Bạn cùng với cháu ngoại qua Sing thăm con gái, chắc là ở lại với con cháu ít lâu mới về với ông chồng đang ở-nhà-một-mình trong căn nhà đẹp, rộng thênh thang.
Mình nhớ bạn, những-chút-gợn-sóng cuối năm 2013 trong tình bạn. Vậy mà hôm cháu Tuyết Tiên có baby, bạn vẫn nhớ tới mình để nhắn tin...
Buổi chiều muộn gần cuối năm, Saigon xe cộ đông đúc, khuôn viên Từ Dũ cũng đông vui... Nhắn tin cho bạn bảo đã đến nơi. Gặp con gái cũng chưa khỏe lắm, nói Mẹ đang thăm cháu nằm ở phòng riêng... Biết con gái chưa khỏe nên không nói rề rà nhiều chuyện, để cho con nghỉ ngơi. Hồi đó mình mới biết dùng điện thoại di động smart, gõ tới gõ lui, trật lên trật xuống mà mắt cứ láo liên nhìn xung quanh vì sợ bị ...giật! Vậy cho nên vừa nhắn tin cho bạn là mình ngồi trên ghế đá bên trái sân khấu xong, bỗng dưng thấy một cô sồn sồn, ăn bận hơi lòe loẹt sấn tới ngồi kế bên, rồi người nữa sà vô người kia nói chuyện. Làm cho mình hoảng, rón rén ngồi xích ra, làm bộ mặt tỉnh bơ trả lời nhưng trong bụng sợ-bắc-chết!(*) Rồi mở điện thoại làm bộ như đang nghe , lật đật đứng lên đi ra ngoài sân, đi mấy bước rồi mới sực nhớ quên cái túi xách, mắt nhìn chằm chằm vô bọn họ rồi sấn tới lấy túi xách, dù túi xách không có gì đáng giá, miệng thì nói líu lo như đang nói điện thoại với ai.
Ai dè lúc đó bạn đã về phòng con gái, gọi cho mình mà không được.
Nhớ cái khoảnh khắc chập choạng tối, vào những ngày cuối năm, chắc bv tổ chức văn nghệ gì đó nên thật rộn ràng . Lúc đó chưa bắt đầu gì hết, mới có cái "phông" sân khấu thôi. Nên mình nhìn quanh, bên phải, bên trái một hồi thấy bạn liền. Còn bạn cũng vây, mình nhắn là ngồi trên ghế đá bên trái, gần căn-tin, nhưng lại "dzọt" ra phía sân ngoài sân khấu nên bạn tìm hoài đâu có thấy! Vậy mà "đồng giao cách cảm"! Hai đưá chợt thấy liền cùng trong khoảnh khắc!
E hèm! vậy mà cứ như hai tình nhân, lạc nhau rồi lại thấy nhau không biết bao nhiêu lần rồi và còn bi nhiêu lần nữa!
Mà tụi mình cũng lạ thiệt, những lúc tưởng như cần phải có mặt nhau thì lại không có bên nhau... Ngày cưới bạn, mình dạy học Mỹ Tho, cách Bến Tre là bao, vậy mà không qua được! Ngày cưới mình, con bạn cũng đã lớn, hình như có lúc bạn lên học gì đó ở Sài Gòn, cũng không liên lạc được với nhau. Người ta gọi...như vậy mới là cuộc đời! Thì thôi, tụi mình cũng gọi y như vậy, he!
Bây giờ bên này đang lạnh, hình như 5,6 độ C gì đó. Bên con gái út mình dưới mười mấy độ C. Nên tụi nó không muốn cho Mẹ qua dự lễ tốt nghiệp vì sợ Mẹ chịu lạnh không được và nó cũng chỉ nghỉ 2 ngày vì đã nhận việc làm rồi. Hy vọng có dịp mình qua bên ấy lúc ấm áp ghé chơi với Mai xinh vài ngày. Và mơ một phép nhiệm mầu đươc gặp Bà Ngoại Tuyết Tiên, vì trái đất rất tròn! Cứ tin và cứ cầu xin niềm vui sẽ đến phải không bạn?
Nhớ bên nhà lúc này đang vào Tết, khí hậu phương Nam ấm áp và vườn cây đầy trái, hoa kiểng đầy nhà. Vườn mai của bạn năm nay nhờ những ai trảy lá? Nhớ trảy đúng ngày cho hoa nở rực rỡ nhe!
Chắc bạn sẽ về trước Tết, chắc con cháu cũng cùng về ăn Tết quê nhà. Chúc cả nhà Mùa Xuân mới thật vui.
Thay mặt Tuyết để trả lời:
Trả lờiXóa"Qua đây cũng được mươi hôm rồi, lu bu lo cái chuyện đi nhà trẻ của cháu ngoại. Con nó mới dọn qua cái nhà mới thuê chưa có Internet hoặc wifi gì ráo nên để cái tablet ở lại Việt Nam rồi, chẳng đọc được thư từ và tin tức gì của bạn bè cả... Anh Bình thì ở một mình chẳng sao đâu, anh ấy quen với sự cô quạnh rồi, mà anh ấy vẫn thích sự yên tĩnh mà... (Để cho ảnh... thiền tịnh, hi hi). Gần tết mới dìa... mà cũng chưa biết chắc ngày nào..."
Cám ơn Ông xã của Tuyết đã trả lời thay. Biết Bà Ngoại lúc nào cũng bận bịu vì yêu thương con cháu nên Ông Ngoại luôn sẵn sàng chia sẻ. Vậy là vui rồi! Và người bạn già bên này cũng vui lây.Hihi...
Trả lờiXóa