Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

Thời gian...




Năm tháng trôi qua trên đời người. Năm tháng đem đến cho con người ta rất nhiều
điều nhưng năm tháng cũng đã mang đi của mọi người  nhiều thứ quí...Biết sao được,
vì đó là qui luật!...

***
Hai hôm nay rồi,lòng cứ bâng khuâng vì mấy tin nhắn của học trò trên fb.Hòang Việt
viết rằng đọc và xem hình mà con chảy nước mắt.Thời gian tàn phá Cô nhiều quá,chỉ
không tàn phá được tinh thần Cô.Con rất vui vì Cô còn nhớ tụi con nhiều dữ vây.
Cậu bé ngày xưa đã viết về những ngày học tại nhà Cô,lên cầu thang chật hẹp,  tối thui.
Và đã  thú  thật rằng hồi đó đi học không phải yêu  môn Văn  mà vì một  bạn trong lớp
(đó là NH).Nhưng nhờ đi học mà yêu không gian ấy,yêu 9A6 nhiều hơn...

Thú vị vì những trải lòng của học trò.Việt ơi,nhà cửa bây giờ đã rộng rãi hơn,cầu thang
sáng đèn,bóng loáng...Nhưng Cô chưa thể đón học trò đến thăm được vì Cô rất bận.
Trí Dũng rồi Hồng Khả đòi đưa cháu đến  thăm Bà  mà Bà chưa sắp  xếp được ngày
nào cho thuận tiện.
Đừng xúc động nhiều thế khi  nhìn thấy Cô có nhiều thay đổi.Học với  Cô 20 năm rồi
mà! Thời gian ấy đủ để cho một em bé mới chào đời  trở thành thiếu  nữ,cho một cậu
thiếu niên trưởng thành trong cuộc đời và một cô giáo trẻ trung ngày xưa trở thành bà
lão (!). Cho nên nếu có nhìn  thấy Cô bây giờ tóc bạc ,thấy Cô gầy hơn  xưa  thì cũng
là " bình thường thôi" con nhé!

***
Đã có nhiều lần Cô ngồi " độc cà phê" và ôn lại những ngày đi dạy học của mình từ lúc
 mới ra trường.Sao nhớ hết cặn kẽ chi li được! Nhưng cũng có thể ôn lại từng niên khóa
từ khi về trường TNSP 1986.Cô chủ nhiệm lớp đầu tiên ở trường mình là thế hệ1975,lớp
 9A3. Bây giờ có nhóm cựu  hs TNSP khóa 86-90, Cô dạy từ lớp 6 và chủ nhiệm lớp 9
(niên khóa 1989-1990). Liên tục 90-91 lớp 9 Pháp văn; 91-92 lớp 9A4; 92-93 lớp 8A6
;93-94 không chủ nhiệm. Năm học 94-95 lớp 9A6; 95-96 lớp 9A7; 96-97 lớp 9A1; 97
-98 lớp 9A3; Năm 98-99 lớp 9 A3; Năm 1999-2000  lớp 9A6; Năm 2000-2001 lớp 9
A5; năm 2001-2002 chủ nhiệm lớp 9 Song ngữ.Sau đó cô không chủ nhiêm nữa vì bận
việc gia đình,chỉ dạy lớp cho đến lúc về hưu.

***
Như vậy đó, học trò khóa đầu tiên mới ra trường của Cô ở Mỹ Tho là thế hệ 1960.Chắc
những em lâu không gặp,giờ mới thấy Cô cũng sẽ có những cảm xúc như Hoàng Việt.Còn
những người thỉnh thoảng gặp Cô thì không ngạc nhiên nhiều.Thôi kệ,rồi cũng phải có lúc
già nua thôi! Nhưng có một điều Cô cám ơn Trời Phật là trí nhớ và tình cảm Cô dành cho
học trò thì vẫn tròn đầy.Nhớ chỗ ngồi trong lớp,nhớ những-sự-kiện-riêng-tư,nhớ luôn chữ
viết và màu mực thường dùng(như chữ của HV thì ốm tong teo như bạn ấy hồi đó,Cung
Phượng Ngọc Anh thì thích viết màu tím,dáng chữ cao cao rất riêng,Trí Dũng thường bị
Cô chê đẹp trai thế mà chữ viết thì...Thu Hương viết chữ đẹp nên bị Cô bắt cóc một buổi
chiều lên nhà Cô viết giấy khen cho lớp....)

***
Không ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông! Dòng sông thời gian cứ trôi xuôi mãi miết.
Cũng không ai trẻ mãi không già!Điều quan trọng là kí ức đẹp của đời người vẫn đươc yêu
quý và trân trọng, phải không con?

                                              Viết cho những học trò thân yêu của Cô

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét