Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2018

Lỡ hẹn với học trò





Cứ phân vân hoài với chữ nghĩa "lỡ hẹn" hay "lỗi hẹn" cho nó đúng với nội
dung mình viết. Cuối cùng dùng lỡ hẹn vậy, cho nó vừa có lỗi mà vừa có yếu
tố khách quan. (né tránh tội lỗi!)

Hai tháng trước tui rất vui khi cùng bàn tính với học trò sau lời mời Cô qua
Pháp chơi một chuyến với em, mình sẽ ghé thăm bạn HL ở Bỉ và H T ở Tây
Đức. Em và Cô book 2 tours đi một số nước. Cô thích mùa Thu nhưng hay bị mưa. Nên cô trò chọn mùa Xuân khoảng tháng 5 trăm hoa đua nở... Hai cô
trò dự tính có đến Hà Lan để ngắm hoa tulip nữa...
Trò thì thiệt là nồng nhiệt đối với Cô, còn Cô thì rất háo hức và hăm hỡ. Nghĩ
tới một tháng vui chơi với học trò đã quá lâu không gặp mặt, xa nhau từ cái
thuở em mười tám đôi mươi, 40 năm hơn rồi sẽ được nhìn tận mặt, vui chơi,
thăm lại cũng một mớ học trò khác cùng thời, thời mà tụi nhỏ vô trường chơi
với Cô, chuyện trò vu vơ buổi tối. Rồi sáng hôm sau vào lớp, từ bục giảng nhìn xuống, Cô thấy trống mấy chỗ ngồi... Ôi, nhớ ... và cảm thấy rộn rã niềm vui ở trong lòng với cuộc hội ngộ thú vị vào mùa Xuân năm tới.
Nhưng rồi đành nói lời xin lỗi và hẹn học trò dịp khác.
Lớn tuổi rồi nên đi đâu xa một mình, con cái bận tâm, lo lắng... Mà tụi nhỏ lo
cũng đúng. Khỏe mạnh , đi chơi vui vẻ là tốt. Nhưng trái gió trở trời, lại phiền
tới học trò là điều hoàn toàn không nên.
Cám ơn em, Thy Thanh ( Thanh Burais ), chưa gặp nhau không có nghĩa là
tình cảm tụi mình phai nhạt! Hihi...









Có cả hình ảnh bông hoa của mùa Xuân và lá vàng của mùa Thu.
Khi ta chưa có được cái mà ta yêu thì hãy yêu cái gì ta có. Hihi.




2 nhận xét: