Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2022

CƠ DUYÊN

Mặc dù dã nhắn tin cho em ngay sau khi tui về đến nhà nhưng trong long tui vẫn có một niềm vui nhẹ nhàng khó tả và cảm giác mang ơn... Vậy nên mấy hôm nay tui vẫn thầm nói một mình. Chị cám ơn em nhiều, Bích Thuận.
Tui thật là biết ơn vũ trụ vì đã có những sự sắp đặt rất vi diệu trong cuộc đời. Nhớ hai năm trước, khi bạn tui ở VN qua thăm Mẹ từ Canada, đưa Mẹ qua TX thăm Dì. Bạn nhắn tin liên lạc với tui và tụi tui đã gặp nhau vài lần. Đã cùng đi Chùa, đi biển Galveston... Nhớ lúc đó có lần bạn tui nói em gái bạn, đang làm trong Insurance Healthcare, bảo rằng không chừng Chị Mai là khách hàng của em đó! Thật sự bấy giờ tui chỉ nghe thôi và gặp em, tui rất vui nhưng không hề có ý tưởng gì về vấn đề đó.Not yet. Rồi mấy tháng trước đây, nhận cuộc điện thoại, thật bất ngờ khi em nhận ra tên mình trong hồ sơ Insurance và gọi... Thiệt là vui và hạnh phúc khi có người quan tâm đến mình mà lại là người đã rất thân tình từ trước. Và từ đó, khi cần gì hoặc không biết gì là "Em Thuận ơi!..." tức thì được nghe hướng dẫn, chỉ vẻ mọi thứ về sức khoẻ, về giấy tờ... Và, thật tuyệt, mới hôm kia, em đã booked xe Uber cho Chị đi kiểm tra sức khoẻ tại một bệnh viện rất lớn ở city Houston, khuôn viên bv với những Medical Plaza mà tháng trước con gái chở tui đến lần đầu phải quành tới quành lui mãi mới tìm ra parking và nơi cần đến, lần thứ hai mới quen đường dù đến Plaza khác. Lần này ông-Uber cũng phải quành tới quành lui theo " sự hướng dẫn" của tui. Đến nỗi khi tui nhận ra: Right here! Thì Ông phải thốt lên: O My God! Vì chính chỗ này Ông rà chạy ngang qua và hỏi tui mấy lần rồi! Sorry! So Sorry! Phải xin lỗi thôi, vì rộng lớn quá mà! Hôm trước nói với con gái rằng bv gì lớn quá, rộng hơn cả trung tâm Quận 1! Bao la! Gặp bac sĩ chỉ trong vòng 20 phút mà toàn nói chuyện ngoài đề tài, nói chuyện người mình (bởi BS cũng người xứ Huế và cũng tầm tuổi tui) hay ăn cay, người mình có ăn xíu cay mới thấy ngon, cũng thích điệu chút nên nói thích gầy hơn để mặc áo dài, mùa hè năm sau đưa sv về Đại Học Y Khoa Huế.v..v.. Bác sĩ và bệnh nhân đều thích nói chuyện nên tui phải xin lỗi để text cho Uber later 10 m, lại cũng có đề tài để nói . Hihi. Xong là...chạy ra thang máy.
Thật ra, kết quả soi ruột già và dạ dày hồi tháng trước đã biết kết quả bình thường rồi. Đó là phía bv cho biết ngay sau khi nội soi vừa xong. Như ngủ 1 giấc tỉnh dậy, thấy con gái và nurse đứng bên giường với đồ ăn. Mèn ơi, một ngày một đêm không ăn gì, sau đó chỉ uống nước súp gà và rau câu trong. Từ chiều bắt đầu uống 4galon thuốc để xổ và xong thì không được ăn uống gì kể cả nước! Coi như 2 ngày không có giọt cà phê! Tui nói: I need coffee. Hihi. Cười cầu tài. Năn nỉ. Nhưng bị từ chối và phải uống apple juice với miếng bánh mì mềm... Vậy mà cũng thấy happy lắm lắm. Còn cái hẹn của Bác sĩ là gặp để thông tin rõ ràng, cặn kẽ hơn. Bác sĩ nói mười năm sau mới soi lại, còn dạ dày thì nên check mỗi năm như check tổng quát hàng năm thử máu các thứ vậy.
Xin cám ơn Ơn trên, Trời Phật, Ông Bà...đã đem đến cho con những cơ duyên trong cuộc sống. Cám ơn những yêu thương đã làm cho cuộc đời càng thêm đẹp và ý nghĩa hơn.

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2022

TUỔI THƠ

Cháu tui, ngày khai trường cười tươi rói. Năm nay bé được đi học, là niềm vui và mong ước lâu nay của bé. Lúc thằng anh vô nhận lớp với giáo viên phụ trách rồi, cả nhà ra xe chạy qua trường bé. Ba nó lúc nãy chở thằng anh. Mẹ nó chở nó và Bà Ngoại, để Ba nó chạy đi làm liền còn Mẹ nó trả Bà về nhà, nên nó ngồi bên Bà, hỏi với tới Mẹ nó phía trước: When Mom đón con? - Chiều. -Why? - Con phải ở lại học trong trường. Tui nhìn nó và đôi mắt long lanh, ươn ướt...
Chiều Mẹ nó đón về, Bà Ngoại hỏi vài câu. Nó đi một mạch vào Ba nó, vùa đi vừa nói Bà đừng hỏi con chi hết. Haha. Ngon quá hè! Lát sau, Ba nó ra nói: Nó vừa vung tay vừ nói " School stupid! everything stupid! Hehe. Phen này giận ghê nhe! Dữ dội nhe!... Một đêm tui trằm trọc không ngủ được, băn khoăn vì sợ cháu tui stress! Sáng hôm sau hơi nũng nịu, khó chịu và cuối cùng nói được nỗi niềm sâu kín: Con không thích đi học! Cả nhà dỗ dành. Mẹ nó vừa mềm vừa cứng. Và đã đi học đúng giờ. Chiều về, Bà Ngoại đón ở garage. Bé của tui cười toe, líu lo ca hát. Và một buổi tối tỉ tê kể chuyên cho Bà nghe chuyện ở lớp ở trường. Tuổi thơ thiệt là đáng yêu biết mấy!

Thứ Tư, 10 tháng 8, 2022

KHAI TRƯỜNG

Hôm nay là ngày khai trường của các cháu tui. Thằng lớn lên lớp Bốn. Bé nhỏ vào lớp-Pre. Bà Ngoại nó háo hức trong cảm giác Ngày Khai Trường còn hơn tụi nó nữa! Chúc các cháu thương yêu của Bà bước vào năm học mới tràn ngập niềm vui, mạnh khoẻ, bình an, học giỏi, thông minh, mọi việc đều tốt đẹp nhé! Bà Ngoại thức giấc và dậy từ 3: 30am. Với trạng thái tinh thần thiệt sảng khoái, phấn chấn, sau lời cầu nguyện mỗi buổi sáng cảm thấy cần viết vài dòng cho ngày đầu năm học của các cháu.I love you all.

Thứ Ba, 2 tháng 8, 2022

VU LAN HIẾU HẠNH

Mùa Vu Lan năm nay chùa Cam Lộ làm lễ sớm nhất. Mùng 3 Tháng 7 âm lịch. Ở bên này, tức là các nước không phải VN, như tui biết là Canada và Mỹ, Chùa thường chỉ mở cửa ngày Chủ nhật, ngoại trừ Tết truyền thống. Vậy nên các ngày Lễ của Phật giáo cũng được tổ chức vào ngày Chủ nhật, có khi trước hơn, có khi trễ hơn. Không sao. Để thuận tiện cho Phật tử tham dự đông , vui. Lễ bắt đầu từ 11:am -tức là 11 giờ trưa- vì trước đó có lễ quy y của mấy Phật tử, có thỉnh Thượng Toạ (hay Hoà Thượng, tui quên mất rồi!) từ Dallas về. Tui lên Chùa từ 8g với vợ chồng hai cháu Hồng Hải ở gần nhà, là 2 Phật tử gạo cội, tui nói là gạo cội vì 2 em đó, trên 50 tuổi, chồng gốc Huế, vợ Nha Trang, đánh chuông gõ mõ tuyệ vời, kinh kệ làu thông...tui rất phục!
Mấy đứa nhà tui năm nay cũng đi Chùa dự lễ Vu Lan. Tui vui trong bụng. Hai nhóc rộn ràng từ tối hôm trước. Đòi đi với bà Ngoại. Nhưng tui đi sớm. Chúng nó sẽ đến lúc 11g. Tui và các bạn lăng xăng sắp xếp các thứ, nấu nướng dọn dẹp những việc và món phụ vì các thứ quan trọng và chính thì Sư Cô và mấy chị Phật tử từ Dallas xuống hôm qua đã làm hết rồi. Tui cũng được Sư Cô giao sứ mệnh chụp hình! Vậy nên tui mạn phép lăng-xăng-trong-trật-tự để có vài tấm hình kỷ niệm cho Chùa. Mèn ơi, khi nhìn xuống phía cuối chánh điện, thấy bàn tay nhỏ xíu đưa lên vẫy vẫy, cái mặt xinh xắn của cháu tui đang ngồi, quỳ ríu rít với mọi người. Thương quá!
Buổi lễ hoàn tất mỹ mãn. Mọi người ra phia nhà ăn dùng bữa cơm chay thân mật. Thằng cháu tui níu tay Mẹ nó đòi ra chỗ thờ Ông Bà Cố Ngoại, Ông Ngoại của nó, vì lúc nãy đông người chỗ ấy. Tui dắt nó đi chỉ và Mẹ nó giải thích. Lúc này con bé và Ba nó đang ngồi trong bàn ăn. Tui nhìn thoáng thấy cha con chúng nó loay hoay ngó quanh, mong mẹ con nó vô ngồi chung kẻo thấy lạ lùng, lạc lỏng vì mới tới Chùa đây lần đầu. Hihi. Hôm nay có rất nhiều món ăn. Bún chả giò, bánh bao, bánh bèo, xôi mặn (chay), Xôi đậu xanh, chè khoai môn, chè mát, bánh hạt điều socholate, gỏi mít, bánh canh.v.v.. Cháu tui thiệt là dễ thương và cái sự nhạy bén của nó làm cho mọi người cười ồ mà ngạc nhiên hết sức. Sư Cô tới khen cả nhà hôm nay đi Chùa vui quá! Bé có nhiều cây kẹp đẹp quá! Nó ỏn ẻn cười mắc cỡ, xoay người núp vô tay Bà Ngoại. Sư Cô nói cho Cô một cây kẹp đẹp này nhé. Nó nói "No". Cô hỏi "Why"? Tức thì nó trả lời ngay lập tức bằng tiếng Việt: "Không có tóc!". Mèn ơi, tui bụm miệng nó không kịp! Nhưng mà tui rất ngạc nhiên, mọi người cũng rất ngạc nhiên thích thú "Ồ" lên một tiếng! Sư Cô cũng cười vui. Mấy chị ngồi kế bên tui, mấy bác ngồi đối diện gia đình chúng nó cũng cười thú vị và bảo con nhỏ nhạy thiệt, cứ tưởng nó mắc cỡ không nói chớ, lanh quá, trả lời thật không ngờ. Tui thấy thằng cha nó quay qua nhìn con gái cười nụ cười tràn đầy yêu thương, thích thú, vốn dĩ con bé là cục cưng của thằng cha nó. Lúc đầu tui sợ nó nói vậy là vô phép. Nhưng ai cũng vui vì thấy con bé nhận xét nhanh. Hihi. Hoan hỉ. Hỷ xả.
Ăn uống xong, thật ra tụi nhỏ có chịu ăn uống gì đâu! Mọi người dần dần ra về. Nhóm tụi tui tiếp tục ở lại dọn dẹp các thứ. người trẻ rửa dọn, lau chùi, người già làm những thứ nhẹ nhàng và góp vui câu chuyện. Hihi...Nó cứ đòi ở lại với Bà Ngoại chứ chưa chịu về trước với Ba Mẹ nó. Phải năn nỉ và hứa hẹn một hồi mới chịu đi về. Mùa Vu Lan-Hiếu Hạnh. Tui là người không hiểu biết uyên thâm sâu rộng về giáo lý Đạo Phật. Tui chỉ biết sự Vi-diệu vô cùng của Phật Pháp. Tôn Kính Chư Phật, Chư Bồ Tát..v.v. Hiểu được Nhân quả và sự Vô thường như lời Phật dạy. Và tui Tu-theo-kiểu-của-tui. Lòng tui nhẹ nhàng. Tâm tui thanh thản. Và tui cầu xin cho Trí tui được luôn minh mẫn, tinh tấn để hiểu biết cuộc đời, quán chiếu với mình và độ lượng với người. Để tui yêu cuộc đời như đã từng yêu. Hôm nay con út cũng đi Chùa ở Canada, bên chỗ đó 14/8/22 mới tổ chức Lễ Vu Lan. Hôm qua tui cũng đã gửi chút quà mùa Vu Lan về bên Nội của các con tui. Tuần sau tui sẽ gửi tấm lòng về bên Ngoại. Và con nuôi của tui ở Mỹ Tho cũng lên Chùa Phật Quang ở Sài Gòn ngày giỗ Ông-Nhà-tui . Vu Lan,mua Hieu Hanh.