Mùa Xuân, thời tiết dễ chịu. Không nắng lắm, cũng không lạnh.
Gió vừa mát vừa nhẹ với nắng dịu. Thỉnh thoảng có vài ngày trời
mưa lâm râm như mưa Xuân ở bên nhà. Tui cũng bỗng nhớ cái
không khí của những ngày mưa Xuân nhẹ nhẹ và trời đầy mây như
những ngày ngoài quê xưa mùa cá biển...
Mùa này, hồi tui mới qua, bạn Hồng Nhung nói ở Houston là thờigian đẹp nhất. Tui cũng thấy vậy và thấy là thời gian người ta thích
trồng trọt. Hoa lá vươn chồi, ra hoa, bắt đầu kết trái. Cũng vậy, cỏ bắt
đầu lên xanh. Sân cỏ ở nhà tui được chăm theo cách hơi-đặc-biệt! Cứ có
mấy cây cỏ dại là bị xịt thuốc diệt cỏ làm cho cỏ dòng-chính-thống cũng
cũng bị diệt lây. Riết hồi nhìn cái sân chỗ vàng chỗ xanh như cái đầu bị
ghẻ lở, hay nôm na cũng gần như cái đầu bị hói! hehe..hihi. Bù lại, nhà
tui năm nay có vườn rau rất ok! Năm ngoái trồng lung tung và chưa có
kinh nghiệm. Năm nay, con rễ thiết kế lại khung vườn rau, làm một khu
trồng hoa cho tui và chọn một số loại cây giống thích hợp.
Khung vườn đã dựng lên từ trước Tết nhưng rau mồng tơi nay mới bắt
đầu lên, vài cây đã bắt đầu leo. Cây bầu và mướp chưa ngắt ngọn. Còn
khổ qua thì đã leo chừng mấy gang tay. Các loài rau thơm thì lên thiệt
tốt, trông mát mắt ... Rau ngò sau một thời gian lên xanh tươi, hồi sinh
từ hôm lạnh bị ngập trong tuyết, ngò đã ra bông thơm ngát, trắng ngần
đến nay bắt đầu thành hạt. Tui nhìn những luống ngò mà nhớ hàng bán
lá xông ở bên nhà. Hồi đó, đi mua lá xông, lá nấu tắm trong dịp tết Đoan
Ngọ hoặc lá nấu uống khi bị nhiệt, bị ho.v.v..thường trong nắm lá đó có v
vài cây ngò để nguyên rể, nguyên hoa hoặc hiếm hoi mới có vài chùm hột
chưa khô còn dính trên thân. Giờ tui cả hai luống ngò cao nghệu, đầy hoa
và hột, làm chi đây!
Vườn tui cũng có cà chua. Tụi nhỏ chọn giống, đi mua cây giống và có cả
mấy cây gieo hạt ở nhà. Trồng chưa tới 2 tháng mà trái ra chi chít. Tui thì
thuộc tip ham hố, trồng gì cũng muốn nhiều, chen chúc mới chịu. Nhưng
tụi nhỏ lại khác, trồng thưa và cắt lá cắt cành cho cây thoáng. Mèn ơi, vậy
mà cây ra hoa ra trái tùm lum.
Mỗi ngày, tui cứ thích quanh quẩn bên khoảnh vườn, ngắm nhìn cây trái, lá
hoa và lắng nghe hơi thở chuyển mình của chúng! Hihi! Văn chương một tí
cho vui thôi chứ thực ra là sốt ruột thấy hoa lâu nở, trái lâu lớn quá ấy mà.
Đôi khi, thấy mình cũng ngu ngơ, trẻ thơ như các cháu, chạy quanh sân nhà
đùa cợt, đuổi bắt nhau. Rồi cũng có lúc thấy mình mau già quá! Ậy, mới đó,
đã bảy mươi rồi! Nhưng đó là sự hiển nhiên thôi! Mùa theo mùa, năm tháng
theo nhau qua đi, tuổi nhỏ lớn lên, tuổi trẻ trưởng thành thì rồi ai cũng phải
già đi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét