Một ngày vui và thật hạnh phúc bên Dz Vân và gia đình chị Thanh.
Happy Father's Day Ba Hạ! Minh Hạ là mùa hạ trong sáng. Với minh tuệ và an nhiên! Cứ tin đi, cuộc sống có những qui luật của nó và có duyên thì sẽ gặp!
Rất nhiều lần đi lễ ở nhiều Chùa, bao giờ trong lòng mình cũng canh cánh một nỗi niềm làm sao để Ba-của-tụi-nhỏ được hưởng khung cảnh thanh tịnh mà ấm áp nhang khói và nghe kinh kệ ở Chùa? Hồi ở VN, mình đến Chùa thờ Ba một cách dễ dàng nhưng qua đây, việc đi lại là vấn đề nan giải lắm! Nhiều lần đến Chùa VN, Liên Hoa, Thiền viện Phổ Môn...là tương đối gần (cũng phải mấy miles) thầm nghĩ có cơ hội nào thực hiện được nỗi niềm canh cánh ấy! Cho nên định bụng học lái xe cũng là để có thể làm được cái việc thỉnh thoảng lên Chùa. Thậm chí có lúc còn định bụng tậu một chiếc xe đạp để đi cơ đấy!
Và, một ngày đẹp trời, bạn mình text rằng - Mai ơi, Chủ nhật này đi chùa Cam Lộ không? -Có! - Vậy con sẽ đến đón nhé! - Ok, ok... Cứ thế, trong lòng chỉ có niềm vui được đi Chùa và được đọc kinh, lễ Phật. Vui. Bỗng dưng chiều thứ bảy sực nghĩ tới việc ngày mai Father Day, rủ Ba lên Chùa với... Thế là nói với bạn. Bạn tán đồng ý kiến ngay. Bởi vậy mới nói: tâm đầu ý hợp mà!
Hơn 9am, Phương đưa Vân ghé nhà đón và 3 đứa ra ghé chợ xíu rồi tới Chùa. Nơi đây đã 2 lần đến trong 2 dịp hành hương trước nhưng nay thấy yên ắng, thanh tịnh. Loanh quanh một hồi từ cửa sau bao ra chánh điện. Cuối cùng vào gặp Sư cô. Được hướng dẫn một số chi tiết và hình của Ba được đặt vào đúng chỗ. Trang trọng thay! Ấm áp thay! Rất vui trong không khí này. Một hồi lâu sau, quý Phật tử lần lượt tề tựu và bắt đầu vào chánh điện làm lễ. Lâu lắm mới được tụng kinh ,lễ Phật một cách đúng nghĩa. Lòng vui lâng lâng. Cử chỉ thân thiện, từ bi của Sư Cô cộng với thái độ ân cần, chu đáo của Vân và Phương làm cho mình thấy như được sống trong tình thương yêu nâng đỡ... như nhỏ bé lại, như ở quê nhà...
Trong thời kinh A Di Đà cũng như khi cúng vong, tên Minh Hạ, Tuệ An Nhiên được xướng lên nhiều lần cùng với các vong linh khác. Một cảm giác an vui và ấm áp lan tỏa trong tâm hồn. Chắc chắn rằng những linh hồn ấy đang mỉm cười mãn nguyện khi được theo chân Tam Bảo.
Sư Cô và quý Phật tử làm công quả thật chu đáo và khéo tay khi dọn những món ăn trong bữa ăn trưa nay ở chùa Cam Lộ. Bàn ăn tươm tất được dọn lên và không khí lại càng thân tình ấm áp hơn khi mấy vị Phật tử nhận ra Dz Vân và chụp hình chung, nhắc lại những kỷ niệm mà họ đã biết về bạn ấy ở VN. Mấy vị đã từng biết khu nhà vườn nổi tiếng của Dz Vân ở Bình Dương...Lại ríu rít chia tay, lại hẹn hò gặp lại. Ờ nghe thì có vẻ tình cờ và mỏng như hơi gió vậy đó, nhưng biết đâu, có duyên thì sẽ gặp!
Rời Chùa giữa trưa nắng 100 độ F. Phương gọi cho Mẹ Thanh chuẩn bị ở nhà để về đón đi chơi tiếp. Vân nói Anh Vinh sáng nay đã nhắc tới khu vui chơi có nhiều bức tượng Tần Thủy Hoàng.
Trưa nắng thế nhưng Dz Vân hôm nay thiệt giỏi vì không bị say xe. Có lẽ vì tâm thanh thản và mãi vui câu chuyện nên không bị thuốc hành!
Chỉ còn hai ngày nữa thôi, lại tiếp tục cách xa nhau nửa vòng trái đất! Ngồi xích gần nhau hơn. Nói với nhau nhiều chuyện hơn. Và nhắc nhau rằng cuộc đời vẫn đẹp! Đẹp thiệt đó! Như mình đã nói rằng Ba-của-tụi-nhỏ quý Dz Vân lắm! Hồi còn sinh thời cứ khoe, "bạn của má Tú đó!" dù chưa gặp một lần. Vậy mà Vân là người duy nhất của lớp VH2 đưa tiễn Anh lần cuối, là người lo lễ cúng tươm tất cho Anh ở Chùa Phật Quang, là người nấu nướng lễ cúng Bách nhật cho Anh và
giúp mình tiếp đãi người thân, bạn bè. Lễ giỗ giáp năm của Anh cũng do bàn tay Dz Vân nấu nướng... Giờ đây, cũng từ cơ duyên việc đi Chùa của cháu Phương, lời nhắn rủ của Vân, anh Hạ được ký ảnh ở Chùa, an vui cảnh Phật. Một sự tình cờ thú vị biết bao! Cám ơn Vân đã đem đến cho mình và các con niềm vui làm cho ngày Father's day thật sự ý nghĩa.
Cứ tin đi, có duyên thì sẽ gặp được nhau thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét