Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013

Hôm qua, em đi...

Hôm qua, "em" đi gặp Minh Hải - không phải hôm qua em đi chùa Hương của cô bé mười lăm trong thơ Nguyễn Nhược Pháp! - gặp lại người bạn chung học từ 40 năm trước (ĐHSPSG 1973) đã cách xa 38 năm nay.



Nhà hàng SH... đường Nguyễn Huệ.

Không gian rất ấm cúng. Bốn đứa Cẩm Vân, Tâm Phạm, Minh Hải  và Như Mai ngồi lọt thỏm giữa bộ bàn ăn (mà một lát sau CV phải đòi thêm miếng nệm để nâng cao thế ngồi cho khỏi đau lưng)! và những bụi chuối, hàng cây, lá, hoa, quả mang một màu sắc rất... quê nhà!

Gần một năm nay, bạn bè đã được nhìn thấy nhau qua hình mỗi lần họp chợ theo nhóm từng vùng-miền-đất-nước-và-vùng-lãnh-thổ(!) nên thấy sự-già-nua trên vóc dáng mỗi người không có gì ngạc nhiên lắm. Có cái ôm nhau đầy tình thân ái, chút xíu nuối tiếc thời thanh xuân...

Cẩm Vân muốn Minh Hải nhớ quê nhà nhiều hơn nên cho cả bọn thưởng thức những món ăn thuần Việt. Bạn ấy đang ăn chay với món cơm nắm muối vừng nên cũng cho mọi người nếm một miếng để:

Cầm tay bạn cũ, vui mừng
Vừng thơm, cơm dẽo, xin đừng quên nhau!

Ừa, mà có ai quên ai đâu! Quên sao được nên gần nửa thế kỉ, đi nửa vòng trái đất vẫn tìm gặp lại nhau, tay bắt mặt mừng nè!

Câu chuyện cứ thế dòn tan như ngô rang! Không kịp có khoảng trống để ăn nữa! Cho nên cứ phải nhắc nhau hoài: Ăn đi Hải, ăn đi Tâm, ăn đi Mai, ăn đi Vân!... Cắt ngang câu chuyện hoài... Đến nỗi nhiều món Vân đã đặt hàng từ trước đành phải đem về!

Chỉ có được 2 tiếng rưỡi để gặp bạn bè mà biết bao chuyện muốn nói, muốn kể... Tụi mình trở thành những-bà-già-hay-chuyện từ lúc nào không biết nữa! Và dưới mắt thế hệ con cháu, chắc thế nào chúng cũng thì thầm nói yêu với nhau rằng Mẹ mình cũng sến-chảy-nước ha!

Câu chuyện dòn tan mấy cũng phải tạm dừng. Bịn rịn mấy rồi cũng  đến lúc phải chia tay...

Tạm biệt nhau. CV còn phải về làm nhiêm vụ vợ hiền và "show Vân can cook" ở BD vào buổi chiều. Mai phải về nhanh kẻo môt-nửa-của-mình đang đợi ở nhà. Tâm cũng đón xe ngược ra BT. Mình muốn đi thêm với Hải một đoạn nữa bèn bảo đứng đợi lấy xe ra chở H về TKH. Nhưng lấy xe ra rồi mới chưng hửng khi H nói không có nón bảo hiểm! Hải đi bộ chút xiu được mà, cám ơn Mai, về đi kẻo trễ... Ờ há, quên mất cái vụ này! Năn nỉ bạn cứ leo lên xe đại nhưng không thuyết phục được. Hải tuân thủ pháp luật VN hơi-bị-nghiêm-túc đó nghe!

Về nhà rồi nhưng hình như vẫn còn thấy chưa đủ nên chợt nhớ chiều nay Hải đến thăm Thuần lúc 6g. Thế là "nhón" bớt một chút thời gian của bạn Thuần. Mail cho Hải, mời tiện đường trước khi đến Thuần ghé nhà chơi chút.

Cám ơn  vợ chồng Hải ghé nhà chơi trong buổi chiều vừa tạnh cơn  mưa. Thật vui và cảm động...

Sáng nay vừa mới gọi cho Bông hỏi thăm các bạn đến đông chưa? Sau khi cho biết cũng đã gần đủ, Bông la quá trời! Sao hôm qua không nghe nói gì hết? Xé lẻ hoài nhe! Có xé lẻ gì đâu Bông ơi! Ngày Thứ bảy mình và CV đều bận nhưng số đông đã sắp xếp ổn rồi. Như vậy là tốt, không nên thay đổi giờ giấc xáo trộn sinh hoạt của các bạn nên V và mình âm thầm thực hiện "kế hoạch nhỏ" để không ảnh hưởng "kế hoạch lớn" thôi mà! Mong các bạn hỉ xả cho và chúc cuộc họp mặt sáng nay thật vui và ý nghĩa. Còn nếu các bạn thấy không thể tha thứ tội lỗi của mình thì xin nhờ cô gái tuổi mười lăm đi chùa Hương trong thơ Nguyễn Nhược Pháp tiện thể sám hối giùm....  

;-)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét