Mấy lâu nay được coi hình các bạn ở Úc Châu (cách nhà VH2 gọi nơi
định cư của mình ), lòng rộn rã những niềm vui. Không vui sao được khi
ở vào tuổi này lại tìm ra những người bạn từng một thời cắp sách! Mà lại
lai là thời-cắp-sách-lứa-tuổi-tươi-đẹp-nhất, rồi trải qua nhiều-biến-động-
truân-chuyên-nhất! Tuổi già gặp lại cố tri, đối với tụi mình là niềm vui lớn.
chỉ có ba đấng nam nhi còn lại là toàn phụ nữ. Nhưng phụ nữ VH2 cũng vững
vàng lắm đấy, cũng làm-ra-chuyện lắm chứ chẳng chơi đâu! Vì thế, từ những
ngày tiểu thư yểu điệu, văn chương thơ phú, chữ Hán chữ Nôm dưới mái trường
ĐHSP Sài Gòn cho đến lúc khăn gói lên đồng xuống ruộng (chữ Thuần hay dùng)
hay phiêu du, lênh đênh muôn hướng trên trái đất này...giờ tìm ra nhau, ai cũng
giữ được thuộc-tính-của-VH2 ;),nói nhiều, làm nhiều và nhìn chung ổn !( chữ 'ổn'
thiệt dễ thương!)
Hôm qua đọc trên mail Hồng Nhung tổng kết năm qua có hai niềm vui mà bạn gọi
là "đẹp như mơ": Tìm được Liễu và VH2! Cám ơn Nhung vẫn còn thương bạn bè
đến vậy. Còn khi có được hình Liễu rồi thì mọi người í ới um sùm, thắc mắc ủa sao
thấy không giống Liễu gì hết vậy? Có phải đó là Liễu không vậy? Có lộn ai không
đó? Những băn khoăn ấy đủ chứng tỏ rằng hình ảnh bạn thân yêu gần 40 năm trước
đã in sâu, khắc đậm trong tiềm thức mỗi người mà cái chặng đường đẹp nhất của
cuộc đời chúng ta trải qua quá nhiều biến cố vẫn không thể nào phai nhòa được.
Vui khi còn được trò chuyên với bạn xưa. Chúng mình không chỉ nhắc về chuyện
cũ mới thấy lòng ấm áp mà biết cuộc sống của nhau trong hiện tại, nhắc nhở nhau
biết trân quý những gì đang có càng làm cho tình cảm bạn bè thêm nồng nàn, thắm
thiết và bền chặt.
Được thấy bốn cựu sv VH đang sống ở Úc Châu dành một kì nghỉ cho nhau thiệt
là cảm động. Vẫn là Khanh hóm hĩnh hay trêu chọc bạn (nhớ hồi xưa Khanh trêu
mình giọng Huế khi lên thuyết trinh cứ nói lí nhí làm cho mình một phen đỏ mặt).
Vẫn là Sinh xinh đẹp, luôn tươi tắn, điệu đà, chỉn chu trong từng bước đi, màu
giày, màu áo...Vẫn là Thủy với "cái mặt cơng cơng thấy ghét" và chủ nghĩa hoài
nghi nhưng tâm hồn thì rất đáng yêu vì mãi đi tìm vần thơ và siêu-tư-tưởng! Vẫn
là Liễu đó chứ, có khác chi mô! Giờ thon thả, xinh xắn hơn so với lứa tuổi nhưng
vẫn đọng ở đó nét dịu dàng, duyên dáng...Nhớ bước đi uyển chuyển của Liễu dù
tròn trịa và mang giày cao gót! Nhớ Noel năm nào Thầy San cho lớp nghỉ học để
Liễu dạy bài hát Dzoãn Vân có nhắc trong lưu bút... Ơi! nhớ nhiều thứ quá! Nghe
bốn bạn họp nhau và Tà áo Văn Quân được trở về với muôn vàn kỉ niệm, tụi mình
thích quá! Mừng quá! Vẫn là tâm hồn của bốn cô nương ngày cũ!
Kì nghỉ đã qua. Năm 2014 cũng đã đến. Chúng mình hãy giữ cho được những gì
đang có. Đừng đánh rơi đi rồi nhặt cái khác thế vào chỗ trống! Túi hành trang cuộc
đời của chúng mình không có nặng hơn đâu! Vì mình yêu quý nên có vác lên vai cũng
không hề thấy nặng. Phải không, những người bạn VH2 rất thân thương thuở nào và
mãi mãi.
Bỏ lại hết những muộn phiền, những gì chưa như ý trong năm cũ để chuẩn bị đón Tết
đón mùa Xuân mới thắm tươi đang đến nhé!
Tu tieu Co nuong
Trả lờiXóaDep va non nuong
Vui vi gap mat
Ai thay cung thuong !