Thứ Ba, 2 tháng 8, 2022

VU LAN HIẾU HẠNH

Mùa Vu Lan năm nay chùa Cam Lộ làm lễ sớm nhất. Mùng 3 Tháng 7 âm lịch. Ở bên này, tức là các nước không phải VN, như tui biết là Canada và Mỹ, Chùa thường chỉ mở cửa ngày Chủ nhật, ngoại trừ Tết truyền thống. Vậy nên các ngày Lễ của Phật giáo cũng được tổ chức vào ngày Chủ nhật, có khi trước hơn, có khi trễ hơn. Không sao. Để thuận tiện cho Phật tử tham dự đông , vui. Lễ bắt đầu từ 11:am -tức là 11 giờ trưa- vì trước đó có lễ quy y của mấy Phật tử, có thỉnh Thượng Toạ (hay Hoà Thượng, tui quên mất rồi!) từ Dallas về. Tui lên Chùa từ 8g với vợ chồng hai cháu Hồng Hải ở gần nhà, là 2 Phật tử gạo cội, tui nói là gạo cội vì 2 em đó, trên 50 tuổi, chồng gốc Huế, vợ Nha Trang, đánh chuông gõ mõ tuyệ vời, kinh kệ làu thông...tui rất phục!
Mấy đứa nhà tui năm nay cũng đi Chùa dự lễ Vu Lan. Tui vui trong bụng. Hai nhóc rộn ràng từ tối hôm trước. Đòi đi với bà Ngoại. Nhưng tui đi sớm. Chúng nó sẽ đến lúc 11g. Tui và các bạn lăng xăng sắp xếp các thứ, nấu nướng dọn dẹp những việc và món phụ vì các thứ quan trọng và chính thì Sư Cô và mấy chị Phật tử từ Dallas xuống hôm qua đã làm hết rồi. Tui cũng được Sư Cô giao sứ mệnh chụp hình! Vậy nên tui mạn phép lăng-xăng-trong-trật-tự để có vài tấm hình kỷ niệm cho Chùa. Mèn ơi, khi nhìn xuống phía cuối chánh điện, thấy bàn tay nhỏ xíu đưa lên vẫy vẫy, cái mặt xinh xắn của cháu tui đang ngồi, quỳ ríu rít với mọi người. Thương quá!
Buổi lễ hoàn tất mỹ mãn. Mọi người ra phia nhà ăn dùng bữa cơm chay thân mật. Thằng cháu tui níu tay Mẹ nó đòi ra chỗ thờ Ông Bà Cố Ngoại, Ông Ngoại của nó, vì lúc nãy đông người chỗ ấy. Tui dắt nó đi chỉ và Mẹ nó giải thích. Lúc này con bé và Ba nó đang ngồi trong bàn ăn. Tui nhìn thoáng thấy cha con chúng nó loay hoay ngó quanh, mong mẹ con nó vô ngồi chung kẻo thấy lạ lùng, lạc lỏng vì mới tới Chùa đây lần đầu. Hihi. Hôm nay có rất nhiều món ăn. Bún chả giò, bánh bao, bánh bèo, xôi mặn (chay), Xôi đậu xanh, chè khoai môn, chè mát, bánh hạt điều socholate, gỏi mít, bánh canh.v.v.. Cháu tui thiệt là dễ thương và cái sự nhạy bén của nó làm cho mọi người cười ồ mà ngạc nhiên hết sức. Sư Cô tới khen cả nhà hôm nay đi Chùa vui quá! Bé có nhiều cây kẹp đẹp quá! Nó ỏn ẻn cười mắc cỡ, xoay người núp vô tay Bà Ngoại. Sư Cô nói cho Cô một cây kẹp đẹp này nhé. Nó nói "No". Cô hỏi "Why"? Tức thì nó trả lời ngay lập tức bằng tiếng Việt: "Không có tóc!". Mèn ơi, tui bụm miệng nó không kịp! Nhưng mà tui rất ngạc nhiên, mọi người cũng rất ngạc nhiên thích thú "Ồ" lên một tiếng! Sư Cô cũng cười vui. Mấy chị ngồi kế bên tui, mấy bác ngồi đối diện gia đình chúng nó cũng cười thú vị và bảo con nhỏ nhạy thiệt, cứ tưởng nó mắc cỡ không nói chớ, lanh quá, trả lời thật không ngờ. Tui thấy thằng cha nó quay qua nhìn con gái cười nụ cười tràn đầy yêu thương, thích thú, vốn dĩ con bé là cục cưng của thằng cha nó. Lúc đầu tui sợ nó nói vậy là vô phép. Nhưng ai cũng vui vì thấy con bé nhận xét nhanh. Hihi. Hoan hỉ. Hỷ xả.
Ăn uống xong, thật ra tụi nhỏ có chịu ăn uống gì đâu! Mọi người dần dần ra về. Nhóm tụi tui tiếp tục ở lại dọn dẹp các thứ. người trẻ rửa dọn, lau chùi, người già làm những thứ nhẹ nhàng và góp vui câu chuyện. Hihi...Nó cứ đòi ở lại với Bà Ngoại chứ chưa chịu về trước với Ba Mẹ nó. Phải năn nỉ và hứa hẹn một hồi mới chịu đi về. Mùa Vu Lan-Hiếu Hạnh. Tui là người không hiểu biết uyên thâm sâu rộng về giáo lý Đạo Phật. Tui chỉ biết sự Vi-diệu vô cùng của Phật Pháp. Tôn Kính Chư Phật, Chư Bồ Tát..v.v. Hiểu được Nhân quả và sự Vô thường như lời Phật dạy. Và tui Tu-theo-kiểu-của-tui. Lòng tui nhẹ nhàng. Tâm tui thanh thản. Và tui cầu xin cho Trí tui được luôn minh mẫn, tinh tấn để hiểu biết cuộc đời, quán chiếu với mình và độ lượng với người. Để tui yêu cuộc đời như đã từng yêu. Hôm nay con út cũng đi Chùa ở Canada, bên chỗ đó 14/8/22 mới tổ chức Lễ Vu Lan. Hôm qua tui cũng đã gửi chút quà mùa Vu Lan về bên Nội của các con tui. Tuần sau tui sẽ gửi tấm lòng về bên Ngoại. Và con nuôi của tui ở Mỹ Tho cũng lên Chùa Phật Quang ở Sài Gòn ngày giỗ Ông-Nhà-tui . Vu Lan,mua Hieu Hanh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét