Thứ Ba, 5 tháng 1, 2016

Người tốt




Hoa chụp trong siêu thị

Kể câu chuyện đầu năm.

Trưa chủ nhật cả nhà đi chơi, mua sắm chút ít, ăn uống chút it cho vui.
Cô vợ để hớ hênh cái ví cầm tay trên tầng dưới xe đẩy mua hàng trong siêu thị cùng với mấy món hàng vừa mua. Bà mẹ vốn dĩ cẩn thận quá đáng nên cầm lấy đặt trên bàn, bao bên ngoài bằng tờ giấy mà bên nhà gọi là tờ bướm quảng cáo về sản phẩm màn hình máy tính Samsung vừa mới mua. Khi anh chồng đi order thức ăn, bà mẹ nhắc cô vợ:
- Nè, cứ để hớ hênh trên xe, Mẹ cầm qua đây, lát nhớ lấy đi kẻo cứ tưởng tờ giấy rồi bỏ lại đó!
Cô cười nói:
- Không quên đâu Mẹ ơi! Rồi tiện tay cầm bỏ trên xe để bên cạnh có mấy áo khoác ở đó (lúc nãy thằng cu ngồi trong xe cho khỏi mỏi chân -và khỏi phá- nên hàng mua để tầng dưới).
- Ê, lấy áo khoác phủ lên, che laị đi con!
- Che lại mới quên đó Mẹ! Vừa nói vừa cười và để nguyên tờ giấy bà mẹ gần như gói cái ví, không lấy áo khoác của chồng che lên như Mẹ bảo.
Ăn uống xong, ra cổng. Mọi hôm còn yêu cầu người kiểm tra hóa đơn vẻ mặt cười cho thằng cu, hôm nay khỏi. Vợ chồng con cái đẩy tới xe, nói cười vui vẻ, chồng bỏ hàng lên xe, vợ cho con vô ghế seatbelt. Còn bà Mẹ ham chụp hình cây gì có trái đỏ lạ quá! Cả nhà lên xe, nói qua Walmart đổi món đồ và mua sữa cho Mẹ.
 Vô trong cổng rồi, cô vợ chợt khựng lại hỏi: Ờ cái ví của mình? Rồi quay sang anh chồng: Lúc nãy check xe đồ, anh cất cái ví vô không?- Anh không thấy!.
Cả nhà chạy ra xe lục lọi tìm không có. Tức tốc chạy về siêu thị trước đó! Căng thiệt! Cũng chừng 20 phút mới tới. Thời gian dài thiệt!

Cây gì có trái đỏ lạ và đẹp

Quành tới quành lui, nhìn trước nhìn sau... Bà mẹ nghe nhói trong tim khi thấy góc đậu xe lúc nãy, thấy cây-gì-có-trái-đỏ-rất-lạ! tại cái cây này! Tại cái tật cà-tưng, lãng đãng không thôi phụ với sắp nhỏ bỏ đồ lên xe thì không quên rồi!
Hai bà cháu ngồi trên xe để cho Ba Má thằng cu vô bộ phận khách hàng lo công việc này.  Một hồi lâu sắp nhỏ ra. Coi như không ai nhặt được gửi lại ở bộ phận phục vụ khách hàng!
Cái ví không có tiền bạc gì nhưng có giấy tờ nên cũng phải liên lạc để đề nghị giải quyết. Về nhà, bắt đầu công việc bất đắc dĩ ấy. Hơn một tiếng sau mới bắt đầu sinh hoạt bình thường trong nhà. Tụi nó bắt đầu có tiếng cười... Bà mẹ thì cứ áy náy vì cái tật cẩn thận quá đáng. Cô vợ nhớ lại có vài vật kỉ niêm trong ví, cả tượng Đức Quán Thế Âm. Anh chồng thì bảo tại mình không check kỹ và nói rút bài học không để gì nhiều trong ví!  Bà mẹ cầu xin Ơn Trên ban phép lạ, Cầu xin Quán Thế Âm Bồ Tát nhiệm mầu, cầu xin Ba của các con phù hộ...được nhận lại món đồ đã mất!

Dù là ngày chủ nhật nhưng ở đây mọi cơ quan đều làm việc, tức là chế độ trực ở cơ quan của họ rất là nghiêm túc. Việc gì cũng giải quyết liền theo yêu cầu. Có hôm, chín, mười giờ tối, tụi nó vẫn qua điện thoại liên hệ công việc. Điều này chắc chắn từ lâu nay ở bên nhà mình không thấy, ngoại trừ viễn thông wifi của FPT nhưng mà hư cáp thì cũng chờ nếu là cuối tuần (hihi).
Bà mẹ chia sẻ sự việc mất cái ví với những người thân và nhận được đồng cảm.
Nhưng bà cứ bồn chồn tiếc cái cảm giác vui của sắp nhỏ không trọn vẹn. Ví dụ như những món đồ mua về mới toanh đưa vào sử dụng, lẽ ra niềm vui tròn đầy hơn như cái màn hình máy tính lắp vô thiệt đẹp, tụi nó rất thích thú...Và, bà cứ thấy mới đó, trong nháy mắt, đồ vật thân thương nhìn thấy mỗi ngày...đã biến mất! Bà bâng khuâng gì đâu...Bà bèn đi ra ngoài park cho thoáng và thầm thì cầu nguyện phép nhiệm mầu Trời Phật ban cho...

Về nhà, mọi sinh hoạt bình thường chuẩn bị bữa ăn tối.Thấy cái ví thân thương nằm trên góc bàn như mọi hôm, tụi nó bảo có người mang tận nhà cho lại trong lúc Bà ra ngoài, đã cám ơn và "hậu tạ" nhưng người ta từ khước.
Mèn ơi, mừng quá! Anh chồng tiếp tục lúi húi với niềm vui màn hình máy tính mới( cả nhà 5,6 máy tính và luôn vui vì cái mới!) Cô vợ dọn dẹp đồ chơi của thằng cu vì nhiều quá, tùm lum quá, nhất là sau sinh nhật. Ông Nội chơi với thằng cu, Bà Nội làm bữa tối và giờ Bà Ngoại cũng xen vô...
Chia sẻ với người thân về niềm vui này, được nghe một câu:...ừ, đã bảo người tốt còn đầy trên quả đất mà!

Xin cám ơn Trời Phật... Cám ơn một nơi chốn còn có nhiều người tốt.

Hoa chụp trong siêu thị






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét