Là học trò TNSP từ năm lớp sáu. Lúc đó Cô vừa chuyển về trường.
Năm đầu tiên dạy học trò nhỏ. Vừa vui vừa buồn. Vừa khó vừa dễ.
Và rất nhiều cảm xúc trong những ngày ấy...
Vậy mà lứa học trò nhỏ ngày ấy đã có những em gắn bó với Cô mấy
chục năm nay. VH học lớp Pháp. Học với Cô nửa năm học kỳ 2 niên
khóa 1986-1987 và sau đó học nguyên năm lớp 9. Nhớ những ngày
học lớp Sáu, H cùng với Thy Trang ở gần nhà Cô nên buổi tối hai
đứa thường tới nhà Cô kèm thêm về Tập làm văn. Hồi ấy, Cô chưa
có khái niệm dạy thêm. Vừa mới ở Trường Cao đẳng TG về, tiếp xúc
với học trò nhỏ, lại day nhiều phân môn (Ngữ pháp, Giảng văn, Tập
làm văn), trong khi dạy ở CĐSP thì Giảng dạy Văn học, Bình giảng
thơ văn và dạy cho sv phương pháp Giảng văn.) Việc kèm cho tụi con
mỗi tuần 2 buổi tối như là một cách làm quen trước với bài sẽ dạy. Thế
thôi. Và rất vui. Có hôm cúp điện và ba Cô Trò xúm xít bên cây đèn
dầu tỏa sáng.Lúc đó Cô đang sắp có em bé, là con gái lớn của Cô
bây giờ. Có vài chi tiết lâu quá và thăng trầm trong cuộc sống, Cô
đã quên. Nhưng hôm về SJ, buổi chiều muộn, lúc Cô Trò đi dạo trên
đồi, Hương nhắc lại cô mới nhớ. Cám ơn con đã nhắc tới Thầy và
nói đã ngưỡng mộ cách cư xử đằm thắm của Thầy Cô với nhau trong
cuộc sống hàn vi thuở ấy. Hèn chi Tết Dương lịch 2014, có dịp về VN
ghé thăm Cô, con đã xin phép lên thắp nén nhang tưởng nhớ Thầy...
Rất nhiều yêu thương và kỷ niệm Cô Trò...
Sau này, thế hệ đầu tiên Cô dạy ở TNSP có lập một Group lấy tên
Nhóm cựu học sinh TNSP 1986-1990. Tụi con lớn lên và có mặt khắp
nơi trên thế giới. Có rất nhiều đứa thành công và vẫn còn liên lạc với
nhau thường xuyên. Ở Mỹ, nhiều gia đình ở các bang gần nhau thường
họp mặt cả 2 thế hệ trong những kỳ vacation. Mỗi 2 năm một lần có
reunion cho group có khi ở Mỹ, khi Canada hoặc chọn bang nào thuận
tiện cho mọi người trong dịp đặc biệt. Ví dụ như hai năm trước vào dịp
Tết VN ở Cali.
Các em có nhóm đại diện ở VN mỗi dịp lễ Tết, đến thăm hỏi Thầy Cô cũ
đã dạy mình thuở nhỏ và có cả những buổi làm công tác từ thiện ở vùng
sâu vùng xa...
Các Thầy Cô ở nước ngoài cũng nhận được những quyển lịch và tấm thiệp
chúc mừng ngày Nhà Giáo và Năm mới được gửi từ trong nước.
Vĩnh Hương là một member của cái group thân thương ấy.
Kỳ này về San Jose chơi, Cô liên lạc với VH và em hỏi Cô muốn đi những
nơi nào cho em biết. Thật là cảm động. Cô chỉ muốn đi Chùa. Đi lễ Chùa
là niềm vui của Cô.
sáng, đi Chùa, ăn trưa, hết nửa ngày. Rồi dắt các con đến thăm Cô, đưa
Cô đến chơi nhà. Cô được tiếp xúc với những đứa trẻ quá dễ thương, được
nghe các cháu đánh đàn, nghe thỏ thẻ những câu tiếng Việt, kể cả những
lời nhõng nhẽo của bé Út.
Các con của Hương phải biết nói Tiếng Việt, tiếng Tây Ban Nha và Tiếng
Anh tùy lúc. Ba Mẹ của chúng bắt buộc như vậy! Cháu lớn đang bước vào
tuổi teen, nói tiếng Việt rất giỏi và đang làm "trợ giảng" Hihi, tức là phụ
giúp Cô giáo trong Trường dạy Tiếng Việt mà cháu đã học từ nhỏ đến giờ.
Cả 3 cháu đều rất dễ thương. Nhớ lúc Bà-Cô-Mai đang nói chuyện với
Mẹ Hương, cháu Út điện thoại với một bạn người Mễ nhưng bằng tiếng
Anh. Thế là Mẹ Hương nghe được và bắt nói chuyện với bạn ấy bằng tiếng
Mễ (Phải thấy rằng vợ chồng Thuận Hương dạy con rất khéo và theo con
rất sít sao). Nhớ cung cách của cháu trai Tín mỗi khi mở cửa xe cho Bà-
Cô-Mai bước xuống... và ánh mắt hóm hĩnh khi ngồi trong bàn ăn đã hỏi:
Hồi xưa Bà-Cô-Mai thấy Mẹ Hương có học giỏi không? Nhớ cùng đi dạo chơi
buổi chiều muộn trong khu đồi quanh nhà theo yêu cầu của Cô và cùng gia
đình đi ăn ở nhà hàng chay buổi tối...
Hawaii. Lên máy bay rồi, vẫn còn nhớ tới Cô và chào Cô với tấm hình dễ
thương của Gia đình.
Cám ơn con và gia đình đã dành cho Cô những thân tình quý báu.
Luôn cầu chúc tổ ấm dễ thương của con tràn ngập tiếng cười, tràn ngập
tình yêu thương và hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét