Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2023
THIỆT LÀ ĐÁNG TRÁCH
Quên.
Hôm trước định nhắn lời cám ơn Nhung mà cứ quên hoài. Mất hết thời gian tính!
Cám ơn Nhung đã thăm Dz Vân dùm mình và cám ơn Vân đã thu xếp để bạn bè gặp nhau
trong dịp Nhung về VN du lịch.
Bữa trước cứ ngỡ Vân phải nhập thất, không xin phép được Sư phụ nên mình cũng đã nói
với Nhung ý đó. Nhưng thật là tuyệt vời. Các bạn đã gặp được nhau và chuyến về quê gặp
lại bạn bè của Nhung đã trở nên có ý nghĩa. Cám ơn các bạn bè của tui.
Cám ơn Nhung rất nhiều.
Sự chậm trễ của mình thiệt là đáng trách. Mong rằng các bạn thân thương của tui hỉ xả
cho.Hihi
Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2023
LAN MAN HOA LÁ CÂY CÀNH
Một ngày giữa tuần, mát mẻ dễ chịu.
Home Depot đang giảm giá đất Garden Soil và cục gạch màu đỏ. Giảm 50% luôn!
Con rể tui làm việc ở nhà sau hai tuần công tác, rủ tui đi coi và nếu được thì mua
về xếp thêm một lớp nữa trên mấy khuôn viên gốc cây ở back yard cho đẹp. Ok. vậy là
hai mẹ con có 2 luợt đi mua 130 viên gạch và 10 bao đất để trồng cây. Trời mát mẻ .
Thỉnh thoảng có mưa nhẹ như mưa xuân bên nhà. Có rất nhiều người đi mua đồ làm
vườn và cây hoa giông, mua đất mix, mua các loại phân bón cây và nhất là mua cây
hoa giống, các chậu hoa treo out door, part sun và sun. Nhiều cây sunflower đã đuợc
trồng trong chậu đang nở hoa. Con rể tui nói sao họ không mua hột giống về gieo rẻ
hơn và có niềm vui mỗi ngày nhìn đất cựa mình để cho mầm của hạt nhú lên. Hihi. Tui
nói ai đâu rảnh nà! Đi làm suốt ngày , còn có thú vui mua chậu hoa về chưng cho vui vậy
đã là quý lắm rồi. Chỉ có mấy ngưòi già làm vườn tiêu khiển thời gian và thú điền viên
thôi. Sở dĩ nó nói vậy là vì tụi nó hay mua hạt giống về gieo. Từ hạt giống hoa các loại,
cải xanh ở Florida, hạt rau tần ô, rau đay, hạt ớt giống thiệt là cay ở Nam Mỹ, đậu bắp,
mùng tơi v..v.. và tui chỉ cần trồng một mùa, lần sau là hạt giống đầy nhà, đầy vườn. Chỉ
có cây hồng ăn trái, hoa hồng và nho là chúng nó mua online, ship tới nhà luôn.
Sáng nay tui có hai điều gợi nhớ khi mua gạch và dự tính sắp xếp sân sau nhà cho đẹp.
Khi cùng với con rể chọn mua mấy cục gạch, tui nhớ tới một thời tui bận rộn, tới lui tất
bật về việc chọn màu đá lát nền và đá hoa cương làm cầu thang nhà mới. Hai mươi năm
trước, tui đã từng nhờ chị Như, giám thị coi lớp trong 2 tiết học trò làm bài Tập làm văn
để tui ra show room chọn gạch lát nền nhà. Khu thương mại bên hông trường Đại Học Bách
Khoa trưng bày và bán cơ man nào là thiết bị xây dựng, trang trí nội thất nhà. Cuối cùng
tui chon Thiên Thanh và các loại gạch lát nền, có loại là đá của Italy, mát, sạch, bóng mà
không trơn. Ơi, tui nhớ một thời rất mãn nguyện khi tự mình chọn được những thứ mình
rất thích, thiết kế căn nhà theo ý mình. Và mười mấy năm sống trong fullhouse ấy... Nghĩ
cho cùng thì cuộc đời con người ta luôn biến động và thay đổi. Vậy cho nên người xưa đã
từng dạy rằng " người đời, của tạm" " Đời ta, ba bảy đời nó". Thế thôi. Khi đón nhận những
thay đổi trong cuộc sống, trong môi trường sống, cũng đã có lúc lòng tui chưa đựng nhiều
nỗi niềm ưu tư, băn khoăn lắm. Nhưng rồi theo thời gian và suy nghĩ bắt kịp hơi thở của
đời sống, đón nhận những năng lượng tích cực từ vũ trụ và Ơn Trên ban cho, thấy được
những gì mình làm đều theo đúng với sự định hướng của đấng vô hình, thiêng liêng, tâm linh
vi diệu. Đội ơn vũ trụ đã ban cho gia đình con nguồn năng lượng tích cực để luôn được bình
an.
Gợi nhớ thứ hai là việc chăm trồng, sắp xếp back yard khi thời tiết sang xuân với hoa cỏ, lá
cành, cây cảnh.v.v. Tuy không phải Xuân đến Tết về như Năm mới âm lịch ở Phương Đông
và văn hoá, phong tục VN, nhưng light rain sáng nay trong tiết trời mát mẻ và sự tấp nập mua
sắm hoa lá của mọi người làm cho tui nhớ những ngày xa xưa...Xưa thật là lâu lắm. Cái thuở
còn thớ bé ở ngoài xứ Huệ. Tui cùng với Chị của tui gánh cát trắng trên trảng- Trảng là những
đồi trọc, đầy cát trắng-về đổ từ ngoài cổng vào tận sân nhà, sân bao quanh từ trước , hai bên
hông nhà cho tới phía sau. Gần như mọi nhà đều làm như vậy, nên nhìn nhà nào cũng sáng sủa,
cả xóm như bừng sáng cả không gian làm cho lòng người ai cũng hân hoan niềm vui Tết đến.
Thuở ấy đã xa xôi lắm lắm. Dễ chừng đã sáu mươi năm, dài như một đời người.
(Photo by Internet. Nha vuon Hue)
Đôi khi tui chợt nhớ về tuổi thơ với không gian xanh màu kỷ niệm dưới mái ấm gia đình. Tui cũng
có đôi nét hơi giống với ký ức về gia đình ngày xưa như của Dzoãn Vân. Tui cũng là con gái út.
Ba tui thuộc lớp người cũ, sinh vào vài năm đầu của thế kỷ hai mươi, là người cũng có thú vui
nhàn tản và thích uống trà vào sáng sớm.Tuổi thơ tui có những buổi sớm thức dậy trong tiếng reo
của ấm nước sôi trên bếp lò than đỏ rực, ấm áp mùa Đông, trong tiếng thì thầm của Ba- Mẹ tui
chuyện trò, bàn bạc về công việc cho ngày mới hay việc học hành của các anh tui, trong mùi hương
của hoa mộc, hoa sói trắng muốt, tinh khôi được hái từ những chậu trồng trong sân đem ướp vô trà.
Mùa Đông xứ Huế của tui thưòng rất lạnh, tui thức giấc trong những âm thanh quen thuộc thân yêu
ấy và chui vô áo pa-đơ-xuy bằng dạ của Ba tui đang mặc, tận hưỏng những phút giây hạnh phúc, ấm
áp của tuổi thơ, núp người trong cánh tay che chở của Ba và được Mẹ tui cho uống tách trà mộc, trà
sói pha mật ong ngọt lịm, thơm lừng. Ôi cái hương vị ấy sao mà ngon đến vậy! Để đến nay vào tuổi
thất thập và đã đi qua bao nơi, về bao nẻo, nếm bao thứ mật ong thơm ngọt trên đời vẫn không tìm
thấy được hương vị của ngày xưa...
(Photo by Internet. Hoa Soi. Hoa moc huong)
Một ngày tui nhớ về kỷ niệm. Kỷ niệm xa và kỷ niệm gần. Cứ cho tâm hồn lang thang về miền quá khứ
xíu với những cảm xúc nhẹ nhàng. Hoài niệm đối với người già cũng là một phần không thể thiếu trong
cuộc sống, hình như nó làm cho những sinh-hoạt-tinh-thần của mình thêm đậm đà phong phú hơn.
Thứ Hai, 17 tháng 4, 2023
TÌNH BẠN XƯA GIỜ
Đêm.
Giữa khuya.
Thức giấc vì âm thanh từ điện thoại để trên bàn. Lò dò dậy ra pha một ly trà vô ngồi
nhâm nhi với miếng bánh yến mạch socholate nén. Lại lò dò mở computer... Thấy vợ chồng
bạn tui đã rời Qui Nhơn để vô Nha Trang miền quê hương cát trắng. Bạn ấy "trêu ngươi"
những-đứa-con-xa bằng cái status: Nha Trang ngày về...chốn quê hương nơi nào cũng tuyệt.
Chúc mừng bạn tui có chuyến du lịch về quê vui và hạnh phúc. Tui đọc mà nghe ấm áp trong
lòng. Có tấm hình đĩa thức ăn rong biển trong veo và từng hạt dính vào nhau, đẹp như những
chùm nho xanh ở Mỹ. Lại có câu hỏi của Minh Hải: Ngon không? ( vừa mới 15 phút trước).
Thế là tui khịa MH "hôm rày nghe MH hỏi câu này mấy lần luôn". Haha. Tưởng ghẹo chơi, ai dè
bạn vẫn còn thức. Houston đang 3 giờ sáng thì Cali cũng đang khoảng 1 giờ sáng và VN thì 3
giờ chiều. (miền cát trắng mộng mơ của Nhung đang nắng nóng, hihi). Bạn bảo tại H Nhung cứ
khoe thức ăn không. Haha. Vui. Thế giới phẳng làm cho chúng mình gần lại với nhau. Nửa
thế kỷ qua đi, bạn bè hồi xưa đến giờ vẫn còn liên lạc, vẫn còn khịa nhau, ghẹo nhau như tụi
mình thì kể cũng hiếm hoi, quý báu lắm đó đa! Tui cũng có lúc lặn dưới nước, lâu lâu trồi lên,
nhìn bạn bè, nói vui, chọc ghẹo vài câu rồi lại chen sau luống ngò ra hoa trắng xoá, ngồi bên
luống cải mướt xanh. ( Giờ thì đang mùa Xuân ấm với những cây Sunflower tươi tốt chuẩn bị
ra hoa và giàn bầu đang ra trái). Tui thấy xôn xao niềm vui khi nghe bạn bè tui đang í ới gọi nhau
ngày gặp Hồng Nhung ở quê nhà. Tui cũng bỗng xôn xao nhớ lần họp mặt trước đây, có 4 đứa
cùng về một lượt... Đúng là không bao giờ tắm hai lần trên một dòng sông!
Bữa trước bạn lớp trưởng B Thuận gửi cho hình danh sách lớp VH ở ĐHSP Sài Gòn hồi xưa.
Hôm qua, trên fb của Liên có tấm hình ấy và các bạn đang hẹn hò ngày gặp bạn Hồng Nhung.
Vui quá! Thật là quý những tình cảm bạn bè từ ngày xa xưa ấy cho tới bây giờ và Forever.
Tui cũng vừa mới nhận được tin nhắn của Tuyết cách đây vài hôm bảo vợ chồng bạn ấy đang
ở Đức và sẽ đến Houston thăm bà con trong chuyến đi này. Vui. Tui hẹn sẽ gặp vợ chồng Tuyết
khi đến đây và niềm vui đó cứ hiện hữu trong lòng tui mấy bữa rày. Do vậy, tui hiểu được các
bạn tui bên nhà cũng đang xôn xao, rộn ràng niềm vui hội ngộ. Ơi, tuổi già của chúng mình quý
lắm những chân tình ấy, phải không?
Mong sao Dz Vân vẫn có thể gặp được các bạn mình trong dịp này. Các bạn của tui ơi!
Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2023
VỀ HUẾ
Khi tui viết bài này thì vợ chồng bạn của tui đã đến Qui Nhơn, không còn những ngày
du lịch thú vị ở Huế, tiếp tục cuộc hành trình vô Nam và chuẩn bị khoảng mươi ngày
sau thì về lại Mỹ.
Cám ơn bạn tui đã post hình chuyến du lịch về quê hương lần này để bạn bè được
chiêm ngưỡng vẻ đẹp từ thác Bản Giốc mút tận cùng biên giới phía Bắc đến Cố đô Huế
và đang được xem những hình ảnh từ Qui Nhơn.
Đúng là có quá nhiều cảnh đẹp để bạn mình đến đó, chạm vào và cảm xúc bồi hồi...
Tui thích lắm những tấm hình Huế với đền đài, lăng tẩm, cung điện, kinh kỳ...mà bạn đã
post lên. Dĩ nhiên là cũng yêu quý lắm những hình ảnh mọi nơi trên đất nước mà bạn
đã đi qua trong chuyến đi này. Nhìn anh Hiếu và Nhung luôn cười rạng rỡ giới thiệu từ
món ăn đến địa danh, thắng cảnh, những nét văn hoá..v..v. . tui biết hai bạn đang rất hạnh
phúc trong chuyến trở về du lịch này, du lịch trên quê nhà! Vậy nên tui rất xúc động trước
những hình ảnh về Huế, về nơi chôn nhau cắt rốn của tui, nơi một thời con gái mới lớn của
tui ở đó. Tui bồi hồi nhớ... Tui bâng khuâng nhớ... từng góc không gian, từng khoảnh khắc
thời gian... hiển hiện. Bỗng dưng có hôm tui chợt nhớ bây giờ là tháng hai nhuận, (bạn tui
ở Huế kêu nóng ơi là nóng), cũng cái tháng nhuận âm lịch mùa Xuân như thế này, cái thuở
1966, tui nhận lá thư đầu tiên của một người học hơn 2 lớp, viết bằng mực tím, trên giấy
pelure trắng, nhiều tờ xếp lại và cột bằng chỉ thêu màu đỏ bordeaux. Mèn, con trai Huế hồi
ấy đã từng như thế! Dòng chữ đầu tiên " bốn tháng ba nhuận năm ngọ", không viết hoa,
không chấm phẩy, đã gây cho tui sự chú ý về cá tính của người. Và trong cả xấp giấy ấy
cũng tràn ngập sự khác biệt của một lá thư tình không hề ướt át... Những ngày cuối Xuân
đầu Hè như hôm nay, ở Huế. Vậy nên tui thấy bạn Nhung ở lại Huế mấy ngày, ra vô Thành
nội, chụp nhiều cảnh Huế cho bạn bè xem mà hình như tui-thấy-vẫn-còn-thiếu-đối-với-tui-.
Hình như Nhung chưa chụp hình có cầu Tràng Tiền sáu vài mười hai nhịp. Sao Nhung không
qua bên bờ phía bắc của sông Hương, đường Lê Lợi. Không biết giờ có còn tên đường Lê Lợi
không. Con đường thơ mộng của Huế với hai hàng phượng vỹ, có những ngôi trường huyền
thoại Quốc Học và Đồng Khánh. Giờ trường Đồng Khánh đã đổi tên. Có nhiều trường Đại Học
ở đó nữa...nên những lúc tan trường hồi-đó-thiệt-là-đẹp-mộng-mơ-không-biết-tả-răng-cho-xiết!
Hihi.
Xin lỗi bạn Nhung, tự nhiên tui áp đặt cho bạn phải đi tới chỗ này, đi tới chỗ kia...Hihi.
Bữa hôm tính nhắc trên fb nhưng rồi thấy không tiện vì chuyện-riêng-tư (haha), để cho bạn
chia sẻ với những người trong group du lịch đó đây của bạn và cũng theo lịch trình của
tour nữa.
Tui rất cám ơn vợ chồng bạn Nhung đã yêu Huế và có những khoảnh khắc hạnh phúc ở Huế
trong chuyến du lịch này. Cảm ơn bạn đã hiểu để chia-sẻ-tâm-can của những người từ trong lòng
Huế đang xa Huế. Nhất là đã cho tui trở về ký ức thời mới lớn. Hơn nửa thế kỷ qua, chợt bàng bạc
như sương mù buổi sớm mùa Xuân xứ Huế. Rồi ngày qua đi. Qua đi (nhớ thơ Phạm Thiên Thư).
Giờ đã vào thất thập. Một mai, trong khói sương mờ ảo của trí nhớ tuổi già, tụi mình có dịp ngồi
bên nhau uống ly trà tim sen, nhấm lát mứt gừng ấm áp, khề khà kể-chuyện-về-Huế-quê-tui-mà-
bạn-cũng-đã-từng-đến-đó.
Ảnh trong bài tui xin phép chôm trên Internet. Chỉ có 1 tấm hình tui về Huế 2012.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)