Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Bài thơ con đọc...




Hôm qua là ngày cúng thất thứ 3 của Ba.
Mẹ không có ý định mời bạn bè và người
thân nhưng đến lúc chị Tâm và các cô học
trò cũ của me chuẩn bị nấu nướng chu đáo
quá,Mẹ bèn gọi mời cô Tuyết và cô Kim
Anh.Chỉ có cô Tuyết đến được còn Kim
Anh đang ở Củ Chi...Mẹ mang hoa trái và
thức ăn chay làm ở nhà lên Chùa cúng
để Ba mời bạn bè hàng xóm  của Ba rồi Mẹ
chạy về chuẩn bị ở nhà để Thầy đến cầu siêu và cúng.Mọi người cung kính
trước bàn thờ Ba.Cháu Thi vẫn cung-hiển-trà-châm theo lời Thầy đọc để mời Bác
Hạ uống trà... Không khí thiêng liêng,ấm áp.Qua làn khói nhang và hương hoa lys
vàng,Mẹ thấy Ba cười mãn  nguyện trong di ảnh...
Sau khi cúng xong,Cô Tuyết  gọi cho các Thầy Cô cùng đến nhưng hầu hết đều bận
dạy và không liên lạc được .Chỉ có Cô Mỹ Hạnh và cháu Nguyệt Hà đến kịp để thọ
trai (ăn chay).Nguyệt Hà hỏi thăm chị Ngọc và nhắc tới kỉ niệm chị ăn con  tôm có
trứng bị dị ứng hồi lớp bảy!

***
Trưa nay Mẹ mới đọc lại bài thơ trên fb của con sưu tầm, post lúc quá cảnh Seoul .
Hôm ấy Mẹ cũng  có đọc qua nhưng đầu óc có quá nhiều việc phải nghĩ nên chưa
cảm nhận được hết .Giờ đọc lại mới nghe lòng thấm thía.Thương con lắm!!!
Lát nữa, Mẹ sẽ vào đọc hết cho Ba nghe :



                   " Con nợ Mẹ Cha những ngày vui bất tận
                     Rong ruỗi suốt cuộc đời không định hướng tương lai
                     Con nợ những chiếc hôn còn nóng hổi vành môi
                     Trong cơn điên loạn giữa bạc tiền mến mộ
                     
                     Con nợ căn nhà xập xệ bàn tay Mẹ mòn tháng năm
                     Để con lớn khôn mắt xanh hồn lữ thứ
                     Con nợ những trưa hè oi bức Cha gồng gánh gia đình
                     Con đứng đó dửng dưng để thấy từng nhát đau xuyên ngực
                      


                     Con nợ lòng dũng cảm đâu đó cần một thâm tình
                     Con nợ những giản đơn đời thường để che đi lòng kiêu hãnh
                     Con nợ đời sắp hai mươi vẫn chưa góp nhặt
                      Huênh hoang giữa mọi người để cô đơn đầy ắp lòng mình

                      Con nợ sự tri âm ai đó qua lời thơ tiếng nhạc
                      Con nợ đêm dài vồn vã ấu trĩ dại khờ
                      Con nợ Me Cha không bao giờ trả hết
                      Những nỗi nhọc nhằn con chỉ biết cắn vào môi.



                      Bài học đầu đời thật vất vả Mẹ Cha ơi!
                      Xin cho con im lặng để mắt con cay
                      Xin cho con lạnh lùng để  con không bật khóc
                      Xin cho con góp nhặt để còn chút lương tâm
                      Xin cho con chuộc lỗi dù biết đã muộn màng.
                                                         St,27/8/13
                     
                      ***                          Sau những ngày về nhà để tiễn đưa Ba...
                         Minh Ngọc trở lại trường học.Trong lúc chuyến bay quá cảnh ở
                         Seoul, Ngọc đã đọc bài thơ ở đâu đó,của ai đó và đồng cảm nên
                         đã đưa lên  fb.Mẹ đọc lại và hiểu được điều con muốn nói.
                         Thương yêu...


                     
                      
             
                            
           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét