Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

Tản mạn người già





1.
Những người già tính tình thất thường sớm nắng chiều mưa.
Những người Mẹ già nơi xa xôi hay hoài niệm thì cái khoảng cách giữa hai trạng thái đó không phải là sớm và chiều mà thay đổi từng giờ Trời ạ.
Vui buồn bất chợt. Cười khóc dễ dàng. Tâm hồn như lá trong gió ngày Thu.
Thương tụi nhỏ cứ phải "chịu đời" mưa nắng ấy!

Ham đọc. Đọc đủ thứ. Rồi quên.
Hay nhớ. Nhớ những gì không nên nhớ. Vậy mà cứ bồi hồi.
Ơ, những tháng ngày bước thấp bước cao, tất bật trong cuộc sống...
cứ hiện về, hiện về làm khổ tâm hồn tui.

2.


 Khuya thức giấc, mở máy, thấy bạn tui post hình fb trên đường đi Phú Thọ, kêu mệt quá vừa qua Đèo Khế, ngồi bó gối với nụ cười an nhiên đợi ăn trưa. Rồi hẹn với mọi người sáng mai sẽ đến Mù Căng Chải... Sao bạn giỏi thế! Đi liên tục, không hề mệt mỏi. Hay bạn đã ở cái tầm cỡ không còn biết cảm giác mệt mỏi là gì nữa vì chút lãng-mạn-của-tuổi-già đang réo gọi bạn đến với mùa Thu tây bắc.Mới hôm kia, Vân đến Bảo Lộc và trên đường về Sài Gòn thì mưa như thác lũ. Một mình "trôi" theo dòng người về được đến nhà. Vân đi trong mưa làm mình nhớ năm 2014, những lần đi mưa về, Vân hay gọi kể cho mình nghe. cả cái lần đi họp lớp với đám học trò Cô-trò-già-gần-bằng-nhau!
Bạn ơi, bạn có biết bạn cũng là một trong những điều làm cho tui thao thức, sớm nắng chiều mưa...

Vân trong buổi sáng ở Mù Căng Chải. Cảnh đẹp, người đẹp. Khỏe mạnh vui tươi.Mình rất thích.

3.
Sáng nay ngủ dậy trong thời tiết sớm mùa Thu dễ chịu.
Bần thần, phân vân suy nghĩ một hồi có nên đi bộ ra ngoài không vì sợ ...con chó ngoài đường quá!
Lưỡng lự một hồi rồi cũng đi. Hihi. Sau khi về nhà lúc lâu. Tưới cây cỏ xong rồi, đứng nhìn qua cửa sổ, thấy con chó chạy qua. Nó đó! Con chó to, giống chó "bec-giê" của Đức. Chắc chó của nhà ai đi lạc. Nó ở loanh quanh phía bờ hồ khu này và khu bên cạnh suốt mấy tuần nay. Có buổi sáng sớm thấy nó bên hồ, dưới thung lũng cỏ. Có lúc trưa, thấy nó ngơ ngác bên con đường đi bộ hướng ra đường lớn. Hình như ai cũng cảm thấy ớn nó! Mấy người đi bộ nắm trong tay cây gậy. Chẳng ai đánh nó đâu, người ta phòng khi nó tấn công thì tự vệ ấy mà! Hôm qua bên đường phía bãi cỏ lớn, thấy một thau nhựa nhỏ đựng thức ăn của chó, loại thức ăn chế biến sẵn thành từng hạt, và một chai nước. Chắc ai đó muốn để sẵn cho nó đi ngang qua có cái mà ăn. Thương.




Nhưng mà cũng thấy sợ lắm! Tụi nhỏ cũng sợ nên dặn Mẹ đừng đi bộ ra ngoài nữa. Đi loanh quanh gần trong khu thôi, thậm chí đi quanh nhiều vòng trong sân sau nhà cho nó an toàn. Vậy mà sáng nào cũng thập thò rồi đi một vòng, trì niệm đủ từ 7 đến 10 lần Chú Đại Bi, về mới thấy vui vẻ trong lòng. Giờ thấy nó xuất hiện, may mà về nhà rồi. Sợ thiệt.

4.
Hey, chuyện con chó làm mình tập-trung-chuyên-môn về nỗi lo, bớt "tự kỷ". Tâm tư ổn định. Không lăng quăng, vung văng, lang thang...nghĩa là không có mưa nắng lôi thôi mà thời tiết đúng như bản tin; hôm nay 0% mưa ... Hihi.

Thứ Tư, 28 tháng 9, 2016

Nhẹ bước Thu qua


Một trong những dấu hiệu khi người ta đang già là sự trăn trở hoài niệm và đôi khi hoảng hốt, lo sợ những sự việc rất bình thường...

Từ lúc nào mình có vẻ triết lý vậy hè? Không biết! Nhưng cụ thể là cái việc lâu ngày (cũng không lâu gì lắm) mở cái máy một cách khó khăn. lăng quăng click đọc chỗ này coi chỗ kia, loạn xị, loạn nội dung, loạn đầu óc...quên luôn về nhà, quên luôn cửa ngõ khu vườn thân thương, nơi ẩn náu và giải bày tâm hồn cằn cỗi lạc loài. Vậy là lo âu, càng lo càng đi lạc, mở hoài không được. Vậy là đã làm phiền 2 người bạn thân thiết ngày xưa. Cám ơn 2 bạn, vẫn tình thương mến thương như ngày nào.

Đầu óc cứ nhớ nhớ quên quên, vui vui buồn buồn thật khó chịu cho mình và cho người khác. Nhưng màTrời sinh ra bốn mùa thời tiết mưa nắng thất thường, cũng như bốn chặng đời người mỗi khi mỗi khác. Biết sao được, cứ thuận theo lẽ Trời và lẽ Đời! Hãy cứ như dòng sông qua nhiều khúc quanh co vẫn cứ mong được êm đềm uốn lượn.

Ở đây Trời Đất đang chuyển vào Thu, nắng bớt gay gắt hơn mỗi buổi trưa, chiều xuống dịu dàng từng sợi nắng và sớm mai sắp nhỏ đi học, đi làm lúc nắng chưa lên. Hình như ngày dần ngắn hơn một chút, đêm có lẽ dài thêm ra một xíu. Nhưng trăn trở hoài, đêm dài cũng có khi chưa đem lại giấc ngủ sâu. Chặng đường Thu của đời người cũng vậy, có cái gì đó thu hẹp lại và cũng có cái gì đó triền miên hơn...

Đã có lúc không muốn ghi lại điều gì hết, trơn tuột, khô khốc, cứ ném mình trong thực tế cuộc sinh tồn...Nhưng rồi không thể thay đổi được tâm hồn này, góc nhỏ cuộc đời này. Thế mới khó! Thế mới shock! Ha ha. Cứ gọi là shock-văn-hóa đi cho nó có-vẻ-thời-thượng. Nhưng nó là bão tố nội tâm của người già và lạ, giống như giai đoạn khó khăn, mưa gió bão bùng của tuổi teen choáng váng trước những thay đổi của cơ thể và tâm hồn vậy đó mà!

Chặng đời mùa Thu-mà bs Đỗ Hồng Ngọc gọi là mùa gió heo may hãy cứ qua đi. Rồi dĩ nhiên là mùa Đông sẽ đến dù nắng hanh hay gió lạnh. Miễn là Thu êm đềm cứ nhẹ bước qua.





Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016

Chuyện bạn bè




Nắng mùa Hè chưa qua, vẫn còn cái nóng hừng hực vào mỗi ban trưa. Nhưng năm học mới đã bắt đầu cả tuần nay rồi, từ bên này lẫn bên kia bán cầu.
Có một thay đổi lớn trong cuộc sống. Nhẹ nhàng, thoải mái hơn. Con cái cũng quan tâm chăm sóc Mẹ hơn cả những ân cần và khuyến khích.
Nhớ lúc trước mỗi buổi sáng đi bộ với các chị lớn. Không gian ấy đã chừng như quá quen thuộc giữ lại những kỷ niệm đẹp.


Hình chụp sáng 29/8/2016



Ăn trưa với mấy người bạn chưa già nhưng cũng rất thân thương ở Kim Sơn trưa 29/8/16





Bữa trước Nhung gọi hỏi thăm và vui khi biết mình ổn. Còn mình cũng rất vui khi thấy bạn bè luôn quan tâm tới nhau, biết bạn mình mạnh khỏe, vui tươi...
Và giữa tuần thấy Xuyến post hình Mai Nguyễn qua Cali với Xuyến và Oanh, với bạn bè Trưng Vương, Việt Hán. Vậy là yên tâm cô bạn xứ lạnh tình nồng đã trở lại với nụ cười tươi hơn trước.
Cứ vậy đi nhé, cho đời thêm đáng quý khi luôn chảy trong dòng đời những tình bạn thân thương.





Đánh dấu giờ phút mở lại được blog. :-)




Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

Nhớ ngày Hè




Mùa Hè qua chưa?
Thu đã đến chưa?
Nắng chát chúa!
Nhớ những ngày hè mát mẻ, êm đềm.
Chắc đã lẩm cẩm nên quên một cách tự nhiên.
Hai tháng không dùng cái máy này, không nhớ cái vụ khởi động
vì hôm bên con út dùng máy khác.


Bị mưa xối xả. Mưa xối xả...
Chiều muộn....