Thứ Năm, 29 tháng 2, 2024
HÀNH HƯƠNG ĐẦU XUÂN
Chủ nhật tuần trước tham gia đoàn hành hương về bang Louisiana.
Hẹn tụ họp 5g sáng ở parking đối diện chợ Mỹ Hoa. Từ 3g tui đã lọ mọ thức dậy
vì không ngủ được và sau đó con rễ cũng thức dậy chở mẹ tới nhà Liên cùng đi
xe với Liên ra đó. Hôm trước chúng nó nghe Mẹ đi sớm ra đợi đoàn, lo Mẹ sẽ lớ
ngớ nên hẹn cùng đi với Liên, đến nhà Liên từ 4 giờ rưỡi.
Chuyến đi vui và ý nghĩa.
Đến những chùa trong xa, nơi có những cánh đồng, Thầy trụ trì chùa Phước Minh
nói, về mùa lúa chín vàng nhìn rất giống VN. Còn tui thì trên đường đi , sau
khi qua khỏi bang Texas, nhìn những đầm nước và cây mọc lúp xúp trên đầm sao
giống như đường về Bạc Liêu, Cà Mau quá!
Chiều tối mới về lại Hóuton. Tui lại có cảm giác như hồi xưa đi về dự lễ truyền
thống kỷ niệm ngày thành lập trường Nguyễn Đình Chiểu gần 30 năm trước, giữa đêm
từ Mỹ Tho về lại Sài Gòn để sáng hôm sau còn lo đi dạy.
Hôm rày trời ấm lên dù chưa tới mùa Xuân bên này. Có hôm nắng và nóng gần 80 độ
F vào buổi trưa. Nhưng sáng sớm trời vẫn se se lạnh và đêm cũng vẫn còn cuộn tròn
trong chăn và mặc áo len mới ấm.
Thứ Năm, 15 tháng 2, 2024
DƯ ÂM NGÀY TẾT
Mấy ngày Tết rộn rã đã qua. Mọi người đã trở lại với công việc thường nhật từ
ngày mùng ba Tết, tức là ngày Thứ Hai. Năm nay Tết Giáp Thìn nhằm vào Thứ Bảy
cuối tuần nên có thêm ngày Chủ nhật, Tết dài thêm hơn tí xíu.
Tui cũng bày vẽ này kia nọ nên tết có bận rộn thêm cho Bà Ngoại chút. Nhưng mà
Bà Ngoại thấy vui khi mình bận rộn vi mua hoa, chưng hoa, đi chợ, làm dưa, kho
thịt, cúng Ông Táo, cúng ba mươi đón Ông Bà, chưng trái cây, nấu xôi chè, bánh
mứt cúng đón Giao thừa... Có những thứ làm chung với cháu Ngoại, vì Bà làm hết
trơn, nó về không có việc cho nó làm là thế nào cũng bị làm mình làm mẫy, giận
hờn này nọ. Hihi. vì vậy, Bà Ngoại cứ làm những gì có thể và mỗi thứ chừa một
công đoạn cho em đi học về có việc để làm. Mà làm xong khâu hoàn tất nữa, nên
đó coi như là thành quả khéo tay của em. Em khoái! Nhưng có việc quấn mấy bông
đào fake vô cành đào chưa kịp nở hoa từ trong vườn, Bà Ngoại mới chặt vào là
khó đối với em nên em chịu để yên cho Bà tự làm lấy còn em ngồi coi và hỏi biết
bao nhiêu là câu hỏi.
Đêm giao thừa lúc cúng xong, tui đi ra ngoài sân sau tận hưởng cảm giác thú vị
của giây phút thiêng liêng Đất Trời giao cảm chuyển mùa,tui nghe hơi gió thoảng
nhẹ nhàng như gần 10 năm trở về trước tui đã từng nghe như thế. Một cảm giác ấm
áp, thanh thản, bềnh bồng, lâng lâng xâm chiếm tâm hồn tui.
Đầu năm mới Giáp Thìn Cầu xin Ơn Trên Trời Đất, Vũ Trụ thiêng liêng, Chư Phật,
Chư Bồ Tát, Hộ Pháp Chư Tôn, Ông Bà Tổ Tiên, Cửu Huyền Thất Tổ.v.v. gia hộ cho
Thế giới an lành, nhà nhà hạnh phúc, ấm no...
Sáng sớm mùng 1, tui xuất hành đi bộ. Điện thoại kêu. Con gái út ở Austin lai xe
về sớm. No nhìn thấy Mẹ đang đi bộ. Hihi. Trên đường đi bộ lại gặp vài người bạn,
vui vẻ hỏi chào chúc tui ngày Tết.
Trưa mùng 1 cả nhà đi chùa. Vui vẻ với những người quen ở Chùa. Gia đình Tú di về
thăm Nội.Con rễ út bận nên không về được. Ngọc ở lại Chùa Cam Lộ với Mẹ, giúp Sư
Cô một số việc và Mẹ ngồi ở bàn tiếp khách đến lễ Chùa trên chánh điện.
Chiều tối cả nhóm ở Chùa ra nhà hàng Tuệ Tâm rồi về. Buổi tối cả nhà hội tụ. Lại
ăn uống. Tụi nhỏ níu lấy dì Ngọc. Bà Ngoại cũng bận rộn với việc cất dọn các món
ăn vốn sẵn ở nhà và mới đem về.
Trưa mùng 2 tui qua Chùa tụng kinh và ở lại xíu, dọn dẹp, nói chung là làm công quả.
Hihi. Tiếp quý Phật tử tới lễ Phật và chụp hình, ngày chủ nhật nên cũng nhiều người
đến dù trời lúc sáng hơi nhiều mấy và có lúc mưa xuân lắc rắc. Đó là nói theo kiểu
cảm nhận của Asian, Tết là mùa Xuân, chứ thực ra ở Mỹ vào tháng 3 mùa Xuân mới đến.
Ngày mùng 3 Tết tức 11 tháng 2 Dương lịch, tức ngày thứ Hai đầu tuần. Hết Tết đối với
tụi lớn vì phải đi àm, tụi nhỏ phải đi học. Lục tục thức dậy từ sớm, thằng lớn lo bữa
ăn sáng cho vợ và các con. Con em Út chuẩn bị đồ đạc và thức ăn ngày Tết Mẹ làm đem về
cho chồng với. Chỉ có tui là Mẹ, là bà Ngoại thì vẫn ở nhà như mọi ngày. Hôm nay lạnh
45 độ F nhưng trời nắng đẹp.
Thằng cháu Ngoại ra đón school bus gần trước nhà, Bà Ngoại đi theo. Nó sợ Bà lạnh nên
ôm Bà một cái. Hành động này ít biểu lộ trước mặt bạn bè à nhe. Rứa mà bữa ni hắn làm.
Đầu năm tui hên rồi đó! Haha. Lạnh. Không đi bộ. về nhà ấm áp, mở cửa sổ. Ánh năgs
chiếu qua cửa kính, tràn ánh sáng vô phòng. Tui lại thấy tràn ngập sắc Xuân với bình hoa
mai nở rực rỡ xoè cành trên 2 chậu cúc cũng đã nở tròn xoe, vàng-óng-ánh. Tui tận hưởng
không khí Xuân còn sót lại sau 3 ngày Tết. Và tui đã định ngồi vào bàn , gõ máy tính viết
cái gì đó. Nhưng có nhiều cái để viết, nhiều cái để làm quá! Rút cục, tui không làm chi hết!
Và cũng không viết được gì! Hihi...Vậy nên cho đến sáng nay tui mới quyết định phải viết
chút gì đó, nếu không, nó lại trôi đi nữa, không viết được gì!
Tết là những khoảnh khắc đáng yêu, đáng quý mà cho đến bây giờ tui đang ngoài bảy mươi tuổi
vẫn còn có cảm xúc háo hức của những ngày cuối năm. Có sự hối hả, bận rộn với những việc làm
chuẩn bị cho những ngày cận Tết. Và cả cảm nhận phút giây thuần khiết, thiêng liêng của lúc
giao thừa. Rồi sau Tết là chút bâng khuâng, nhớ nhớ khi sờ lên những đồ ăn, thức uống, khi
dọn khay đựng mứt, lấy các trái cây trong mâm ngủ quả cất đi. Khi nhìn những bình hoa đang
còn nở rộ, bịn rịn thấy ngày Tết đi qua và ánh mắt vẫn nồng nàn, hẹn nhau mùa Tết tới.
Tui đã qua bao nhiêu lần Tết đến rồi đi từ tuổi thơ, thời con gái lớn lên đi học xa nhà, được
về nhà mỗi khi mùa Tết đến. Tui đã qua thời khốn khó của gia đình Cha Mẹ Anh Em các Cháu khi
chuẩn bị và những năm bắt đầu dạy học ở xa nhà. Những rộn ràng náo nức mua sắm quà đem về khi
cuộc sống của gia đình lớn còn sung túc. Và bịn rịn không muốn rời xa không khí ấm cúng của
gia đình, sau Tết xách vali đi học. Rồi những năm dạy học ở Mỹ Tho, khi chuẩn bị về nhà với
những món quà của học trò từ miền Tây sông nước nặng tình. Nhớ lắm những năm về nhà ăn Tết,
tui và Ngọc Liên tay xách nách mang, 2 đứa dạy cùng trường, nhà ở Sai Gòn rất gàn nhau nên
từ Mỹ Tho về Bến xe Miền Tây xong là ngồi chung xích lô về nhà, 2 đứa ngồi nghễu nghện trên
đống đồ đầy chiếc xích lô. Và rồi, mới mùng3 Tết đã phải về trường trực để lo tưới vườn hoa
trong sân trường. Cảm giác tiếc nuối không khí những ngày tết bên gia đình thật là khó tả.
Miên man với những suy nghĩ không đầu không cuối vì trong đầu tui muốn viết nhiều thứ nhưng
không biết ưư tiên thứ nào. Hihi. Và cái sự đa đoan trong cảm xúc của người già thuộc thế
hệ 5 x như tui ( mà các con tui năn nỉ Mẹ nên đơn giản lại, nghĩ si vớ vẩn chi nhiều rứa sẽ
mau già! Quá khứ đã là lịch sử. Tương lai là phép nhiệm mầu. Hiện tại là món quà của cuộc
sống. Nhưng tui e rằng thế hệ Alpha, Beta gì đó, nó sẽ có si nghỉ như Bà Ngoại nó đó đa! )
thấy gì cũng cảm với xúc! Những cành mai chưng Tết nở hoa rực rỡ, bánh mứt, bánh tét bánh
chưng, ngủ quả ... dư âm ngày Tết đậm đà, nồng nàn, ấm áp.
Tui có cả chậu hoa Tulip trồng theo phương pháp thuỷ canh mua ở Costco từ hai tuần trước,
hôm rày lên nụ hàm tiếu. Nay đang bắt đầu nở rộ. Đẹp lắm luôn. Tui dành tặng các con nhân
dịp Valentine.
Đó cũng là một ý tưởng nãy sinh từ cảm xúc. hhihi
Thứ Sáu, 9 tháng 2, 2024
RỘN RÀNG SẮC XUÂN
Hình như hai cụm từ này đặt bên nhau có gì sai sai. Tính từ rộn ràng phải đi kèm với
từ diễn tả âm thanh mới đúng. Nhưng nó lại đi bên cạnh từ chỉ hình ảnh. Tui lẩm cẩm
nghĩ như vậy. Rồi không biết đúng sai, kệ. Không nghĩ tới cái sự ấy nữa. Màu sắc, hình
ảnh cũng rộn ràng đó chớ!
Tết! Bên quê nhà Việt Nam đang tổ chức quá ư là hoành tráng. Nhà nhà chưng hoa, có
rất nhiều chủng loại hoa rực rỡ. Có cả cây mai bảy, tám tỷ đồng VN. Tiền đâu mà nhiều
thế nhỉ? Và sao người ta xài sang thế nhỉ? Tui đọc, xem và tự hỏi. Rồi thôi. Những thắc
mắc vớ vẩn ấy lại qua đi với những công việc bề bộn những ngày cuối năm âm lịch. Tui
cũng bận rộn cả hai tuần này với sự chuẩn bị cho ngày Tết. Tuần trước cùng với các bạn
Phật tử, dọn dẹp, giúp Sư Cô trang trí Chùa. Rồi đi mua hoa. Rồi đi chợ VN với con gái.
Mấy hôm trước tiếp tục bày biện các tiểu cảnh ở Chùa cùng các bạn, dưới sự "chỉ huy" của
Sư Cô. Công nhận Sư Cô hay thiệt. Mỗi năm trang trí một kiểu khác nhau. vậy mà Cô cũng
nghĩ ra. Và mấy chú Phật tử, gọi là chú vì vai em của tụi tui thôi làm công quả bằng cái tâm
tuyệt vời. Vợ chồng chú Minh cô Tường làm viẹc xuyen buổi. Hihi. Suốt ngày thứ bảy và chủ
nhật. Vợ chồng Hồng Hải cũng không chê vào đâu được...Vậy nên, tui, Tuý, Phương và Nga
lớn, Nga nhỏ cứ trầm trồ rồi thầm thì lén khen mọi người.
Còn cái sự bận rộn ngày Tết của tui ở nhà thì cũng tại người già ưa bày vẻ cho vui, cho có
không khí rộn ràng ngày Tết vậy mà. Cái tật thích hoa hoè, cây lá, bánh trái, bánh mứt.v.v..
Phải có dưa cải chua ăn với thịt kho hột vịt. phải có dưa món để ăn với bánh tét, bánh chưng.
Tui muốn Tết là phải có cành mai trong nhà. Mai mỹ hoa mi nhon, thanh tú, hay mai VN tròn
trịa, đầy đặn, phúc hậu đều đẹp . Mai VN thì có cả hưong thơm thoang thoảng nhưng mau rụng
cánh. Còn mai Mỹ nở cũng một tuần mới rụng, dù không có hương nhưng sắc vàng cũng rực
rỡ, cái rực rỡ có phần đằm thắm xíu. Tui cũng phải có mứt gừng ngày Tết, mà phải mứt gừng
Huế mới chịu. Và mâm ngủ quả, và bánh tét bánh chưng... cũng phải đầy đủ tui mới chịu. Hôm
kia đi với con gái mua giò chả ở Đức Hương. Có giò lụa, giò Huế nhưng giò thủ hết sớm, hẹn
ngày hôm sau ghé. Tối nay, con rễ lớn chở tui ghé chợ mua thêm mấy thứ trái cây còn thiếu. Nó
nhìn thấy mọi người đẩy trên xe có đu đủ, xoài, thơm, bưởi..v..v là cười nói giống Bà Ngoại đó.
Ừa. Tết mà! Phải giữ nét văn hoá và phong tục của quê nhà, thấy ấm áp tâm hồn và vui nhớ
những ngày tháng cũ.
Thứ Năm, 1 tháng 2, 2024
THÚ CHƠI HOA THỦY TIÊN
Hồi xưa, khi còn nhỏ, tui đã được đọc tủ sách đồ sộ của anh tui. Và tui
thích nhất những quyển sách của Tự Lực Văn đoàn. Trong đó, những nhà văn
Khái Hưng, Nhất Linh, Thạch Lam là tui yêu thích nhứt. Hình ảnh những nhân
vật trong Nửa chừng xuân, Dọc đường gió bụi...Hồn bướm mơ tiên, Đoạn tuyệt,
Lạnh lùng... Và Nắng trong vườn, Sợi tóc.v.v. đã in sâu trong tâm hồn tuổi
mới lớn để bắt đầu yêu văn chương, thơ phú. Lối viết văn nhẹ nhàng, gần gũi,
giản dị trong sáng với những nét sinh hoạt, phong tụ, tập quán, văn hoá, lối
sống của người Hà Nội thiệt là đáng yêu và cuốn hút tâm hồn tui.
Thuở ấy, có biết hoa thuỷ tiên là gì đâu! Thế nhưng hình ảnh những gia đình
trung lưu trong những tác phẩm của họ viết về lối sống và phong tục, văn hoá
của tầng lớp trí thức ấy như đã ăn sâu trong tâm hồn tui. Những lời văn miêu
tả hình ảnh các bà Mẹ tỉ mỉ gọt tỉa khéo léo những củ Thuỷ tiên đặt trong bát
rồi chờ cho củ vươn mầm, ra lá, kết nụ, nở hoa đón chào năm mới, tết đến Xuân
về trong cái lạnh của miền Bắc. Bát hoa Thuỷ tiên cũng là một hình ảnh không
thể thiếu bên cạnh cành đào hay phong pháo, cặp bánh chưng.v.v. Tui đọc và cảm
nhận sự tinh tế, tao nhã của thú chơi hoa Thuỷ tiên của quý bà phụ nữ Ha thành
thuở ấy. Tui chỉ nghĩ thế thôi. Chỉ tưởng tượng thế thôi. ( Cũng như đã tưởng
tượng hình ảnh cô hàng xén rồi thương như thương Chị mình đi lấy chồng, không
lo được cho các cậu em trai... như cảm động bồi hồi với cảm xúc dịu dàng trong
tình cảm của cô Thanh là hàng xóm với người Bà có cậu cháu trai lên Hà Nội học,
thỉnh thoảng về, một thứ tình yêu trong trẻo mà thiết tha có sự chứng kiến của
người Bà, như hẳn nhiên gửi gắm tình cảm là người trong một mái nhà- cái cảm xúc
từ tác phẩm này tui đã "lậm" vào người để hình như cũng có lúc như thế trong hành
trình tình cảm của mình. Hihi).
Nói lan man xíu vậy là để xác định rằng tác phẩm của TL văn đoàn nó ảnh hưởng tâm
hồn và cách viết của tui lắm lắm. Vậy nên hơn nửa đời, tui chưa biết hoa Thuỷ tiên
nó như thế nào. Tui cũng chưa ra Hà Nội để biết rằng ở đó có loài hoa ấy vào dịp
cuối Đông, thích hợp với tiết trời mùa lạnh. Gần mười năm trước, tui mới biết và
mục sở thị loài hoa này, vốn dĩ đã yêu thích từ trong tiềm thức. Vậy nên, khi bạn
Hồng Nhung chỉ cho tui cách tỉa và tặng tui hai củ Thuỷ tiên, tui vô cùng thích thú.
Mỗi ngày nhìn em hoa trở mình nhú ra một mầm thêm phía trong lớp vỏ như vỏ củ hành.
Tui mon men nhìn ngắm rồi rón rén tỉa tỉa, khều khều cho mầm chui qua lớp vỏ. Tui
hí hửng đếm tới đếm lui coi đưọc hết thảy bao nhiêu mầm vươn lên. Rồi mỗi ngày tui
lại rón rén nhìn trong khóm lá của chồi đã vươn lên ấy có nhú nụ hoa lên chưa? Rồi
đi ra đi vô ngắm nghía. Rồi ngồi xuống nhẹ nhàng khều khều, vuốt vuốt cành lá để
đếm xem đã có được bao nhiêu cành ra nụ. Ngày lại qua ngày, lại chăm chăm nhìn coi
lớp lụa của chồi hoa bung ra chưa. Vì khi lớp lụa bung ra, tui đếm được có mấy bông
hoa trong cành đó. Mèn, và hoa bắt đầu nở là hương thơm bắt đầu thoang thoảng...
Đã tám cái Tết qua, tám lần tui tỉa củ Thuỷ tiên từ dạo Nhung cho lần ấy. Và năm nào
tui cũng phải có vài củ để tỉa. Thường năm nào Nhung tặng tui cũng rất sớm so với
Lunar New Year. Chắc bạn ấy mua sớm để chọn được củ đẹp, cũng để tui được tặng sớm
khỏi đi chợ Hồng Kông để mua. Còn năm nào tui mua cũng thường trễ xíu nên không chọn
được cũ to như ý. Hihi.
Năm nay, Nhung ghé nhà tặng tui 2 củ to và đẹp ( Vì tỉa ra có rất nhiều mầm) hôm còn
có Tuyết ở đây, bữa anh Hiếu chở ba đứa đi ăn sinh nhật và chụp ảnh. Mới hơn 2 tuần,
nay hoa đã nở rộ năm sáu cành rất đẹp. Hoa đặt trong bát thuỷ tinh nhưng tui gọi là
chậu. Có một chậu thuỷ tinh hình trái tim của Nhung cho từ mấy năm trước, năm đó cho
củ hoa và cho cái chậu luôn. Tui cũng tính mấy lần gửi lại mà quên hoài.
Năm nay hoa Thuỷ tiên của tui mau lớn, cao nhòng. cách vài hôm mà con gái tui thấy
ngạc nhiên, mau cao thiệt. Thằng rể lớn thấy tui bưng ra bưng vô, tỉa tỉa lột lột, tui
lột lớp vỏ của củ cho trắng. Nó can. Bảo bà Ngoại phải để cho vỏ đen xíu, nước đục xíu
cây mới tốt được. Nhưng bà Ngoại nói khéo là ở chỗ biết tỉa cho trắng đẹp đó! ( Mèn ơi,
có phải vậy không, tui chưa hỏi bạn Nhung và Chị Lan. Chỉ biết cây của tui nó cao và
uốn éo như bà Ngoại. Ha ha.)
Ngày nào tui cũng tới bên hoa lúc vừa ngủ dậy. Có hôm còn bưng một chậu vô phòng để
trước khi đi ngủ còn nhìn ngắm nó. Và đi bộ về cũng " vờn " với nó một hồi, cắt cắt,
khều khều rồi mới làm việc khác. Coi ti vi nhưng mắt không rời nó vì đặt nó hai bên
hai phía của tivi.
Tết mà không có Thuỷ tiên cũng như thiếu một phần thú vị.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)