Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018

Thao thức trường làng






                                                    Chút hoài niệm, rồi thôi...không nhắc nữa,
                                                    Bụi thời gian lần lữa cũng phôi pha!...

Dành tặng bạn bè tôi và các thế hệ học trò trường Thực Nghiệm Sư Phạm
1986-2008.
Tặng Nhã Hạnh để nhớ buổi trưa chị em mình như hai đứa trẻ lạc loài.

                                 * * *

Bước thật chậm trên lối về chốn cũ,
Chân bơ vơ trong nhịp gõ thời gian
Từng nhịp đong đưa, từ tốn, khẽ khàng
Nhưng rất nhọn, ứa bao niềm thao thức...
             
                          *
Năm tháng ấy chất chồng trong ký ức,
Những nụ đời xanh đã thắm tươi hoa
Những bước chân gần... rồi bước chân xa
Vẫn rạo rực nhớ mỗi lần khai giảng!...

Trời rất xanh, nắng mềm đưa mây trắng,
Gió lao xao rôm rả những hàng cây,
Câu chuyện muôn đời áo trắng tung bay...
Kể sao hết những ngày Hè sót lại!...

                          

Phía sau cổng trường, cây bàng chưa mùa trái
Xòe lá xanh vẫy vẫy những bàn tay...
Tôi bước ngập ngừng lạ lẫm hôm nay
Nghe bối rối: đổi thay từng ngọn cỏ!

Màu xanh mướt những hàng cây thuở đó,
Đâu vườn hoa bán nguyệt dưới sân cờ,
Cây lá thuộc bài ép giữa trang thơ,
Hai cụm liễu nghiêng mình che bóng nắng?

Mấy cội mai được ân cần chăm bón
Nở vàng hoa rực rỡ trước Xuân về.  (*)
Ngang qua phòng Ban Giám Hiệu trong kia,
Cúi một chút vì nhành hoa sứ trắng...
Cây huyền thoại của-một-thời-xa-vắng
Đã đi vào năm tháng tuổi hoa niên (**)


Nhớ hàng cây cườm thảo phía ngoài hiên
Hoa nở rụng trải thảm vàng trước lớp.
Lá nhỏ li ti, theo gió lùa sân trước,
Cứ xoay xoay làm-lơ-đễnh-học-trò-tôi!
Có những hôm ngồi coi lớp làm bài,
Chợt bắt gặp, cùng "ồ" lên, xao xuyến!

Nhớ sân giữa, sau mưa đầu mùa đến,
Trên nền xanh, lấp ló nhánh phượng hồng,
Biết bao bồi hồi, náo nức, bâng khuâng
Khi nghĩ tới mùa chia tay, thi cử...
   
                        
Những kỷ niệm bỗng dồn lên, nghẹn ứ...
Mái trường xưa cất giữ dấu yêu xưa
Mái trường xưa chừ cất ở nơi mô,
Khi dấu cũ tìm hoài nhi-bất-kiến!...
Những gương mặt bạn bè, tôi nhớ lắm!
Từng lớp học trò, từng giấc mơ qua...


Rồi tuổi thơ qua... và giấc mơ bay xa...
Mái trường cũ vẫn bùi ngùi, ấm áp.
Là nỗi nhớ để bạn bè họp mặt,
Giữ trong hồn, góc trang trọng dành riêng,
Giữa cuộc đời dù thay đổi vô biên,
Vẫn đọng lại một điều như mặc định,
Trong tim nhỏ, dạt dào...không suy tính:
Bạn bè tôi-trường cũ-học trò xưa!...

   Houston, Sep 18, 2018

   Phan thi nhu Mai

                     (*) Ngày xưa, Chị Thịnh ở Tổ Văn phòng chăm sóc
                          cho hoa mai nở trước Tết để giáo viên được thưởng
                         ngoạn trước kỳ nghỉ Tết không vô trường.

                     (**) Tuổi hoa niên của các thế hệ học trò.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét