Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

Chung thất trai tuần




Chuẩn bị từ mấy hôm trước để lo 49 ngày (chủ nhật 6/10) cho Ba ở Chùa và ở nhà.
Bạn bè cũng đã đến nhà thăm vì hôm ấy sẽ không đến chùa đươc. Hồng Minh TNSP
đem quà tới cúng Anh Hạ từtuần trước.Oanh VH3 mới sáng sớm thứ 7 đã khệ nệ một
bịch cam sành đến cúng Phật và cúng Anh vì ngày mai Oanh không đến được.Oanh có
vẻ gầy hơn xíu và bước đi nhẹ nhẹ vì đau cái đầu gối.Mình chỉ cho bạn bài thuốc vừa
được mấy chị bạn truyền cho,không biết tác dụng ra sao nhưng hai đứa cũng thấy vui.
Buổi trưa,chị Xuân đến cũng lĩnh kỉnh trái cây để em khỏi mua.Ngồi nói chuyện một
hồi mới dứt ra về được.Sao mà chị em mình có nhiều chuyện để nói thế không biết.


Nhưng mà đâu phải với chị Xuân. Chiều tối,Huân có gọi cho Cô từ hôm qua,hẹn đến
thắp hương cho Thầy cũng mang theo bao nhiêu là táo tím.Rồi cũng có bao nhiêu
là chuyện để Cô-Trò nói hoài không hết...Em đang dạy tại HUFLIT và rất thích công
việc của mình.Huân là học trò Cô từ 24 năm trước,cũng nhiều lần gặp và trao đổi
chuyện nghề,chuyện đời với Thầy từ cái thuở Thầy còn khỏe và Huân chưa du học
Úc...Cho nên em có nhiều kỉ niệm với gia đình Cô.Huân về rồi,Cô mới qua Siêu thị
mua chục thùng mì chay cúng dường Chùa.Như vậy là tại mình già chuyện chứ đâu
phải khách,vẫn nói vui với bạn bè là tại cái- nốt- ruồi- nhiều- chiện!
Sáng chủ nhật  trời mưa nhẹ.Tháng chín âm lịch rồi,  không  phải mưa ngâu tháng
bảy! Đang chuẩn bị qua Chùa thì Bông gọi. Bông sẽ đến ,một mình, vì Anh Nhiệm
không  khỏe và Bông còn phải  về bên Ngoại lo việc của Bà Dì.Tối qua Tâm cũng
đã gọi nói không đến được vì vài lí do mà lí  do nào cũng chính đáng... Cám ơn bạn
còn gọi  thông báo để khỏi mong.



Trước 9 giờ có thời kinh buổi sáng ở Chánh điện.Bạn bè thân thiết đến từ từ.Chỉ mời
hạn chế thân hữu VH2,Thực nghiệm Sư phạm và các Chị trong khu phố cùng người
nhà nữa khoảng 20 người.Các bạn VH2 không liên lạc điện thoại nên không biết chắc
ai đến ai không còn TNSP đều có hồi âm nên biết chắc ai sẽ đến.Bông đến Chùa một
lát rồi về trước vì có việc quan trọng của Bà Dì. Cám ơn bạn đã thăm nơi an nghỉ của
Anh Hạ và mang hoa cúng Phật,cám ơn nhiều nữa là những lời chia sẻ chân thành.
Thuần đến và hỏi thăm bạn bè,chưa thấy ai.Chắc là bận hoặc không check mail nên
không biết .Thuần bảo sao Mai không gọi điện.Thực tình mình bận quá nên chỉ mail
Thôi kệ,vậy cũng được.


Mãi lo nói chuyện với mọi người,quên mất việc phân công chụp  hình.Nên khi đang
cúng sực nhớ,vội lấy di động chuyền ra sau nhờ đưa cho Anh Hùng ( Chiều về nhà,
các cháu kể lại Thầy Hùng tưởng ai gọi  nên cứ cầm điện thoại alô một hồi mới hiểu
 ...nhờ chụp ảnh !)
Cúng Ba xong,có một khoảng thời gian trống để chuẩn bị cúng dường trai tăng nên
mọi người tự do trò chuyện và  đến thăm chỗ của Ba.Ai cũng thấy nơi đây sáng sủa,
sạch sẽ và ấm áp...Ba mãn nguyện nhé! Lại nhìn về hướng Đông ngập tràn ánh nắng
ban mai.




Ba thiệt là đặc biệt nên làm gì liên quan đến Ba cũng có chút khác với bình thường!
Hôm nay bỗng dưng cúp điện!Trong sảnh mờ mờ ảo ảo,có vẻ huyền bi!Chương trình
tổ chức rất bài bản  Có phân công cụ thể, có MC,có bài  phát biểu của "Má Tú" ( từ
ngữ của Ba lúc sinh thời dùng để gọi bà xã). Vì thế nên khi đọc, chỗ  nào lạy mấy  lạy
đều có ghi hướng dẫn.Đến chỗ mở ngoặc đơn sau khi nghe huấn từ của Hòa Thượng,
đọc tiếp...Mình không đợi Hòa Thượng kịp nói ( Vì tưởng câu dài MC nói là của HT)
nên đang quỳ liền hiên ngang đứng lên đọc.Báo hại mấy người quỳ chung quanh giựt
giựt áo biểu chưa được nói!!!


Buổi lễ chuyển qua phần thọ trai sau đó. Thiệt thân tình ,ấm áp dù trong ánh sáng mờ mờ.
Quý Thầy đi lấy đèn cầy đốt ở mỗi bàn cho sáng.  A Di Đà Phật!
Ánh Tuyết nhắc xôi vò sáng nay chị Được đem đến đâu rồi,mang ra mời các bạn làm mình
nhớ lúc múc ra dĩa,  không hiểu sao cứ trật  tay hoài! Cái muỗng vấp trên thành dĩa mà xôi
không hề đổ ra ngoài. Nhiều lần như thế làm Tuyết la lên kì vậy Mai,chắc Anh Hạ biểu thôi,
đủ rồi, đừng múc nữa,để mời mọi người đó! Làm cho các bạn đứng chung quanh phải bật
cười.



Chiều,các cô học trò cũ đã chuẩn bị đồ chay để cúng Ba ở nhà.Quý Thầy đến cúng chung
thất  trai tuần cho Ba và đưa Ba lên bàn thờ Gia tiên với  Ông Bà Nội Ngoại.  Một số nghi
thức cần thiết theo đúng Tín ngưỡng.



Đưa Ba lên trên rồi,căn phòng trở lại như trước nhưng sao mà trống trải! Dọn dẹp một hồi,
vẫn là cái bàn trong góc,chiếc ghế lẻ loi, chiếc tivi lặng thầm câm nín...Rờ-mốt nằm lăn lóc
trên giường,đâu còn ai đưa tay vói tìm rồi bấm theo quán tính ! 49 ngày qua, vẫn trò
chuyện với Ba hằng ngày bằng di ảnh,như một thói quen trước đây chuẩn bị đi đâu cũng
chào và báo  đi trong bao lâu,làm gì để ở nhà Ba biết, khỏi mong.Rồi lúc nào về cũng vội
vàng mà rón rén nhìn vô với câu nói thường xuyên,quen thuộc "Má Tú về rồi đây! ".


Hai,ba hôm nay,cứ đi lên sân thượng vào mỗi sáng,trưa,chiều ,tối.Cứ nhìn lên và thấy Ba
có vẻ an bình hai bên Cha Mẹ ,lòng mình cũng nhẹ nhàng. Chung thất trai tuần rồi đó Ba,
chắc Ba đã thấy con đường chói ngời ánh hào quang Đức Di Đà dẫn độ.

Nguyện cho Ba sớm về Nước Phật.











2 nhận xét:

  1. Hồi ông nội mình mất, người đau buồn nhất là ba và cô Bảy mình, vì họ trực tiếp chăm sóc ông. Sợ để bàn thờ lạnh lẻo, tối ba ngủ trên bộ ván trước bàn thờ. Đêm nào ba cũng nghe tiếng ông gọi, thức giấc, rồi buồn, khóc...Thấy vậy mình mới xung phong ngủ thay ba.
    Đêm nào nhà mình cũng tụ họp trước bàn thờ ông để tụng kinh Địa Tạng, tụng đến 49 ngày. Có hôm đi làm về mệt quá, ngồi tụng mà muốn gục luôn, nhưng nghĩ đến ông là tỉnh ngay. Nỗi buồn ngày càng phai dần theo năm tháng. Nếu cứ chồng chất nỗi buồn khổ chắc người ta khó mà sống phải không? Thay vào đó là những hồi ức đẹp đẽ một thời sống bên nhau.

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn ,bạn ơi! Đúng như bạn nói,mình cũng đang hồi ức để người đi an nhiên,vui tịnh và người ở lại cũng được nhẹ lòng.Nắng buổi mai vẫn chiếu qua cửa sổ,trăng đêm vẫn sáng trên sân thượng...Cuộc sống vẫn mở ra phía trước...Cám ơn lắm và mong đón nhận nhiều sẻ chia của bạn.

    Trả lờiXóa