Hôm trước có hai cuộc điện thoại của hai
người ở gần bên. Một của chị Hiền xứ Huệ
ở gần bên nách, cách khoảng 20 phút đi bộ.
Và một của bạn Hồng Nhung,cũng gần nhau
thôi, cách khoảng 30 phút lái xe.
Chị Hiền nói em thích ăn bí đao, bạc hà và
mướp đắng không? Chiều Anh Chị đem qua nhe
Tui phải giải thích một hồi để không nhận
bí đao vì nhà tui có rất nhiều. Loại này
lại có thể để lâu, dùng tươi quanh năm cho
tới mùa trái năm sau. Cũng có thể phơi khô
cất tủ đá, nấu nước sâm bí đao với mía lau
(thỉnh thoảng ai đó cho mía tươi hoặc mua
mía lau, cỏ tranh sấy khô nhập từ VN qua.)
la hán quả sấy khô, hạt kỷ tử... uống rất
ngon và mát, cả nhà đều rất thích nhất là
mùa nắng này. Tui hẹn với Anh Chị sáng mai
đi bộ ghé vô lấy đem về luôn. Và tui đã y hẹn.
Được thưởng ngoạn khu vườn nhỏ nhỏ mà đủ thứ
trên đời, từ hoa cỏ bonsai cho tới mía, chanh
cà chua, mướp đắng, thanh long, hoa quỳnh..v.
.v. Tui mê. Và ngồi chơi gần tiếng, Chị đòi
chở tui về, sợ xách nặng. Tui từ chối và có
cớ để khỏi xách nặng, tui bèn năn nỉ không lấy
bạc hà. Mà thực lòng là nhà tui chỉ ăn lúc nấu
canh chua nhưng có bác Bảy là cha của bạn con rễ
tui thường cho cả bó, đôi khi tui ướp chua, tự
kho cá, tự ăn. Ngán. Nên xin phép từ chối. Rồi
xách túi mướp đắng (tức khổ qua) tươi non, mượt
mà đi bộ thong thả về ( sau khi đã dùng dằng ở
cửa với Chị về cái việc không cho Chị chở về và
cứ làm như lâu lắm mới gặp (mà lâu thiệt!), nói
chuyện hoài không dứt !Tui đi về trong ánh nắng
ban trưa. Buổi sáng hôm nay, việc đi bộ của tui
có bị thu ngắn lại.
Cuộc điện thoại thứ hai là của bạn Nhung lúc xế
trưa. Lâu quá không gặp, cũng không liên lạc trực
tiếp với nhau, ngoại trừ hồi tháng mười hai năm
ngoái trên fb khi bạn ấy về VN , đã chụp và gửi
hình với Dz Vân cho tui. Rồi tháng 3, khi bạn ấy
từ VN về lại đây. Có đọc thấy bạn ấy muốn lần tiếp
theo rủ mấy đứa tui cùng về chung chơi. Ý kiến hay
đó chớ! Nhưng hơn nửa năm nay không nghe nhắc gì về
plan ấy . Tui cũng đã có chuyến đi chơi vào cuối
tháng 8 này với mấy bạn trong Chùa với Sư Cô. Hai
đứa nói chuyện trên trời dưới đất một hồi cho đến
khi trời chuyển mưa, tui phải ra lấy khay phơi trái
hồng vô. Ừa, tiếc thật. Nhớ trong câu chuyện, Nhung
có nhắc tới vườn cây trái của bạn ấy hồi trước, nhớ
các cây sau hè và quanh hồ bơi lúc nào nuớc cũng trong
xanh. Nhắc về hai con chó dễ thương ...Và nhất là cây
bưởi rất quý và rất ấn tượng, trái từ trên ngọn cao cho
tới sà sát đất...Tự nhiên tui lại nghĩ tới bài hát" Trèo
lên cây bưởi hái hoa..." khi liên tưởng tới cái-sự-rủ-đi
-chơi, hơi bị trễ. Sao Nhung không rủ những ngày tui còn
không. Bây giờ vé đã mua rồi...Hihi. Cái đầu hơi lan man
nên bỗng dưng cười một mình.
Đúng ra bài viết từ mấy hôm trước nhưng cứ lưu để đó rồi
thì bận rộn gì đâu, giờ mở ra mới nhớ và thấy chưa xong.
Ghi lại chút cảm xúc vui vui để đó.
Thứ Tư, 27 tháng 8, 2025
Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2025
Vào năm học mới
Vẫn đang là mùa Hè. Trời nắng nóng, nhất là ban trưa,
không ai ra ngoài nhà, nói theo kiểu ở đây là out side.
Nhưng vài tiểu bang trên nước Mỹ đã back to school, trở lại trường, nôm na theo kiểu nói của mình là khai trường, là vào năm học mới. Mỗi tiểu bang có ngày khai giảng khác nhau. Trong tiểu bang cũng khác nhau ngày tựu trường giữa các quận hạt và thành phố. ( Nhớ hơn hai chục năm trước, khi cho con gái lớn đi học, nghe giới thiệu về sự không đồng bộ ngày khai giảng giữa các trường ở bên Mỹ, tui nghe và biết vậy thôi chứ không hiểu và không có khái niệm gì. Hơi ngạc nhiên xíu vì nhập học vào đầu tháng 8) Thật ra, trời nắng nóng nhưng ở trong nhà, máy điều hoà tự động liên tục, lên xe cũng phà phà, bước vô chợ, vô trường học, sở làm v.v.. đều mát lạnh. Ở tiểu bang này 4 mùa rõ rệt nên trang bị tự nhiên. Còn các tiểu bang phía Bắc thì khác vì xứ lạnh và mấy năm trước tui về Cali chơi cũng có nhiều vùng không cần máy điều hoà ( máy lạnh ) trong nhà vì khí hậu quá mát mẽ, tuyệt vời, nhất là những nơi có gió biển...
Lan man xíu về thời tiết vì lúc trưa tui ra sân sau phơi khay trái hồng mà nắng quá, không đứng lâu được. Vô nhà ngồi nhìn qua cửa kính bầu trời trong xanh gợn vài sợi mây trắng bềnh bồng. Tui chợt nhớ những bài thơ mùa Hè đã từng học thời thơ ấu ở quê nhà..." Gay gắt làm sao buổi nắng Hè. Bầu trời không một áng mây che...(quên). Cửa ngõ buồn thiu, chó lưỡi le." Hình như của Anh Thơ. Một bức tranh mùa Hè rất nông thôn, gần gũi. Tui thường có những khoảnh khắc liên tưởng và hồi ức thật vu vơ. Ví như buổi chiều muộn hôm nay, khi cái nắng nóng vơi dần để nhường cho không gian mát mẽ lúc cuối ngày. Mùa này 8 giờ tối trời vẫn còn sáng choang, khu vườn lao xao theo từng làn gió. Tui nghe như âm thanh của những tàu lá chuối hồi xưa bên góc vườn nhà Ngoại, lại nhớ những bụi chuối trong khoảnh vườn sau phòng nữ giáo viên tụi tui ở Trường Nguyễn Đình Chiểu một thời thanh xuân ở đó...Nhiều thứ để tui chợt nhớ về. Và hôm trước cũng đã rộn ràng, tíu tít với bà chị con Cậu tui ở Huế với những hẹn hò gặp nhau kể chuyện thời trẻ trâu (lời của Chị), ai cũng đã bước vào thất thập.Chỉ hẹn hò thôi mà đã thấy rất vui và nôn nao lắm lắm.
Ngày trở lại trường của các cháu tui cũng gợi trong tâm hồn tui những kỷ niệm tuổi thơ của các con và những năm tháng dạy học của mình. Tui cùng đến trường với chúng nó, cùng cảm nhận tâm trạng lên ngồi lớp mới , gặp Thầy Cô giáo mới... Hai đứa cháu tui cũng chuẩn bị từ hôm trước nào là dụng cụ học tập như các loại bút chì, bút bi, bút màu, bút lông...đủ thứ bút và tập vở các kiểu. Một đứa lớp 2, một đứa lớp 8. Thằng anh năm nay tiếp tục xếp vô lớp chuyên học Toán rất cừ! Mấy đứa con gái thường học giỏi hơn tụi con trai thời cấp 2, nhưng lên cấp 3, thường con trai vượt trội. Vậy nên lớp các môn chuyên của thằng cháu tui ở cấp 2 có nhiều con gái học chung hơn bạn trai của nó. Mẹ nó kể với Bà Ngoại: có vài phụ huynh gặp lúc đưa con đi học bơi ở trung tâm, nói chuyện về con mình, cũng đầu tư thời gian và công sức... vô con ghê lắm. Mùa Hè học trung tâm dạy Hè tư thục. Học đàn. Học võ. Học bơi... Vô năm học chính khoá vẫn còn cho con học thêm các môn kỹ năng và phụ huynh tiếp tục chuyên cần đưa đón. Hihi.
Bắt đầu năm học mới của tụi nhỏ, tui cũng xen trong niềm vui trở lại trường sau mấy tháng Hè. Tui đi theo chúng nó đến trường. Không khí ngày nhập học muôn đời vẫn thế, nơi nào cũng thế! Rộn ràng, nhộn nhịp, đông đúc, vui tươi. Chỉ khác chút là không gian trường học không có những hàng phượng phai màu, rợp xanh vòm lá, không có những tà áo trắng nữ sinh như cái thuở thanh xuân của Bà Ngoại chúng nó. Thay vào đó là những dòng xe hơi nối đuôi nhau trật tự theo từng làn đường vào các sân trường quá rộng và học sinh có thể mặc quần áo màu sắc theo tuỳ thích miễn lịch sự và kín đáo.
Lúc này bên nhà chưa chính thức vào năm học mới nhưng các Thầy Cô chủ nhiệm cũng đã bắt đầu nhận lớp và có thời khoá biểu dạy các lớp của mình. Biết bao nhiêu là bận rộn trong những ngày này! Tui nhớ thời còn trẻ và cũng từng bận rộn. Tui thích không khí những ngày đầu năm học. Và tui sẽ được cảm nhận cái sự thú vị đó! Rất gần. (Tất cả hình ảnh đều mượn trên Internet )
Nhưng vài tiểu bang trên nước Mỹ đã back to school, trở lại trường, nôm na theo kiểu nói của mình là khai trường, là vào năm học mới. Mỗi tiểu bang có ngày khai giảng khác nhau. Trong tiểu bang cũng khác nhau ngày tựu trường giữa các quận hạt và thành phố. ( Nhớ hơn hai chục năm trước, khi cho con gái lớn đi học, nghe giới thiệu về sự không đồng bộ ngày khai giảng giữa các trường ở bên Mỹ, tui nghe và biết vậy thôi chứ không hiểu và không có khái niệm gì. Hơi ngạc nhiên xíu vì nhập học vào đầu tháng 8) Thật ra, trời nắng nóng nhưng ở trong nhà, máy điều hoà tự động liên tục, lên xe cũng phà phà, bước vô chợ, vô trường học, sở làm v.v.. đều mát lạnh. Ở tiểu bang này 4 mùa rõ rệt nên trang bị tự nhiên. Còn các tiểu bang phía Bắc thì khác vì xứ lạnh và mấy năm trước tui về Cali chơi cũng có nhiều vùng không cần máy điều hoà ( máy lạnh ) trong nhà vì khí hậu quá mát mẽ, tuyệt vời, nhất là những nơi có gió biển...
Lan man xíu về thời tiết vì lúc trưa tui ra sân sau phơi khay trái hồng mà nắng quá, không đứng lâu được. Vô nhà ngồi nhìn qua cửa kính bầu trời trong xanh gợn vài sợi mây trắng bềnh bồng. Tui chợt nhớ những bài thơ mùa Hè đã từng học thời thơ ấu ở quê nhà..." Gay gắt làm sao buổi nắng Hè. Bầu trời không một áng mây che...(quên). Cửa ngõ buồn thiu, chó lưỡi le." Hình như của Anh Thơ. Một bức tranh mùa Hè rất nông thôn, gần gũi. Tui thường có những khoảnh khắc liên tưởng và hồi ức thật vu vơ. Ví như buổi chiều muộn hôm nay, khi cái nắng nóng vơi dần để nhường cho không gian mát mẽ lúc cuối ngày. Mùa này 8 giờ tối trời vẫn còn sáng choang, khu vườn lao xao theo từng làn gió. Tui nghe như âm thanh của những tàu lá chuối hồi xưa bên góc vườn nhà Ngoại, lại nhớ những bụi chuối trong khoảnh vườn sau phòng nữ giáo viên tụi tui ở Trường Nguyễn Đình Chiểu một thời thanh xuân ở đó...Nhiều thứ để tui chợt nhớ về. Và hôm trước cũng đã rộn ràng, tíu tít với bà chị con Cậu tui ở Huế với những hẹn hò gặp nhau kể chuyện thời trẻ trâu (lời của Chị), ai cũng đã bước vào thất thập.Chỉ hẹn hò thôi mà đã thấy rất vui và nôn nao lắm lắm.
Ngày trở lại trường của các cháu tui cũng gợi trong tâm hồn tui những kỷ niệm tuổi thơ của các con và những năm tháng dạy học của mình. Tui cùng đến trường với chúng nó, cùng cảm nhận tâm trạng lên ngồi lớp mới , gặp Thầy Cô giáo mới... Hai đứa cháu tui cũng chuẩn bị từ hôm trước nào là dụng cụ học tập như các loại bút chì, bút bi, bút màu, bút lông...đủ thứ bút và tập vở các kiểu. Một đứa lớp 2, một đứa lớp 8. Thằng anh năm nay tiếp tục xếp vô lớp chuyên học Toán rất cừ! Mấy đứa con gái thường học giỏi hơn tụi con trai thời cấp 2, nhưng lên cấp 3, thường con trai vượt trội. Vậy nên lớp các môn chuyên của thằng cháu tui ở cấp 2 có nhiều con gái học chung hơn bạn trai của nó. Mẹ nó kể với Bà Ngoại: có vài phụ huynh gặp lúc đưa con đi học bơi ở trung tâm, nói chuyện về con mình, cũng đầu tư thời gian và công sức... vô con ghê lắm. Mùa Hè học trung tâm dạy Hè tư thục. Học đàn. Học võ. Học bơi... Vô năm học chính khoá vẫn còn cho con học thêm các môn kỹ năng và phụ huynh tiếp tục chuyên cần đưa đón. Hihi.
Bắt đầu năm học mới của tụi nhỏ, tui cũng xen trong niềm vui trở lại trường sau mấy tháng Hè. Tui đi theo chúng nó đến trường. Không khí ngày nhập học muôn đời vẫn thế, nơi nào cũng thế! Rộn ràng, nhộn nhịp, đông đúc, vui tươi. Chỉ khác chút là không gian trường học không có những hàng phượng phai màu, rợp xanh vòm lá, không có những tà áo trắng nữ sinh như cái thuở thanh xuân của Bà Ngoại chúng nó. Thay vào đó là những dòng xe hơi nối đuôi nhau trật tự theo từng làn đường vào các sân trường quá rộng và học sinh có thể mặc quần áo màu sắc theo tuỳ thích miễn lịch sự và kín đáo.
Lúc này bên nhà chưa chính thức vào năm học mới nhưng các Thầy Cô chủ nhiệm cũng đã bắt đầu nhận lớp và có thời khoá biểu dạy các lớp của mình. Biết bao nhiêu là bận rộn trong những ngày này! Tui nhớ thời còn trẻ và cũng từng bận rộn. Tui thích không khí những ngày đầu năm học. Và tui sẽ được cảm nhận cái sự thú vị đó! Rất gần. (Tất cả hình ảnh đều mượn trên Internet )
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)