Chủ nhật - 12/5 - Ngày của Mẹ, trái tim nhạy cảm của Thuần đã thổn thức, nhớ về ngày xưa còn Mẹ, còn bóng mây che mát cuộc đời con...
Thuần đã chia sẻ cảm xúc của mình với bạn bè:
Việt Nam mình có ngày lễ Vu Lan còn quốc tế, đặc biệt là Mỹ thì có Mother's day.
Bạn còn Mẹ, là còn niềm hạnh phúc và hãy trân trọng nâng niu. Bạn mất Mẹ thì bầu trời cũng không còn xanh nữa.
Thuần đã có những cảm nhận như thế các bạn ạ!
BÓNG MÂY NGÀY XƯA
Ngày xưa vừa mới lọt lòng,
Mẹ yêu, Mẹ quý, Mẹ bồng trên tay.
Ngày xưa còn tuổi thơ ngây
Mẹ ru con giấc ngủ say ngọt ngào
Ngày xưa trời đổ mưa rào
Mẹ lo con bệnh, ra vào không yên.
Ngày xưa lá rụng bên thềm,
Mẹ đan sẵn áo chờ đêm đông về.
Ngày xưa theo bạn mải mê
Vui chơi tàn cuộc - Mẹ ngồi ngóng trông.
***
Ngày xưa cài áo hoa hồng,
Bây giờ Mẹ mất, sắc hồng cũng phai.
Ngày xưa sợ lấm gót hài,
Bây giờ Mẹ mất - cuộc đời bể dâu.
Ngày xưa chọn vải kén màu,
Bây giờ hương khói với tàn tro bay...
Ngày xưa kỉ niệm vơi đầy,
Bây giờ chỉ thấy bóng mây ngang đầu.
Ngày xưa đâu? Ngày xưa đâu!
Khăn tang phủ trắng một màu đau thương...
Có lẽ trong trái tim của các bạn, ai cũng có những lời yêu thương dành cho Mẹ?
Thân ái,
Luyện Thị Thuần
***
Tất cả chúng ta đều có vô vàn lời yêu thương dành cho Mẹ. Mẹ của chúng ta đã nuôi dạy con cái trong một hoàn cảnh đặc biệt đầy biến động...
Mẹ mình đã không còn nữa từ mùa Vu Lan 1979 (20/7/Âm lịch), giai đoạn kinh tế khó khăn, thuốc men thiếu thốn và... gia biến. Hồi đó mình cũng có làm mấy bài thơ về sự mất mát quá lớn ấy. Xin chia sẻ một bài trong số đó với các bạn :
MẸ RA ĐI
Mẹ ra đi - Vĩnh biệt đời
Gửi con ở lại cho người thân yêu.
Mẹ ra đi - chuyến xe chiều,
Gửi con ở lại bao nhiêu bạn bè.
Xót lòng, ngọn tóc vừa se
Nghẹn lòng, nước mắt ướt nhòe đôi mi.
Mẹ ra đi - chẳng còn gì ,
Yêu thương giữ lại không khi nào mòn!...
Mẹ ra đi - nát lòng con!
Sóng đời xô giạt, héo tàn ước mơ...
Tháng 9/1979***
Ở tuổi chúng mình, còn có MẸ trên đời là một điều ĐẠI PHÚC.
Nhắc chút xíu:
Trả lờiXóaMẹ ru con giấc ngủ say ( không phải "nồng say ").Bài thơ này mình viết khi mẹ mất (2008 ).Từ ngày xa nhà về Giồng Trôm- Bến Tre dạy học (1977) rồi chuyển về Lái Thiêu -BDương (1983) , Thuần không ở gần mẹ . Lúc về SG lại là lúc cha mẹ xuất cảnh....Cứ thế mà trôi theo dòng đời...
Mai cứ vui đi ...dù không có thơ của mình, Thuần vẫn vào thăm vườn hàng ngày mà !Hình như bài thơ nào viết về người mẹ đã khuất , Thuần cũng thấy cảm động hết . Đọc thơ"Mẹ ra đi ", T cũng hiểu rõ "nát lòng " như thế nào .
Tại sao lại gỡ bỏ bài thơ " Mẹ ra đi " vậy ,hở Mai ?
Trả lờiXóaThuần
Cô bạn thân yêu của tui thiệt là nhạy!Hôm qua mình muốn để mọi người chia sẻ tron vẹn cảm xúc với bài thơ của Thuần trước đã...nên tạm thời gỡ xuống rồi từ từ đặt lên sau.Thế mà Cún-Con-nhạy-cảm phát hiện liền!Giờ đật lên lại rồi nhé!Mỗi lần nhắc tới Mẹ-chắc ai cũng thế-là lòng chúng ta lại trào dâng cảm xúc và luôn nghĩ rằng mình chưa làm được gì cho Mẹ.
Trả lờiXóa