***
Thế nhưng lên chùa là quên hết những-trở-trăn-không-cần-thiết. Không khí mùa Phật đản thật rộn ràng, nhộn nhịp. Các chùa chuẩn bị xe kết hoa rước Phật diễn hành qua phố, các đoàn từ thiện đi về vùng xa... Lên chánh điện. Quỳ lạy. Tịnh tâm. Chiêm bái Phật Thích Ca Mâu Ni, Di Lặc Tôn Phật, Quán Thế Âm Bồ Tát... Lòng chợt nhẹ thênh giữa cõi ta bà. Nhìn thấy mọi người làm công quả với một niềm vui, thanh thản, lòng cũng vui lây và hòa vào thế giới vô ưu.
Buổi sáng khuôn viên chùa xanh một màu xanh cây lá, hoa ngọc lan tỏa hương. Mùi hương ngọt ngào thoang thoảng dễ làm nhẹ lòng người. Vì thế mà mọi sân si, phiền toái cũng từ từ lặng lẽ rút lui. Có đôi khi con người ta không biết mình muốn gì sau những bôn ba tìm kiếm như những chu kì diễn biến giữa cuộc đời. Vừa hăm hỡ, say sưa đó lại bỗng dưng lặng trầm yên ả... Những nốt lặng thật cần thiết và quý giá biết bao!
***
Hôm trước Oanh VH3 có nhắn tin chúc thân tâm thường an lạc. Rất cám ơn bạn nhớ tới mình và chúc lành nhân Mùa Phật Đản. Một người bạn thân ở Bình Dương có trái tim hơi bị mệt mỏi cũng đã viết cho mình như một lời nhắc nhở, động viên: Một ngày như mọi ngày. Cứ thở nhẹ và đều thì trái tim sẽ được bình an.
Vậy, mỗi ngày, mọi ngày, hãy thở nhẹ và đều bạn nhé!
Vậy, mỗi ngày, mọi ngày, hãy thở nhẹ và đều bạn nhé!
Giữa cõi ta bà mà "thân tâm thường an lạc " quả là ... đáng ngưỡng mộ .
Trả lờiXóa