêu Ba
Dừng lại rồi lấy ra
Làm như đang biết đọc !...
Cháu của Bà lí lắc
Bà càng yêu nhiều hơn !
07/08/2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)