Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013
Cảm xúc giao mùa
Sau những ngày mưa bão tơi bời ở ngoài quê miền Trung,sáng nay trời nắng đẹp,
có chút dịu dàng của thời tiết cuối mùa Thu.Thương quê mình quá! Chợt nhớ bài
hát "Tiếng Sông Hương" của Phạm đình Chương (không biết nhớ đúng không nữa)
mà hồi học ngoài quê đã làm hoạt cảnh văn nghệ,có người học trên hai lớp hát, tụi
mình ngưỡng mộ quá trời! Năm tháng qua đi, mọi cái dường như đều thay đổi,
nhưng chỉ có bão tố hàng năm đến với quê nhà thì vẫn" thường niên."
Tản mạn một chút về quê nhà.Còn mấy hôm nay vẫn đi Chùa đọc kinh Pháp Hoa
vào mỗi chiều thứ 3,5,7 và thăm Ba đều đặn.Hai tháng trôi qua rồi,vẫn nhớ như in
hôm thứ bảy cuối cùng của Ba ở bên mình.Đời người như cơn gió,thóang qua rồi
cuốn đi...Những lúc này lòng thường bồi hồi nhớ những chuyện hồi xưa.Nhớ buổi
sáng Ba dậy sớm pha sữa Milo cho bé út rồi Cha Con ríu rít đến trường.Có hôm
con về mách Mẹ, kể tội Ba chạy xe nhanh đó Mẹ, đèn xanh chưa bật lên mà Ba
dám vượt qua đó Mẹ...Mẹ có phàn nàn,trách Ba thì Ba mắng yêu con bảo không
thèm chở con đi học,để đi bộ luôn!..Thế là các con lại òn ỉ làm hòa cả nhà.Nhớ lại
mà nhớ toàn là cái vui,cái tốt không mới lạ chứ! Đem suy nghĩ này nói chuyện với
Ba trên sân thượng. Hình như thấy mắt Ba cười...
Hôm trước Nhàng gọi hỏi thăm Chị đã cân bằng tinh thần chưa, hỏi thăm các cháu...
và không quên động viên Chị. Thiệt là quý hóa tình chị em đồng nghiệp.Nhàng cũng
đã hưu trí và đang có những ngày thoải mái trong căn nhà mới.Kể cho Bổn nghe trên
fb ngay sau đó,nhận được chia sẻ rất chân tình và thân thương của cô em đồng nghiệp.
Tụi mình đã có những ngày dạy học tại CĐSP Tiền Giang thời bao cấp đầy khó khăn
và gần một-phần-tư-thế-kỉ dạy chung ở TNSP. Nhớ thuở ở TG, cháu Thùy Dương
còn bé xíu, mỗi lần Mẹ cho ăn là phải bế đến sân khu tập thể bác Mai ở, í ới gọi bác
Mai ra để cho bé nhìn lên mà dụ bé há miệng để Mẹ đút ăn từng muỗng.Vậy mà giờ
cháu sắp làm mẹ rồi đó nhé ! Hôm qua Bổn cho biết con gái đang có tin vui hơn
năm tháng. Vui quá, bác Mai chúc mừng cháu yêu và bạn nhỏ sắp lên chức Mẹ và
Bà Ngoại. Cũng với niềm vui tương tự, chiều Hồng Khả lớp 9A6 (1994-95) nhắn tin
xin lỗi Cô hôm trước không đến viếng Thầy được vì đang có em bé hơn bốn tháng .
Đâu có lỗi gì đâu con! Các bạn trong lớp đại diện là quý rồi. Chúc mừng con có em
bé thứ hai. Bé Cacao bắt đầu đi học rồi, nhìn ra dáng Chị Hai lắm. Con của Linh,
Thu, Ngọc Anh, Dũng, Anh Anh cũng sàn sàn tuỏi với nhau,nhìn bé nào cũng dễ yêu.
Mong có buổi họp lớp đủ cả hai thế hệ,chắc là vui và rộn ràng lắm.!
Ở nhà chỉ loanh quanh vào ra,lên xuống...Nhưng nhờ công nghệ thông tin mà biết được
bên ngoài thế-giới -người-ta-đang-làm-gì-và-nghĩ-gì (chữ của Bổn nói với Nhàng, xúi
Nhàng vận dụng IT vào cuộc sống).Nhờ vậy mà liên lạc được với bạn bè, học trò bốn
phương tám hướng. Cũng nhờ skype mà cháu Ngoại bây giờ ghiền nói chuyện với Bà
Ngoại và các Dì!Lúc nãy đang nói với Dì Tuyết con, không thấy hình chút xíu mà la ơi
ới...
Chỉ có bài viết ngắn này mà cũng phải "lưu" từ trưa đến giờ mới tiếp.Buổi chiều tối trời
bỗng dưng mưa lớn.Đang đọc kinh trong Chùa nghe gió ầm ầm,mưa xối xả. Thời tiết
cũng thất thường! Mưa Thu gì mà như thác đổ chứ không phải từng giọt thánh thót rơi!
Chắc vì mưa giáp ranh giới Thu-Đông nên mới ào ào như vậy cũng như cảm xúc của
con người ta trong chặng giao mùa của cuộc đời cũng dạt dào như vậy đó chăng?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét