Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015
Sách nhớ...
Hai tuần trước, đi bộ ra nhà sách gần để tìm mua cuốn tự truyện của Thành Lộc.
Không có. Lỡ đi bộ rồi nên lặn lội tìm bến xe buýt ra Fahasa luôn!
Thiệt là trần ai!
Xuống xe ở công trường Quách thị Trang, trong đầu nghĩ rằng qua Lê Lợi để tới Khai
Trí cũ - nhà sách Sài Gòn - rồi định hướng băng qua công trường đang xây dựng, đến
Nguyễn Huệ sẽ rất gần và dễ đi ( Vì kì trước đã từng đi mua sách với con gái ). Thế
mà chân lại hướng về Hàm Nghi rồi đi thẳng lên Chợ Cũ. Nhọc nhằn trên đường tìm
đến, quành tới quành lui nơi khu vực đông đúc,sầm uất nhất trung tâm gần một tiếng
mới qua tới nhà sách. Nhưng đến nơi thì sách đã hết rồi! Chắc tại vì nhìn cái nét mặt
háo hức hỏi và đầy thất vọng khi hết sách nên em quản lý nói Cô để thông tin lại, khi
sách về,tụi con báo cho Cô. Vậy thì hay quá! Nhưng phải dè dặt hỏi lại là Cô chỉ mua
có một quyển thôi, có phiền mấy con không?- Không sao đâu Cô!
Mặc dù chưa mua được nhưng cũng ra về với tâm trạng rất chi là phấn chấn vì cung
cách phục vụ khách hàng của mấy em nhân viên và quản lý ở nhà sách hết sức văn minh.
Không lẽ phấn chấn quá mà mình lại lạc lối trong cái khu vực đông đúc, sầm uất ấy!
Đi tới đi lui cũng Ngô Đức Kế- Nguyễn Thiệp-Mạc Thị Bưởi...Đi quanh đi quất rồi cũng
lẩn quẩn dưới chân tòa nhà cao nhất thành phố sang trọng, nhộn nhịp. Bỗng dưng thấy
mình như nhân vật trong "Lửa Rừng"...! Cuối cùng rồi cũng tìm ra đường Hàm Nghi để
mà đến bến xe buýt, về nhà.
Hai hôm sau, nhận được điện thoại báo đã có sách và rất vui mừng chạy xe liền một hơi,
tìm chỗ gửi gần hơn để khỏi phải đi bộ quanh một vòng...như hôm trước.
Lâu lắm mới có lại niềm vui đi mua quyển sách mà mình thích nên đọc một mạch...
Chợt nhớ cảm giác ngày xưa đọc hồi ký Nguyễn Hiến Lê...và nhớ Ba Hạ quá! Thật ra,
nỗi nhớ đã xen mộtchút tủi thân khi mình lặn lội, lầm lũi giữa trưa đi tìm mua quyển
sách rồi. Giờ về nhà đọc thì lại càng thấy nhớ hơn. Bởi vì ngày ấy chỉ cần nói chuyện
với Ba trong bữa cơm về quyển sách mới ra mà Má Tú rất thích là hôm sau đi dạy về
đã có quyển sách ấy trên bàn rồi. Nhớ lúc đó bận rộn bao nhiêu là công việc nhưng Ba
cũng hỗ trợ những gì có thể để Má Tú được đọc một mạch...cho thỏa chí!!!
Chiều nay, nhận email của bạn ở Đà - Nẵng hỏi về sinh nhật ? Câu hỏi làm mình lại nhớ
hồi đó... Nhớ một lần sinh nhật Má Tú, chẳng làm gì cả nhưng khi Ba đưa con gái lớn đi
học về, hai cha con đã âm thầm rinh về cho Mẹ cuốn băng video "Huế Thương",mấy cuốn
sách phê bình văn học...Nhớ nét mặt tiu ngỉu của hai Cha con khi bị Mẹ chê mua sách mà
không hỏi trước!( Vì đâu có nằm trong lãnh vực của Ba đâu mà biết chọn)...Bây giờ những
quyển sách vẫn còn đó... những quyển sách trắng tinh và vàng ố theo thời gian. Cả những
quyển sách ngày xa xưa Ba tỉ mẫn ngồi bao bìa, ép gáy và nắn nót những nét chữ in thật
rõ và đẹp để xếp lên kệ cho dễ thấy.
Má Tú cầm mỗi quyển sách lên và thấy ở đó hình ảnh của Ba, nụ cười, tiếng nói, cử chỉ
...của một thời... Sắp xếp từng quyển sách rồi mở ra từng trang để thấy biết bao kỷ niệm
được ép vào trong ấy, cả những nét chữ, nét vẽ nguệch ngoạc của tuổi thơ các con mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mình chợt nhớ đến những "lời hay ý đẹp " trong e -mail chuyển tiếp của Bông , đại khái là : Người tốt nhất cho ta hạnh phúc ....còn người tuyệt vời nhất thì cho ta kỉ niệm...Đúng vậy , Mai nhỉ ?
Trả lờiXóaĐúng rồi Thuần! Đôi khi mình thấy tâm hồn như chật chội vì không chứa hết những kỷ niệm trong đời.
Trả lờiXóaTrưa nay mình cũng đã góp lại kỷ niệm của tình bạn tuyệt vời...
Đúng rồi Thuần! Đôi khi mình thấy tâm hồn như chật chội vì không chứa hết những kỷ niệm trong đời.
Trả lờiXóaTrưa nay mình cũng đã góp lại kỷ niệm của tình bạn tuyệt vời...