Thứ Năm, 24 tháng 6, 2021

Thương lắm Sài Gòn

 


 

Hôm qua tui vào emergency, 

Chuyện cái răng thôi, chẳng lớn lao gì, 

Nửa đêm, thấy mặt sưng, hơi lạ.

Con cái hết hồn vội chở Mẹ đi.

 

Sáu tiếng, tui làm người-được-chăm-nom,

Thuốc men, thăm khám hết sức ân cần,

Cả ngồi wheelchair đi chụp hình 'cắt-lớp'

Sợ uống thuốc vào xót ruột, nhắc phải ăn!...

 

Ôi, cái răng tróc chỗ trám thôi mà,

Cái tật "dễ ngươi" quen, cứ mãi cho qua!

Nhưng mọi người đã quan tâm, lo lắng:

Vì xứ sở đề cao sức khỏe, thiệt là...!


Lúc được lặng yên nghĩ ngợi một mình,

Tui chợt chạnh lòng với nỗi bâng khuâng

Về nơi ấy...tui một thời khôn lớn.

Nuôi dưỡng trong tui vẻ đẹp tâm hồn...


Thương lắm, giờ đây mọi nẽo Sài Gòn

Tháng Sáu, trời hay mưa nắng thất thường,

Những đôi mắt nhìn theo từ-trăm-nghìn-góc-phố (*)

Ánh mắt lặng thầm- Nước mắt chảy vào trong...


Nhớ Sài-Gòn với muôn vạn ngày vui,

Những ấm áp nồng nàn chia sẻ không vơi,

Bè bạn, học trò, những ngôi trường...một thời tuổi trẻ,

Nội Ngoại, họ hàng của các con tui...

Xin hãy bình an, cơn đau sẽ qua thôi,

Nắng sẽ trong veo sau nhiều ngày giông bão,

Lòng vẫn bao dung, nhường cơm sẻ áo,

Sài-Gòn đau...se sắt trái tim tui!...

                                                         (*) Từ ngữ trong thơ Nguyên Sa

Houston, Jun, 21,2021

Phan thị Như Mai