Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015
Không phải gió heo may...
Khi mùa lạnh tới, nghe trong hơi gió chút nôn nao, chút bâng khuâng, chút nhớ nhung rét buốt từ...thơ bé. Bởi vì suốt mấy muơi năm từ khi xa Huế, rồi xa Đà Lạt, không có cảm giác này.
Nhiệt độ được thông báo từng ngày và rất chính xác, cụ thể. Chiều tối hôm kia, ti vi thông báo đêm sẽ có đông đá. Nghe mọi người nói mà cứ thắc mắc, hỏi đi hỏi lại vì thấy lạ. Ăn cơm xong, mặc áo lạnh, đeo găng tay, trùm mũ kín mít ra bọc cây na, cây quỳnh và mấy cây ớt. Sáng hôm sau, lọ mọ ngồi dậy từ trong chăn. Cà phê cà pháo xong rồi trang bị kín mít đi bộ. Dọc hai bên bờ, cỏ xanh cỏ úa chen nhau giành ánh nắng mặt trời và khoe những giọt sương mai lấp lánh. Chín giờ sáng, mặt trời lên hơi cao và ánh nắng trong veo. Không có gió nên cái lạnh dễ chịu. Một lát đi ngang qua bờ cỏ khuất dưới bóng cây, thấy còn đông đá. Ừ, nhiệt độ xuống thấp và hơi sương (hay mưa nhỏ trong đêm) đọng trên lá cây đông thành đá. Và nơi nào tan sớm thì giống như sương lóng lánh, còn trong khuất, lạnh hơn thì vẫn còn từng mảng trên lá cây. Đẹp và lạ. Ở phía Bắc và Canada thì sẽ dồn lên, lạnh hơn lên nên đông thành tuyết.Thiên nhiên kỳ diệu thiệt!
Năm trước, đến Canada vào tháng tư, tháng năm tan tuyết, thấy những cành thông vươn lên từ đống tuyết vừa tan hôm qua, mình đã rất ngạc nhiên và cứ tưởng đó là một cành thông mới rớt xuống. Nhưng không phải! là một cây thông non,bị vùi dưới tuyết lạnh mấy tháng mà khi mùa ấm lên là bật dậy mạnh mẽ đó chớ!
Sáng hôm qua, ra chợ HEB tìm mua cái Turkey pag để bọc con gà tây bự chảng sẽ nướng vào ngày Thanks Giving nhằm thứ 5 tuần này(vì chủ nhật vừa rồi đi Walmart các con tìm không thấy cái túi này ). Trên đường đi, ai cũng nói thời tiết hôm nay đẹp, giống Đà Lạt! Trời đẹp, lạnh mà không có gió nên không thấy giá buốt, nắng trong veo dưới bầu trời xanh ngắt. Vậy mà nhìn mây bay cũng thấy lòng xao xuyến...Không hiểu!
Mấy hôm nay thời tiết bắt đầu chuyển mùa, không hơi Thu nhẹ nhàng nữa mà hơi lạnh cứ xoắn lấy tâm hồn...
Mùa lạnh. Nhiệt độ xuống thấp và nếu có gió thì lại càng lạnh hơn, khó chịu hơn. Nhưng người ta không sợ lạnh vì có đủ phuơng tiện làm cho ấm áp. Không phải như những mùa đông thời thơ bé hay những ngày lạnh ở Đà lạt. Nhớ mưa dầm của Huế. Nhớ gió heo may lạnh ngày Đông...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Như Mai ơi, mấy cây na, ớt và quỳnh của Như Mai còn thiếu cái mền. Như Mai có nghe nói "trùm mền cho cây" chưa?
Trả lờiXóaCo nghe Khanh oi! Nhung mac cuoi qua va khong hinh dung ra nen chua thuc hien. Hihi...
Trả lờiXóa