Chị Hạnh hẹn từ hơn 2 tuần trước , chủ nhật này cả nhóm 6 người đi Dallas
chơi. Nhân tiện ghé coi sở thú Dallas luôn cho biết! Cái-sự-cho-biết này đối với mình không quan trọng, vì xưa nay mình "biết" hay không thì cũng vậy! Chẳng để kể với ai rằng tui đã tới đây tới đó, tui có biết cái này cái nọ... Nhưng cũng muốn đi chơi xíu cho nó khác với không khí mỗi ngày chung quanh.
Những người bạn mới quen này cũng-rất-dễ-thương. Chị Hạnh bằng tuổi mình, xê xích tháng 1,tháng 2 nhưng chị có vẻ lớn và trải nghiệm ở đây mấy chục năm nên mình gọi Chị và chị cũng không ngại ngùng kêu tên mình, đôi khi kêu Em nghe sướng gì đâu á!
Chị thuê xe 7 chỗ, tài xế cũng good, vui vẻ. Mấy bạn kia, có người có cháu ngoại 12 tuổi cùng đi, có người single, có người lập gia đình nhưng không có con, trẻ nhất sinh 1961, có người 3 năm nữa mới hưu non ( Ở Mỹ), chị Hạnh hưu non rồi vì muốn có thời gian enjoy cuộc sống. Mình không hiểu chi về hưu non hưu già ở đây nhưng họ nói chuyện thì lờ mờ hiểu là công việc trong quá trình cống hiến quá dài và căng thẳng (chứ không phải như làm việc nhà nước ở VN, đây là suy nghĩ của mình vì những người này họ chưa từng làm việc ở VN, đúng ra là họ đã "né" từ "ngày ấy"...) tuổi hưu đúng thì đã già và họ hưu non, theo cách tính toán thế nào đó thì cũng không bị thiệt thòi gì. Tóm lại là vui khi cùng đi chơi với nhau. Về nhà, mình không có gì ray rứt, áy náy...
Hẹn 4g30 sáng xe tới đón tại nhà. Nhưng nhằm ngày đổi giờ nên hôm trước chị Hạnh đã gọi dặn..."tức là 3 giờ 30 đó nhe!" Mèn ơi, bắt Chị a lô từ 3 giờ kẻo ngủ khò thì dậy chuẩn bị không kịp.
Đúng giờ , lọ mọ dậy và cũng đúng giờ là lên xe. Xe chạy trong sương sớm, thú vị thật. Nhớ những lần giáp Tết đi từ thiện ở VN cũng từ tờ mờ sương.( Thôi, không nhắc nữa, vì nhắc thì sẽ rất nhớ ạ...) Chạy chừng tiếng rưỡi thì ngừng lại ở cửa hàng gần cây xăng mua đồ ăn sáng và "giải quyết công việc", vụ này nhớ hồi đi Chùa với vợ chồng Nhung và Hải Xuyến, ghé cây xăng... Ở đây lái xe đường trường có rất nhiều nơi để dừng chân nghỉ ngơi mà không phải khúm núm hoặc tốn tiền khi sử dụng rest room. Hèn chi du khách sợ đến quê hương mình là vậy! Buồn ơi!
Giờ bà Ngoại lại đi chơi zoo, mà zoo xa nữa chớ, còn cháu Ngoại thì chưa biết! Hihi. Thôi kệ, đôi khi cuộc đời cũng có chút tréo ngoe cho vui!
Cuối cùng cũng tìm ra Cali Saigon Mall! Loanh quanh mua mua ngắm ngắm một hồi, mình vác trái sầu riêng Thái Lan đông lạnh mà sao thấy tươi rói à! Lại có dịp được khen lựa khéo và nhờ lựa dùm cho 2 cô khách đi chợ nữa. Hihi. Không biết họ đem về có như ý không, riêng trái của mình thì hôm sau mới ăn mà rất ngon, hột lép và nhiều múi, vàng tươi, thơm lựng à.
Chiều muộn, khoảng 4:30 lên xe về. Và đến nhà lúc sít 9 giờ.
Buổi đi chơi vui, thoải mái, chút xíu trải nghiệm...
Thằng cháu ngoại đang nằm ôm bình sữa ngoảnh ra thấy bà Ngoại về. Hihi. Chiều nay trên đt có các cuộc gọi và nhắn tin. Mẹ nó nói Tũn cứ đòi a lô cho bà Ngoại hoài hà!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét