Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

Duyên an





Hai người bạn hẹn cuối tuần có dịp gặp nhau.

Lúc này vào mùa Đông, trời lạnh. Nhưng nhiệt độ cũng lên xuống bất thường.
Sáng thứ bảy nắng đẹp. Vợ chồng bạn đến nhà vào buổi trưa ngồi chơi với các cháu chút xíu rồi đi Chùa.
Trên đường đi, câu chuyện lúc nào cũng giòn tan và chuyển nhiều đề tài với nhiều thời điểm xưa, nay, từ hồi trẻ đến bây giờ, chuyện đời sống, chuyện sức khỏe...
Ngôi chùa nằm trên khu đất rất rộng và rất quang ánh nên gió lồng lộng thổi.
Hai đứa níu tay nhau chạy tới chạy lui nhờ Ông xã của bạn chụp mấy tấm hình.
Rồi lật đật đi vòng ra sau tránh gió.

Vợ chồngbạn
Hai người bạn
Lúc nãy thấy nhiều xe trong sân, cứ tưởng có sinh hoạt Phật sự cuối tuần nhưng
nhìn vô chánh điện vắng hoe. Vòng ra hội trường thấy có nhiều người trong một buổi tiệc trang nghiêm mà đông vui. Hỏi mới biết là tiệc cưới! Có rất nhiều người mặc áo dài VN rất nền nã và sang trọng. Ô, người ta đãi tiệc cưới chay ở chùa! Mình thấy lạ và hay thật. Đông vui mà ấm áp thân mật chứ không ca hát ồn ào và uống bia rượu ì xèo như ở bên nhà vẫn thường thấy trong các tiệc cưới.
Tụi mình lại kéo nhau tìm tới lối vào chánh điện.

Những dãy ghế đẹp được xếp ngay ngắn ở đây như để cho mọi người trong đám cưới làm lễ buổi sáng. Không gian yên tĩnh và trang nghiêm. Những bức tượng Phật và các vị Bồ Tát toàn bằng cẩm thạch trắng, điêu khắc quá tinh vi! Tụi mình cứ đứng ngẩn người nhìn ngắm, ngưỡng vọng, suýt soa một hồi mới lạy Phật.



Trước chánh điện
Ngồi phía cuối chánh điện nói chuyện chơi và nhắc cho bạn nhớ vài động tác trong yoga để hỗ trợ giấc ngủ. Không gian yên tĩnh nghe cả tiếng gió hú lên từng hồi ở ngoài kia và có cả âm thanh chuông gió hướng tâm hồn con người ta cảm nhận sự bình yên thanh thản.

 Ra bên ngoài, giữa trưa nắng vẫn tươi và gió lồng lộng. Đi quanh một vòng, chợt thấy mấy câu kệ viết bằng thư pháp trên đá bên cạnh hình ảnh người
thổi sáo trên lưng trâu. Thật bình yên. An nhiên tự tại.

"Vạn sự giai duyên
Tùy ngộ nhi an."

Hai đứa bàn về chữ nghĩa trong hai câu kệ. Ngày xưa bạn giỏi lắm những môn này, viết chữ nét nào ra nét ấy, bài thi lúc nào điểm cũng cao. Còn mình đã dở ẹt lại còn học bao nhiêu trả lại cho Thầy hết bấy nhiêu! :-)
Một hồi, Nhung nhắc tới anh Cao Cường và cô bạn Minh Hải, bảo rất khâm phục hai người này vì kiến thức những năm Việt Hán vẫn còn đầy ắp. Thắc mắc chữ "ngộ" rồi chữ "nhi", hiểu làm sao đọc lên nghe cho "ngot"! Cuối cùng tạm hiểu theo kiểu nôm na.
Có lẽ khi hiểu được mọi vệc trên cuộc đời theo chữ "duyên an " nhà Phật, lòng người mới được tịnh yên.
Vậy cũng được, văn chương thì vô cùng, mà triết thuyết nhà Phật và Kinh Kệ thì "Vô lượng thậm thâm vi diệu Pháp". Hiểu được thông điệp qua từng chữ viết, còn êm xuôi, bóng bẩy vần điệu thì chưa dám với tay...


Trời hôm nay thật đẹp. Trong xanh không gợn mây. Lạnh nhưng trải đầy nắng trên đường.
Cám ơn Anh Hiếu và Nhung đã không quản ngại đường xa, chở người bạn già đi
đến nhiều nơi trong thành phố.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét