Thứ Năm, 19 tháng 9, 2024

TƯỞNG MUÀ THU TỚI

Mấy bữa trước thời tiết rất dễ chịu. Êm đềm . Nhẹ Nhàng. Mát mẻ. Gần 2 tuần như rứa. Ai cũng tưởng mùa Thu đã tới. Hoá ra ảnh hưởng cơn bão đâu đó ngoài biển. Nó cứ ra vô qua lại từ ngoài xa, chờn vờn một hồi rồi ghé Louisiana và đi ngược lên phía trên tí. Tuần này, trời nắng như chi chi. Tui đi bộ sau khi đứng với cháu ở trạm bus trước nhà, nắng đã chói chang trên đường đi.
Buổi sáng có khi tui ra coi mấy bông bí bông mướp nở trước khi đi bộ, tưới cho chúng nó chút. Ngó qua mấy cây ớt nhiều trái chín chưa, chút nữa về hái. Có khi dậy trễ xíu, rề rà thì không kịp ra vườn. có khi về nắng đã lên, cảm thấy như tụi cỏ cây hoa lá đang đợi chờ mình, rồi vội váng xin lỗi chúng nó. Haha. Đôi khi tui thấy tui khùng khùng. Có lúc lại thấy mình đa cảm quá. Lại vài lần thấy thiệt sự đa đoan. Rồi mệt cho mình quá! Chi mô trên trời dưới đất, chuyện của người ta mình cũng xen vô. Ôm đồm. Thôi kệ, coi như tuổi già còn ngo ngoe được nhiêu hay nhiêu! Tui lên Chùa là tui quên tui đã ngoại thất tuần! Tui bước những bước dài như tuổi trẻ. Tui chạy như thiếu niên. Tui cũng lạy mấy trăm lạy như các cháu Phật tử trẻ của tui. Rồi sau đó về nhà bước đi như bị chuột rút. Ngồi đập đập hai bắp chuối như...đập gì không biết! Hihi. Rồi ít nhất, hôm sau mới trở lại bình thường. Vậy nên con bé út cứ hay hỏi tuần này mẹ đi Chùa không? Tui cười qua điện thoại là nó biết rồi! Và hình dung ra Mẹ ngâm nếp từ hôm trước, dậy từ 4, 5 giờ sáng hôm sau để hông xôi. Mỗi tuần mỗi thứ xôi đậu để lên chùa cúng Phật và cúng hương linh. Của ít lòng nhiều. Con em sợ Mẹ cực vì nó đã từng ở trên Chùa cả ngày với Mẹ , vài lần, chia sẻ sự-làm-việc- không-biết-mệt của Mẹ khi làm công quả. Còn vợ chồng con chị và tụi nhóc thì quen với thời khoá biẻu của bà Ngoại. Tuần nào không đi mới lạ, bé gái mới chất vấn why Bà không đi Chùa?
Khoảnh vườn nhỏ đã qua mùa của trái bầu, giờ đang là mùa của bí đao và mướp. Lủ khủ mướp khía tui cho leo trên cây peach. vài bữa không ngó về phía đó là y như rằng sẽ hái một đống...già! Tui chặt ra bỏ vô gốc cây cho nó và các cây khác. Mướp ngọt cũng ra nhiều mà mình không phải chăm sóc gì ngàoi viêc tưới và lâu lâu cho chút ít phân organic, cỏ khô từng viên là thức ăn của ngựa trộn với phân bò đã xử lý và đất garden soil. Bí đao hai loại tròn và tui có thể để dành ăn từ từ, biếu tặng bạn bè và phơi khô nấu nước với rễ tranh, la hán quả, táo tàu và hạt kỷ tử. Mùa này nóng, tui nấu cho cả nhà uống. Và tui cũng tranh thủ mấy ngày nắng này phơi mấy trái bí đao để dành hôm trước. Riêng ớt thì đủ các thể loại.
Nắng. Mùa Hè vẫn còn trên những tia nắng chói chang trên sân. Giống như người già vẫn còn chút năng lượng tích cực trong tâm hồn. Cứ nghĩ như vậy đi để thấy cuộc đời vẫn đẹp và đáng sống. Hôm trước có cô cháu gái nhắc vài kỷ niệm xưa. Cô ấy cũng U60 rồi nên những kỷ niệm ấy cũng vào hàng xưa lắm. Cơ mà tui cũng đã quên nhiều. Kệ. cũng có những cái phải quên đi và cũng đừng nên nghĩ tới như những ồn ào cứu trợ bên nhà hôm rày. Cuộc sống có những ngày Hè nóng nực và ngày Thu êm đềm. Cho tui nghĩ tới mùa êm dịu nhiều hơn nóng nảy.