Thứ Năm, 15 tháng 2, 2024

DƯ ÂM NGÀY TẾT

Mấy ngày Tết rộn rã đã qua. Mọi người đã trở lại với công việc thường nhật từ ngày mùng ba Tết, tức là ngày Thứ Hai. Năm nay Tết Giáp Thìn nhằm vào Thứ Bảy cuối tuần nên có thêm ngày Chủ nhật, Tết dài thêm hơn tí xíu. Tui cũng bày vẽ này kia nọ nên tết có bận rộn thêm cho Bà Ngoại chút. Nhưng mà Bà Ngoại thấy vui khi mình bận rộn vi mua hoa, chưng hoa, đi chợ, làm dưa, kho thịt, cúng Ông Táo, cúng ba mươi đón Ông Bà, chưng trái cây, nấu xôi chè, bánh mứt cúng đón Giao thừa... Có những thứ làm chung với cháu Ngoại, vì Bà làm hết trơn, nó về không có việc cho nó làm là thế nào cũng bị làm mình làm mẫy, giận hờn này nọ. Hihi. vì vậy, Bà Ngoại cứ làm những gì có thể và mỗi thứ chừa một công đoạn cho em đi học về có việc để làm. Mà làm xong khâu hoàn tất nữa, nên đó coi như là thành quả khéo tay của em. Em khoái! Nhưng có việc quấn mấy bông đào fake vô cành đào chưa kịp nở hoa từ trong vườn, Bà Ngoại mới chặt vào là khó đối với em nên em chịu để yên cho Bà tự làm lấy còn em ngồi coi và hỏi biết bao nhiêu là câu hỏi.
Đêm giao thừa lúc cúng xong, tui đi ra ngoài sân sau tận hưởng cảm giác thú vị của giây phút thiêng liêng Đất Trời giao cảm chuyển mùa,tui nghe hơi gió thoảng nhẹ nhàng như gần 10 năm trở về trước tui đã từng nghe như thế. Một cảm giác ấm áp, thanh thản, bềnh bồng, lâng lâng xâm chiếm tâm hồn tui. Đầu năm mới Giáp Thìn Cầu xin Ơn Trên Trời Đất, Vũ Trụ thiêng liêng, Chư Phật, Chư Bồ Tát, Hộ Pháp Chư Tôn, Ông Bà Tổ Tiên, Cửu Huyền Thất Tổ.v.v. gia hộ cho Thế giới an lành, nhà nhà hạnh phúc, ấm no... Sáng sớm mùng 1, tui xuất hành đi bộ. Điện thoại kêu. Con gái út ở Austin lai xe về sớm. No nhìn thấy Mẹ đang đi bộ. Hihi. Trên đường đi bộ lại gặp vài người bạn, vui vẻ hỏi chào chúc tui ngày Tết. Trưa mùng 1 cả nhà đi chùa. Vui vẻ với những người quen ở Chùa. Gia đình Tú di về thăm Nội.Con rễ út bận nên không về được. Ngọc ở lại Chùa Cam Lộ với Mẹ, giúp Sư Cô một số việc và Mẹ ngồi ở bàn tiếp khách đến lễ Chùa trên chánh điện. Chiều tối cả nhóm ở Chùa ra nhà hàng Tuệ Tâm rồi về. Buổi tối cả nhà hội tụ. Lại ăn uống. Tụi nhỏ níu lấy dì Ngọc. Bà Ngoại cũng bận rộn với việc cất dọn các món ăn vốn sẵn ở nhà và mới đem về.
Trưa mùng 2 tui qua Chùa tụng kinh và ở lại xíu, dọn dẹp, nói chung là làm công quả. Hihi. Tiếp quý Phật tử tới lễ Phật và chụp hình, ngày chủ nhật nên cũng nhiều người đến dù trời lúc sáng hơi nhiều mấy và có lúc mưa xuân lắc rắc. Đó là nói theo kiểu cảm nhận của Asian, Tết là mùa Xuân, chứ thực ra ở Mỹ vào tháng 3 mùa Xuân mới đến. Ngày mùng 3 Tết tức 11 tháng 2 Dương lịch, tức ngày thứ Hai đầu tuần. Hết Tết đối với tụi lớn vì phải đi àm, tụi nhỏ phải đi học. Lục tục thức dậy từ sớm, thằng lớn lo bữa ăn sáng cho vợ và các con. Con em Út chuẩn bị đồ đạc và thức ăn ngày Tết Mẹ làm đem về cho chồng với. Chỉ có tui là Mẹ, là bà Ngoại thì vẫn ở nhà như mọi ngày. Hôm nay lạnh 45 độ F nhưng trời nắng đẹp. Thằng cháu Ngoại ra đón school bus gần trước nhà, Bà Ngoại đi theo. Nó sợ Bà lạnh nên ôm Bà một cái. Hành động này ít biểu lộ trước mặt bạn bè à nhe. Rứa mà bữa ni hắn làm. Đầu năm tui hên rồi đó! Haha. Lạnh. Không đi bộ. về nhà ấm áp, mở cửa sổ. Ánh năgs chiếu qua cửa kính, tràn ánh sáng vô phòng. Tui lại thấy tràn ngập sắc Xuân với bình hoa mai nở rực rỡ xoè cành trên 2 chậu cúc cũng đã nở tròn xoe, vàng-óng-ánh. Tui tận hưởng không khí Xuân còn sót lại sau 3 ngày Tết. Và tui đã định ngồi vào bàn , gõ máy tính viết cái gì đó. Nhưng có nhiều cái để viết, nhiều cái để làm quá! Rút cục, tui không làm chi hết! Và cũng không viết được gì! Hihi...Vậy nên cho đến sáng nay tui mới quyết định phải viết chút gì đó, nếu không, nó lại trôi đi nữa, không viết được gì! Tết là những khoảnh khắc đáng yêu, đáng quý mà cho đến bây giờ tui đang ngoài bảy mươi tuổi vẫn còn có cảm xúc háo hức của những ngày cuối năm. Có sự hối hả, bận rộn với những việc làm chuẩn bị cho những ngày cận Tết. Và cả cảm nhận phút giây thuần khiết, thiêng liêng của lúc giao thừa. Rồi sau Tết là chút bâng khuâng, nhớ nhớ khi sờ lên những đồ ăn, thức uống, khi dọn khay đựng mứt, lấy các trái cây trong mâm ngủ quả cất đi. Khi nhìn những bình hoa đang còn nở rộ, bịn rịn thấy ngày Tết đi qua và ánh mắt vẫn nồng nàn, hẹn nhau mùa Tết tới.
Tui đã qua bao nhiêu lần Tết đến rồi đi từ tuổi thơ, thời con gái lớn lên đi học xa nhà, được về nhà mỗi khi mùa Tết đến. Tui đã qua thời khốn khó của gia đình Cha Mẹ Anh Em các Cháu khi chuẩn bị và những năm bắt đầu dạy học ở xa nhà. Những rộn ràng náo nức mua sắm quà đem về khi cuộc sống của gia đình lớn còn sung túc. Và bịn rịn không muốn rời xa không khí ấm cúng của gia đình, sau Tết xách vali đi học. Rồi những năm dạy học ở Mỹ Tho, khi chuẩn bị về nhà với những món quà của học trò từ miền Tây sông nước nặng tình. Nhớ lắm những năm về nhà ăn Tết, tui và Ngọc Liên tay xách nách mang, 2 đứa dạy cùng trường, nhà ở Sai Gòn rất gàn nhau nên từ Mỹ Tho về Bến xe Miền Tây xong là ngồi chung xích lô về nhà, 2 đứa ngồi nghễu nghện trên đống đồ đầy chiếc xích lô. Và rồi, mới mùng3 Tết đã phải về trường trực để lo tưới vườn hoa trong sân trường. Cảm giác tiếc nuối không khí những ngày tết bên gia đình thật là khó tả. Miên man với những suy nghĩ không đầu không cuối vì trong đầu tui muốn viết nhiều thứ nhưng không biết ưư tiên thứ nào. Hihi. Và cái sự đa đoan trong cảm xúc của người già thuộc thế hệ 5 x như tui ( mà các con tui năn nỉ Mẹ nên đơn giản lại, nghĩ si vớ vẩn chi nhiều rứa sẽ mau già! Quá khứ đã là lịch sử. Tương lai là phép nhiệm mầu. Hiện tại là món quà của cuộc sống. Nhưng tui e rằng thế hệ Alpha, Beta gì đó, nó sẽ có si nghỉ như Bà Ngoại nó đó đa! ) thấy gì cũng cảm với xúc! Những cành mai chưng Tết nở hoa rực rỡ, bánh mứt, bánh tét bánh chưng, ngủ quả ... dư âm ngày Tết đậm đà, nồng nàn, ấm áp. Tui có cả chậu hoa Tulip trồng theo phương pháp thuỷ canh mua ở Costco từ hai tuần trước, hôm rày lên nụ hàm tiếu. Nay đang bắt đầu nở rộ. Đẹp lắm luôn. Tui dành tặng các con nhân dịp Valentine.
Đó cũng là một ý tưởng nãy sinh từ cảm xúc. hhihi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét