Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013
Hơi ấm bạn bè
Thuần từ Mỹ về chừng một tuần thì gọi đến và
hẹn qua thăm vào buổi sáng. Tuy là cùng sống
chung một thành phố bao nhiêu năm nay, thậm
chí có thời còn dạy học chung một quận vậy mà
cũng ngót nghét 6,7 năm nay không gặp nhau lâu.
Có khi loáng thoáng ở siêu thị ,chào ,nói vài câu
rồi ai cũng vội vàng,tất bật với cuộc sống...Mới
hồi đầu năm nay,Minh Hải về,họp mặt được một
số bạn bè thì mình và Dzoãn Vân không đến chung
buổi đó được.Rồi thơ qua ,thư lại suốt mấy tháng .Rồi Thuần đi Mỹ thăm Ông Cụ và
gia đình lớn,ba tháng với nhiều sự kiện xảy ra...Mãi đến hôm về lại,mới gặp nhau.Vì
thế,ngồi với nhau bao lâu vẫn thấy là không đủ.Có quá nhiều chuyện để nói khi ngộ-
cố-tri.huống chi tụi mình bây giờ đã:
" Tương tư hoàng diệp lạc,
Bạch lộ điểm thương đài!"...
Và trong lòng mỗi đứa đang có một nỗi buồn mất mát nên chất ngất niềm đồng cảm.
Bạn đứng lên ra về mà mình vẫn có cảm giác như chưa bắt đầu câu chuyện...Chưa
cám ơn bài thơ sáng hôm đó bạn đã mail đến cho mình.
Viên mới gửi cho bạn bè hình của Dzoãn Vân và Mai Nguyễn.Đúng là cuộc hội ngộ
kỳ thú,mấy mươi năm hai bạn đã gặp lại nhau qua nửa vòng trái đất! Ngồi bên nhau
như những ngày ở ĐHSP thuở nào. Có khác là giờ đây tóc trên đầu đã bạc, không
còn mặc áo lụa Hà Đông và trên cổ tay không thấy hai chiếc vòng cẩm thạch!(đây là
phát hiện của Khanh khi vừa được xem hình hai bạn,đủ thấy là hình ảnh bạn bè đã ăn
sâu vào tâm hồn, trí nhớ của nhau như thế đó! Thương nhau nhớ cả cổ tay đeo vòng).
Vẫn đôi mắt nâu đó thôi, vẫn nụ cười pha chút nghịch ngợm đó thôi... nhưng giờ thì
thoáng chút nhiêu khê của cuộc đời in dấu. Cũng là lẽ thường tình! Cái quý là trong trái
tim mỗi người chúng ta vẫn nguyên vẹn một ô dành cho tình bạn.Cái tình bạn của thế hệ
phải đón nhận nhiều giông bão, lắm đổi thay mà vẫn có thể ngồi bên nhau như thế này.
Đã có nhiều cuộc hội ngộ như thế và sắp tới đây, "Đại hội Sư phạm" đang được mọi
người háo hức lên kế hoạch.Xin chúc mừng và chờ đợi để được chung vui.
***
Lâu nay được đọc những tâm tình,bao lời động viên ,an ủi của bạn bè yêu quý từ bốn
phương trời,quả là rất hạnh phúc và ấm áp, giúp cho mình và các con thấy không còn
cô quạnh.Và chắc chắn Anh Hạ cũng rất vui lòng vì đã có những người bạn tốt.
Nhớ hồi mới liên lạc lại với nhau,Tuyết BếnTre lên thăm lần nào Anh cũng vui mừng thấy
rõ.Có lần mình lui hui dưới bếp,Tuyết lên chào Anh để về,đang cầm cái rơ-mốt để bấm
mở tivi,nghe Tuyết chào từ giã,Anh buông thả rơ-mốt luôn,không thèm mở nữa! Cũng
năm ngoái,vợ chồng Tuyết Bình và Thảo đến chơi,Anh rất vui khi có Bình ngồi bên nói
chuyện,dù chỉ để nghe nhiều hơn là nói.Cũng nhờ cuộc hội ngộ này mà mình được Bình
góp ý phải trang trí hình ảnh cho căn phòng không đơn điệu...Rồi dịp vợ chồng Minh Hải
Dũng về,ghé thăm chớp nhoáng, Anh cũng lật đật chống tay ngồi dậy ,hớn hở đón chào...
Nhắc lại để thấy rằng đối với mình,gia đình minh,rất trân quý tình bạn.Và may mắn thay,
bạn bè chúng mình cũng đều trân trọng tình cảm quý báu ấy.Hôm trước Bông viết chung
quanh Mai luôn có bạn bè,Mai không đơn độc.Phương Lan, Thủy Nguyễn thì ý nhị gửi
cho những câu chuyện, bài thơ để sẻ chia.Lan ơi, chúng mình đã mất một bờ vai nhưng
hơi ấm bạn bè đã giúp cho chúng mình đứng vững nhe Lan!
Mỗi ngày ,mở máy tính,vô blog,thấy những chấm-vàng-nhấp-nháy là như thấy bạn đang
trò chuyện với mình.Ngày nào giữa khuya từ Oregon cũng có người dành chút thời gian
len blog bạn,không nói nhiều,nhưng sự lặng lẽ ấy càng đáng quý biết bao ,phải không
Viên?
***
Gửi đến tất cả bạn bè yêu quý chút dịu dàng của không khí mùa Thu quê nhà sáng nay
và tình cảm nồng ấm trong tâm hồn tất cả chúng ta.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhu Mai oi ! Hom qua , Van va M gap vo chong chau Cam Tu va Cu Tun . Cu Tun de thuong lam Mai oi !Mung cho Nhu Mai , Cam Tu dung la con gai cua Nhu Mai vua xinh vua ngoan , mung cho chau Phuc nua , chau Phuc cung biet kinh tren nhuong duoi nua . Mung cho Nhu Mai that nhieu . Thuong men!
Trả lờiXóa