Một bài hát hay mình đã thích từ nhiều năm trước vì những ca từ và tâm trạng. Thích lời nhất, còn ai hát thì cũng tùy lúc, tùy nơi...(Đúng là hơi vô duyên vì có vẻ ba-phải chứ không thưởng thức sành điệu :) )
Mấy hôm trước đọc về người nhạc sĩ tài hoa này đã ra đi, sau 8 năm bị stroke, không còn nói được...Bỗng dưng nghĩ về Ba Hạ. Nghĩ nhiều về Ba Hạ và mười mấy năm bệnh hoạn, yếu đau như vậy. Mấy năm đầu còn nói, thi thoảng cầm viết viết vài câu, chữ...Rồi theo thời gian...Ờ, đời người ai cũng thế! Suy cho cùng, Ba Hạ là người may mắn và hạnh phúc lắm lắm. Bởi vì trong suốt cuộc hôn nhân, cuộc sống gia đình êm ấm, luôn có người bên cạnh tận tụy cho đến giây phút cuối cùng. Người phụ nữ ấy cũng đã gánh vác một mình việc nuôi dạy con ăn học tới nơi tới chốn, không bao giờ muốn để con có cảm giác hụt hẩng...Luôn dạy con bằng sự mạnh mẽ của người Cha và mềm mỏng, nhẹ nhàng của Mẹ. Ơn Trời, cho Con có được niềm vui.
Đã vào Xuân rồi mà thời tiết vẫn còn lạnh nóng thất thường. Ho sù sụ suốt gần tuần lễ. Người hâm hấp khó chịu. Cổ họng vừa khô rát vừa đắng nghét...Đã vậy có hôm suốt đêm không hề chợp mắt, tình trạng giống như 20/11/2014. Sợ chết quá à! Muốn nhắm mắt ngủ mà không được, trì bao nhiêu lần Chú Đại Bi, niệm bao nhiêu lần danh hiệu Phật A Di Đà và Quán Thế Âm Bồ Tát mà mắt vẫn tỉnh queo Trời ạ.! Có suy nghĩ gì đâu, đầu óc rất là tinh tấn! Đôi khi bất chợt nhớ câu thơ đâu đó là y như có đề tài để quanh quẩn trong đầu. Ví dụ như hôm ấy thấy bông tím giống hoa khế, rồi nghe Hồ Quỳnh Hương hát bài gì có bóng nắng rọi qua cành khế, nhớ câu thơ hơn 45 năm trước đã đọc
" Mưa chiều thứ bảy tôi về muộn,
Cây khế sau vườn trổ hết bông."
Vậy là y chang suốt đêm, ho, lạnh, không ngủ đươc...
Hôm nay vẫn còn lạnh lạnh nhưng khoảng 10, mười mấy độ C. Trời trong xanh , nắng đẹp. Đi tới đi lui quanh hồ ngoài park gần nhà, nghĩa là đi bộ buổi sáng, gió thổi nhẹ nhàng, mây trôi lơ lững...Bỗng thấy cuộc đời cũng trôi trôi nhẹ nhẹ.
Cứ vậy thì con cái nó vui. Thấy Mẹ tâm-bất-tại là chúng nó bận lòng trong khi cuộc sống còn biết bao việc phải làm trước mắt, mình sao yên tâm được.
Sáng nay con gái nhỏ mới khoe làm món cá basa thấy cũng ngon và đẹp. Chà, tiến bộ dữ à nhe. Tụi nó vượt qua Mẹ hằng bao nhiêu cây số về mọi mặt. Ờ mà giờ mọi cái của Mẹ cũng đều không hợp thời hợp cảnh! Không nên kéo tụi nó trở-lai-sốc-văn-hóa-nữa! Hihi cũng đúng thôi mà. Ê mà coi bộ Ng nấu ăn giỏi hơn Tú rồi đó. Tú không hề mó tay vào chuyện nấu nướng, còn Mẹ thì cũng lụt-nghề
vì bếp núc đã có bà Nội Tũn. Mẹ chỉ viêc sắp xếp chén bát vô máy mà hôm nào
tranh được với rễ thì làm còn không cũng đành làm thợ-phụ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét