Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

Sẻ chia...




Nắng trưa hanh, rọi hiên chùa.
Bên đường, thoáng bóng ai đưa nhau về.

                       * * *

Vai buồn trĩu gánh sơn khê,
Bềnh bồng mây tím não nề tháng năm.
Bỗng vui như ánh trăng rằm
Lao xao, ríu rít câu tâm sự đầy...
Rồi, bàn tay...nắm bàn tay,
Bốn mươi năm mới có ngày sẻ chia.

Bạn tôi ơi! Tháng năm qua,
Tháng năm cũng thể xóa mờ hư hao!
Dẫu rằng bước thấp, bước cao,
Bước chông chênh, bước lao đao muộn phiền.
Lẽ đời thấu hiểu chữ "duyên",
Tùy tâm an tịnh giữa miền phù hoa.
Mơ chi chung một mái nhà,
Vẫn nghe quanh quất thiết tha tiếng lòng!
                  
                     * * *

Chùa trưa, thấy Phật bao dung
Từ bi, độ lượng... mênh mông tình đời...

                                      Tặng hai bạn thân của tôi
                                                  31/7/2014





2 nhận xét:

  1. Đọc bài thơ....thấy buồn....làm sao ấy !
    Năm tháng qua đi , đời người ngắn ngủi... Nhưng..thôi cũng đủ đong đầy những sẻ chia ....

    Trả lờiXóa
  2. Thuần ơi, sáng sớm mùa Thu lạnh, đọc lại bài thơ xưa, hình ảnh bạn xưa và không gian, thời gian xưa hiện về... Sao không giữ được là như thế nhỉ? Mơ chi...và đổi thay chi!

    Trả lờiXóa