Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

Chút hương Xuân...


Thứ ba.
Sáng sớm trời se lạnh. Qua nhà Chị Vân để chuẩn bị mang đồ ra xe như đã
hẹn trước. Đường phố yên ắng, vài chỗ bán cà phê sáng vĩa hè bắt đầu nhóm
bếp than hồng ấm áp. Những người đi bộ buổi sáng sải những bước dài trên
lề đường NCT bao quanh khu chung cư mới góc NQ. Mình quẹo vô thì đã
thấy Anh Chị và cháu Trang lúi húi bên đống gạo, mì gói ,dầu ăn, đồ gia dụng
.v..v..Sau đó mọi người bắt đầu chở ra đường để đó. đợi xe tới.


                    (Hình chụp trên đường đến Củ Chi, sắp tới Mái ấm T D)
Cảm thấy lạnh và chợt nhớ lúc nãy đi vội quá, chưa kịp cà phê ở nhà! Nhìn khắp
chung  quanh một  hồi không thấy càphê đâu  nên qua bên kia đường kiếm mấy
ly đem về mời bác Tài và thanh niên Vinh Bính. Nhưng sau bác Tài không uống
vì lạnh sợ ho! ( Vậy mà mình cứ uống nên bịnh mấy hôm rày!).
Xe chạy ra HV rồi qua LTK đón chị Nhàn, Phượng và Yến Nhi đang đợi ở nhà.
Mọi  người có mặt đầy đủ  với một số thực phẩm nữa. Lên xe, trực chỉ Củ Chi!
Dù đã đi mấy lần rồi nhưng lúc nào cũng phải dựa vào bản-đồ-tự-vẽ. Yến Nhi
luôn là người nhanh nhẹn, hướng dẫn rành rọt...
Ngồi trên xe, lạnh quá! Lỡ cởi đôi vớ để ở nhà, bi giờ hai chân như tê cóng. Cái
áo khoác Dzoãn Vân tặng hôm trước hai lớp vải, có mũ trùm  kín mít, được dặn
ra đường phải luôn trùm cho khỏi nắng, lúc nghe dặn, mình ok nhưng tự cười một
mình và nghĩ chắc không khi nào trùm! Vậy mà mấy hôm nay thật là " công dụng "!
Bây giờ lại càng cần thiết hơn! Nhưng hai lổ tai vẫn như còn có gió lùa!..


Đến nơi: Mái ấm Thiện Duyên, nơi nuôi dưỡng những trẻ thơ bất hạnh,mồ côi,
khuyết tật...và có cả người già neo đơn, không nơi nương tựa, yếu đau, bệnh hoạn.
Có những trường hợp trẻ sơ sinh bị bỏ rơi đâu đó, được người ta nhặt về giao cho
Mái ấm. Có những trẻ thơ bại não sống đời thục vật. Có những đứa trẻ đã lớn  di
chứng da cam, râu ria mọc đầy mà vẫn ôm chiếc xe đồ chơi bằng nhựa đi tới đi lui...
Có cô bé xinh tươi thời thiếu nữ cứ khều khách vào thăm xin mấy sợi dây cột tóc,
phải là màu hồng màu tim, rồi xoắn lấy chiếc khăn trên đầu cột tới cột lui làm duyên
làm dáng...Họ là những người thiểu năng, khuyết tật, bị bỏ rơi đã được mái ấm nuôi
dưỡng. Cũng có em được nhặt vào từ lúc sơ sinh, đến nay đã cắp sách đến trường.
Năm trước, khi đến thăm còn thấy có em đang học lớp tám và vài em đã giúp được
những việc nho nhỏ cho Mái ấm.


Vẫn biết rằng cuộc sống còn  nhiều người nghèo khổ. Nhưng đến đây, nhìn những cảnh
này, thấy sao nhân gian còn nhiều số phận đáng thương  quá! Được lành lặn, còn nhận thức
là hạnh phúc, là may mắn hơn biết bao người!
XIN ĐỘI ƠN TRỜI PHẬT!  CẦU XIN TRỜI PHẬT BAN PHƯỚC LÀNH CHO MỌI
NGƯỜI VƠI BỚT KHỔ ĐAU!


Mấy Chị Em trong nhóm thăm và chuyện trò một lát thì phải ra về vì còn nhiều việc trong
ngày mọi người cần phải làm. Lần nào đến rồi về cũng thấy lòng bâng khuâng, thương quá
những phận người thiếu may mắn ấy! Và có chút băn khoăn chưa đem cái này, chưa đem
món kia cho đầy đủ hơn. Thật cảm động khi ban quản lý vui mừng đón tiếp và tiễn về với
cái siết tay và tiếng nói tự đáy lòng : Vui lắm, mừng lắm, vậy là Mái ấm có đồ ăn Tết rồi!
Vâng, rồi có nhiều đoàn khách đến nữa mà Cô, như mọi năm, càng gần Tết càng có nhiều
người đến thăm Mái ấm!

 Xin chúc Thiện Duyên luôn ấm áp tình người và xin gửi chút hương Xuân nồng nàn, chút
sắc Xuân tươi thắm góp phần mang mùa Xuân mới đến nơi này.






1 nhận xét: