Thứ Năm, 6 tháng 9, 2018

Gửi lại và mang theo





Không tình tự hay niềm riêng chi hết
Một tâm hồn tinh khiết lúc về chiều.
Chào quê hương...lòng nặng biết bao nhiêu!
Lùi lại ở phía sau...là kỷ niệm!

Nắng mùa hè chói chang mà ngọt lịm
Nước dừa xiêm ,múi bưởi, trái cam sành
Sớm mặt trời lên cây lá tươi xanh,
Chiều nắng xuống, nước tràn con mương nhỏ.
Thân thiết lắm những cành hoa ngọn cỏ,
Nguyệt quế trong sân hương tỏa ngát đêm rằm,
Lòng tịnh an ngưỡng vọng đến song thân
Thuở thơ bé trong ngần nơi quê cũ...


Và mùa thu, nắng dịu dàng trước ngõ
Trời xanh cao, mây trắng lững lờ trôi...
Câu chuyện bạn bè, trường lớp xa xôi
Nửa thế kỷ gần như, ùa sống dậy.
Những học trò xưa tưng bừng chạy nhảy
Hôm nay nhìn chững chạc biết bao nhiêu!
Rất nhiều người đầu đã điểm muối tiêu,
Vài ba "đứa" tóc trở thành mây trắng.
Nhưng họp mặt không thấy mình"già dặn",
Cứ giỡn rần rần như trong lớp ngày xưa...


Ơi, kỷ niệm vàng đẹp như những trang thơ!
Lật mở ra hoài mà không bao giờ hết.
Người nghe chuyện cơ hồ như không biết,
Người kể tỉnh bơ mà hài hước đấy thôi!
Câu nói bâng quơ ...và những trận cười...
Cho đến lúc thấy ngày vui "quá ngắn"
Bàn tay bỗng tìm bàn tay vội nắm...


Rôm rả thế, vẫn nhiều điều chưa nói lắm!
Mấy mươi năm gom lại buổi này thôi...
Mây vẫn bay... gió vẫn lộng lưng đồi,
Có đôi lúc ngập ngừng như bịn rịn...

Cám ơn Cháu Con những ngày bận rộn,
Để giờ đây chắc nỗi nhớ đong đầy.
Cám ơn bạn bè tôi gặp lần này,
Phút ngắn ngũi đã trở thành vô tận...


Cám ơn cuộc đời ban cho giấc mộng
Ngọt dịu êm đềm như Mẹ hiền ru.
Cho dẫu hôm nay... xa cách tít mù
Vẫn nhớ vô cùng tháng-năm-rực-rỡ

Xin gửi lại trái tim tôi rộn rã.
Và mang theo tất cả ân tình....
      
          Phan thi nhu Mai
                Houston, Sep 04,18



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét