Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013
Buổi chiều đến thăm Thầy
Đúng là Giáng Sinh ấm áp thật! Cứ mặc hai ba lớp áo, trùm nón che kín đầu quấn
chăn nằm choèo queo là ấm thôi. Âý vậy mà cũng bị cảm lạnh đó!
Hai bữa nay cứ dật dờ, lừ đừ, nhức đầu thiệt khó chịu. Chắc tại ngồi gần cái quạt
trên Chùa lúc tụng kinh. Cố ý né rồi mà người ta cứ mở. Người ta mở, mình chạy đi
chỗ khác rồi cũng cứ bị gió ào ạt thổi vô.
Trưa nay các con nhắc nhở chuyện ăn uống đúng bữa, đúng giờ vì cái tội làm biếng ăn,
có khi qua loa chiếu lệ...và tận hưởng giấc ngủ trưa. Nghe có lý. Nhưng nằm một hồi,
suy nghĩ xem ngày mai làm những việc gì mới sực nhớ có ba việc thì không thể cùng làm
được. Quyết định chớp nhoáng, phải lên thăm Thầy Lạc và mang hoa trái cúng Cô.Vì
sáng-chiều mai đều có việc bận và 5g còn yoga nữa.
( Nhà của Thầy mới sửa trước sân )
Ghé chợ Hồ Thị Kỷ mua bó hoa lys rồi trực chỉ hướng chợ Bến Thành mua ít trái cây,
gửi xe và tìm xe buýt về Quận 2. Trước đây đã đi một lần rồi nhưng giờ quên mất xe số
mấy. Sải những bước dài hiên ngang băng qua đường, ngồi tại Trạm Hàm Nghi chờ xe.
Nhưng mấy chuyến dừng rồi chạy qua...Vẫn không nhớ phải đi xe nào! Mà không đủ can
đảm chạy tới xe hỏi tài xế! Hỏi một em dáng chừng như sinh viên thì em cũng ú ớ, ngập
ngừng rồi cũng...không biết luôn! Thôi ngược trở lại trung tâm điều hành xe buýt ở công
trường Quách Thị Trang, nơi có nhiều xe buýt đang dừng, để hỏi.
Được hướng dẫn tận tình. Ung dung bước lên xe buýt số 56 (cũng có thể đi xe số 53 về
hướng đó). Xuống trạm ngay phía chân cầu Saigòn là có xe ôm và đến nhà Thầy một cách
dễ dàng .
Nhà Thầy mới sửa lại hàng rào và lát gạch cả khoảng sân trông khang trang, rộng rãi hẳn!
Vừa dừng xe đúng lúc Thầy cũng vừa đi đâu về.
Thật vui khi thấy Thầy mạnh khỏe.
Vào thắp nhang cho Cô. Chuyện trò thăm hỏi Thầy một lát thì xin phép chụp Thầy tấm hình
cho các bạn. Ngay lúc ấy Bông gọi đến. Hai đứa lại ríu rít một hồi...
Xin phép Thầy về. Thầy hỏi máy này chụp hình có đưa lên mạng được không? (Ý nói có gửi
qua mail cho Thầy được không đó ;)). Cho nên mình giao nhiệm vụ cho Hồng Nhung save từ
fb rồi gửi cho Thầy vì mình không biết cách gửi.
Buổi chiều gần cuối năm, tiết trời se se thật dễ chịu và đường phố đông đúc. Những con
đường trung tâm đã được trang trí. Chắc buổi tối lên đèn rực rỡ hơn.
Gần 22g, Thảo gọi lại sau nhiều tin nhắn mình đã gửi. Hai đứa lại nói chuyện một hồi lâu.
Thảo nói chiều giờ không mở máy nên không biết 5 cái tin nhắn của Mai. Thảo kể làm mấy
món bánh rau câu mai đem cúng Cô Lạc nên không đi chợ và cũng không có thời gian mở
máy.(đúng là từ chiều trước khi đi, mình đã nhắn tin cho Bông và Thảo để hỏi địa chỉ nhà
Thầy vì đã quên, nhưng tới nhà Thầy rồi bông mới gọi, còn Thảo thì giờ mới biết! Vậy mà
mình đã tới được rồi. Thế mới hay!). Mặc dù hay vậy nhưng cũng rất nhiều khi nghễnh ngãng.
Ví như hôm trước Noel, nhận được tin nhắn: " Em chúc Chị.....".Là không cần đọc số điện
thoại (mà có đọc cũng không nhớ), cũng không biết" Em "đó là ai, cứ nhắn tin lại:" Chị
cũng chúc Em..."Trời đất! Hôm sau mới nhìn lại số quen quen, dò ra mới biết là Tuyết
chúc! Người ta một cặp mà cứ phom phom chỉ "Chúc Em..." thôi, thiệt là tội lỗi!!!Bởi vậy
cái tật hay quên của người già cộng thêm thói chủ quan nữa thì gây ra biết bao phiền toái!!!
Mong được mọi người đại xá cho.
( Hình này lúc Thầy đứng trước cổng tiễn học trò. Chủ yếu là post hình Thầy cho các
bạn thăm-nội dung có gì không khớp, bỏ qua cho nhé! )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhin thay Thay khoe , M mung lam . Cam on Nhu Mai da mang hoa va trai cay cho ngay gio cua Co . Saigon bay gio mo rong qua ! Di khong kheo se bi lac nhu choi hen ! M nho hoi con o Saigon , mua nay la mua thich nhat cai se lanh va anh nang hanh vang . Mong co ngay hoi ngo nhe Nhu Mai ! Than ai !
Trả lờiXóa