Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

Chút tình thơ







Hôm qua, 5 tháng 9, ngày khai trường -mình quen gọi là " khai trường"
theo kiểu nói hồi xưa, chứ thực ra giờ người ta gọi là  "khai giảng" vì
học trò đã đến trường từ nửa tháng trước rồi- tự nhiên thấy nhớ bạn bè
và học trò.

Nhóm học trò thế hệ 6 x (sinh năm 1963) mời về họp lớp. Chưa nhận lời 
nhưng cũng không từ chối. Phân vân suốt buổi sáng. Cuối cùng cũng tìm
ra lý do để trả lời cho các em không buồn và hẹn vào dịp khác vậy.

Đang khùng khùng, lại sắp tới Trung Thu, bỗng nghĩ tới hai người bạn.
Cảm cái ơn hai bạn đã không ngại xa xôi trong lúc bận rộn việc nhà cửa,
đã lặn lội về Chùa ở vùng sâu...Nhưng biết nói lời gì để tỏ lòng...

Vậy là bèn xé tờ lịch viết mấy chữ gửi đi. Viết xong câu đầu, đọc lại sao 
thấy như thơ.Cười một mình. Rồi viết tiếp. Và thành bài thơ nhỏ.

Bánh Trung Thu đứa cháu tự làm, cho
Rượu cũ từ hôm Tết tới giờ
Chỉ có gói trà mua buổi sáng
Gửi về hai bạn chút-tình-thơ...

Gửi đi rồi, gọi điện thông báo mà hồi hộp, sợ rượu cũ không biết có bị hư 
hao gì chưa?
Chiều tối bạn gọi báo đã nhận được và nói làm gì mà trịnh trọng ...
Có gì đâu, chút tình bạn và bài-thơ-tự-phát, gọi là chút tình thơ!

Vậy mà tới giờ cũng không đủ can đảm hỏi chai rượu trái cây có-vấn-đề-
gì-không.
Ngộ lỡ có-vấn-đề thiệt thì biết làm sao ha?
Chắc là phải mượn câu " Quân tử chi giao đạm nhược thủy" để biện hộ cho trường
hợp rượu bị trở thành nước lạnh thôi Trời ạ !

Vậy nhe.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét