Cuộc điện thoại vừa dứt là hình ảnh của những ngày cuối thập niên bảy mươi hiện
về rõ rệt.Quốc A2 của khóa 1977-1980 Nguyễn Đình Chiểu Mỹ Tho mới tìm ra
số để liên lạc với Cô. Bạn ấy hỏi Cô có biết ai gọi và còn nhớ bạn ấy không? Dĩ
nhiên là không biết ai gọi.Nhưng khi nhắc tên là mình nhớ ra liền.Nhớ nhất kỉ niệm
lớp đi lao động ở Chợ Bưng trong mùa cây điều lộn hột trổ bông.Cả một rừng điều
nở hoa thơm ngát...
***
Xem như 10 A2 là lớp chủ nhiệm đầu tiên trong cuộc đời dạy học nhưng là khóa thứ
hai mình dạy từ lúc ra trường.Học trò mới vào trường cấp ba còn nhiều bỡ ngỡ và cô
giáo làm công tác chủ nhiệm lần đầu tiên nên cũng gặp không ít khó khăn.Vậy mà hai
cái khó đó gặp nhau trong hoàn cảnh mới mẻ lúc bấy giờ đã để lại nhiều thân tình khó
thể phai mờ.
Không thể quên những ngày Cô trò đạp xe từ 5g sáng,ngược đường lên Chợ Bưng lao
động trồng khoai mì,trồng cây cao lương. Lúc mặt trời lên cao là vừa đến ngang con
mương nước phèn trong vắt. Có thấy đĩa gì đâu nhưng các bạn nữ không dám lội qua!
Giao hai túi bánh mì cho các bạn nam mang qua trước.Cô nhớ hình như Phương và Đạt
nhận nhiệm vụ nầy.Khi tất cả qua bờ đất bên kia,chuẩn bị ăn sáng rồi bắt tay vào việc
thì...hỡi ơi !Hai bạn đeo túi bên hông,bánh mì đã ngấm nước mương rồi!!!
Nhớ những ngày chủ nhật vào nhà Thế Vinh mượn đất trồng khoai lang nghệ mà thực
chất như một cuộc dã ngoại !Các bạn được dịp nô đùa,hò reo,í ới suốt buổi,để rồi
cuối cùng là anh em Vinh đảm trách từ khâu trồng tỉa tới khâu chăm sóc.Đến ngày thu
hoạch,cả lớp đem xe ba gác đến chở về trường,bán lấy quỹ cho lớp và tính vào điểm
thi đua! Quen cái tật,lần sau, năm lớp 11 vào nhà bạn Hồng ở Mỹ Phong lao động ,
mượn đất trồng khoai mì.Trưa hái đu đủ sống trên cây,bắt cá dưới mương nấu nướng ,
ăn uống ì xèo...Nhưng không có cái khoảng đem xe ba gác vào thu hoạch vì đất ở đó
trồng khoai mì không được nhiều củ.Còn nhớ bạn Hồng đã khóc trước lớp vì điều này.
***
Giờ đây An Thu đã không còn trong cuộc đời này,bạn đã thanh thản đi vào cõi vĩnh
hằng nhưng chắc các em vẫn còn nhớ những kỉ niệm thân thương cùng bạn ấy. Nhớ
những lần lớp đi hái bắp dừa nước trong vườn nhà bạn,Nào Thới,nào Thuận,nào
Phước,nào Đat..mượn một đoàn mấy chiếc xe ba gác,không chỉ chở bắp dừa mà để
chở Cô và các bạn nam có nữ có "nhoi nhoi" nghênh ngang giữa đường như chỉ có lớp
mình!(May mà hồi đó đường vắng chớ như bây giờ thế nào cũng bị CSGT thổi phạt).
Nhắc lại hồi đó,cái thời tuối teen của các em ,thật nhiều khó khăn và biến động.Những
ngày mình đi cứu lụt năm 1978,ai cũng ngâm mình dưới nước xắn đất hoặc chuyển đất
nhọc nhằn mà thấy rất vui.Hồi đó, Cô cũng đã từng cho lớp phó lao động mượn xe đạp
tối lên Cai Lậy mua gạo về sáng hôm sau cho Mẹ bán.Nhớ lớp mình có những bạn là
"công tử"như Việt Phương nhưng cũng có không ít người được bạn bè gọi là "Hoàng tử
Xô-Xích-Le" một cách thân thương...Rồi Tú Anh,rồi Việt Phương,rồi Kim Hoàng Ngọc
Vui rồi Hoàng Yến...lần lượt rời xa lớp.Thỉnh thoảng,lớp học vắng đi một vài người.Nên
giờ sinh hoạt trưa thứ bảy vắng vài tiếng cười (những tiếng cười to và"nói leo" của Việt -
Phương đã vắng nên tiếng cười của Đạt bỗng lẻ loi vì thiếu mất người"đồng quậy".)
***
Ơi,những khuôn mặt học trò của một thời....Những lớp trưởng ,lớp phó...thật dễ thương.
Cũng có bạn từ chớm hè1979 cho đến 20/11 năm rồi mới liên lạc được một cách bất ngờ
như Ánh Miều cùng với Thạch và Ngọc Tuyết .Các em gọi cho Cô,nghe giọng nói của
nhau mà tưởng chừng như chỉ có trong quá khứ.Chúng mình vẫn nhớ đến nhau mà!Thạch
đã thổn thức một hồi mới bắt đầu câu chuyện...Em vẫn là cô học trò "mit ướt" nhõng nhẽo
ngày xưa. Còn Ánh Miều vẫn giữ sự chững chạc của một lớp phó ngày nào nhưng không
dấu được cảm xúc bồi hồi....
Cám ơn Thu Vân đã kết nối được bạn bè.Bấy lâu nay,Thu Vân vẫn thường liên lạc với Cô.
Vừa rồi,AMiều cho Cô biết,các bạn vừa gặp nhau một bữa thật thú vị ở Mỹ Tho.Càng thú
vị hơn khi có một cuộc hẹn hò họp mặt của lớp (và một số bạn lớp khác) vào thời gian tới
theo kiểu thường niên.Chúc các em có được những phút giây bên nhau ôn lại kỉ niệm thời
tuổi nhỏ dù bay giờ đây cuộc sống của mỗi người mỗi khác và lập nghiệp ở các tỉnh khác
nhau . Ai đó có vị trí vững vàng trong xã hội. Ai đó đang sống cuộc đời đạm bạc bình
thường. Có người đã làm Ông Ngoại, Bà Ngoại, có người còn chọn cuộc sống độc thân...
Nhưng trong sâu lắng của tâm hồn, có những lúc vẫn nhớ về kỉ niệm...
.
***
Còn Cô,Cô nhớ lớp với rất nhiều khoảnh khắc khác nhau.Nhưng cái buổi sáng giữa mùa
Xuân năm nào vẫn là kỉ niệm khó quên .Cô trò mình đi qua cầu khỉ,một rừng cây điều trỗ
bông thơm ngát hiện ra ! Ai cũng trầm trồ bông thơm quá! Nhưng bạn Quốc và Đạt thì cứ
ương ngạnh bảo không thơm như để chọc tức mọi người và cuộc khẩu chiến nổ ra với Yến
Lê,Ngọc Phượng, Ngọc Tuyết, Kim Oanh...Giờ đây ,nếu có hỏi, Cô nghĩ chắc hai bạn ấy
sẽ nói : Ờ,bông điều thơm thiệt....
Viết tặng lớp10-11A2 (1977-1979)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét