Tặng con gái Cẩm Tú.
Thế là mẹ đã được làm Bà Ngoại
Con của mẹ bước qua thời con gái
Duyên dáng, tinh khôi, trong sáng, vô tư
Để trở thành người Mẹ biết âu lo
Và hạnh phúc vỡ òa - kì diệu!
Thiêng liêng quá! Nhìn hình hài bé xíu
Là tình yêu kết tụ của hai con
Niềm vui xôn xao rộn rã trong lòng
- Làm cha mẹ: ước mơ thành hiện thực
Xin lỗi hai con, mẹ không có mặt
Trong phút giây cháu ngoại chào đời
Không cầm tay con gái, dịu lời...
Lau giọt mồ hôi trên trán con mệt nhọc
Phút vượt cạn rối bời mái tóc
Bải hoải chân tay, quằn quại cơn đau
Như thế mà vụt chốc biến tan mau
Khi nghe tiếng thiên thần oe oe khóc
Trái tim người Mẹ là viên ngọc
Nên con cười tươi trên giường sinh.
Viên ngọc cứ hoài lấp lánh lung linh
Theo nhịp bước thời gian con mình khôn lớn
Nhọc nhằn lắm từ khi con bú mớm
Giấc ngủ, miếng ăn, lưỡi trắng, ấm đầu...
Vất vả vì con... có nghĩ tới mình đâu!
Bước thấp, bước cao, bần thần xoay xở
Con giật mình, tay mẹ hiền che chở
Con cười giòn tan, lòng mẹ nở hoa...
Con bây giờ, là mẹ của ngày xưa
Cũng thổn thức xôn xao khi bé cười, bé khóc
Cũng tất tả ngược xuôi mệt nhọc
Cũng vui sướng, rạng ngời hạnh phúc
Bởi con là lẽ sống của đời mình.
Cho đến hôm nay con đã trưởng thành
Trên trán mẹ tóc cũng vừa bạc trắng
Trái tim mẹ vẫn bồn chồn lo lắng
Thương con gái yêu và cháu ngoại vô cùng.
(Tháng 02/2012) phanthinhưmai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét