Chủ Nhật, 9 tháng 11, 2014
Trăng khuya
Đêm yên tĩnh. Đêm cuối tuần.
Trăng mười sáu tròn tỏa sáng trên sân thượng.
Ánh trăng chiếu xuyên qua cành lá tạo nên những
mảng sáng - tối trên mặt sân. Ban ngày cũng có
ánh nắng và bóng râm khi mặt trời chiếu qua kẽ
lá. Nhưng ban ngày mọi thứ dưới ánh mặt trời
đều sáng tỏ, đêm khuya, hai mảng sang-tối có vẻ
huyền bí hơn.
Nhìn lên bầu trời cao, sáng trong vằng vặc. Để cho tâm hồn được"vằng vặc" và "sáng
trong" như thế quả là điều ước mơ khó thực hiện trong đời! Khi mà rất nhiều việc, rất
nhiều chuyện con người ta cố gắng lảng đi nhưng rồi vẫn cứ phải để tâm vào! Cảm
thấy thật nặng lòng.
Ngồi với Ba, nói chuyện với Ba một lát như những ngày xưa ngồi kể cho Ba nghe về việc
học hành của các con, về những vui buồn bất chợt...Thấy mắt ba ánh lên chút tự hào và
sự bình an khi ngồi bên cạnh Má Tú. Kể gì cho Ba nghe hôm nay, khi trăng ngoài sân
sáng thế! Nhớ trăng trước sân nhà bên Phú Nhuận Ba đạp xe đến, cùng ngồi chơi buổi
tối. Cái khoảng sân đầy trăng ấy cũng chứa biết bao kỷ niệm với bạn bè... Có nhiều tâm
tư và cả dự tính trong cuộc sống đươc chia sẻ với Ba một hồi, cảm giác như Ba đang mỉm
cười, nụ cười mãn nguyện...
Nói chuyện gì đâu mà thời gian cũng trôi qua nhanh quá ! Trăng tràn ngập ngoài sân...
Trăng khuya bắt đầu chênh chếch nhưng vẫn vằng vặc. Lạ sao không hề lạnh lẽo! Trăng
vẫn nồng nàn...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sự tồn tại trong tâm hồn là mãi mãi ...phải không Mai ?
Trả lờiXóaThuần ơi, Cám ơn Thuần đã chia sẻ...Đúng vậy đó bạn hiền ơi!
Trả lờiXóaÔ... chờ mãi mới đọc được một bài nhiều cảm xúc tinh tế và... cảm động như vầy !
Trả lờiXóa