Đã qua đợt lạnh thứ 3 của mùa Đông năm nay ở Houston.
Tuần này thời tiết thật đẹp. Buổi sáng sớm và chiều tối, đêm thì có hơi lạnh,
khoảng bốn mấy, năm mấy độ F. Ban ngày sáu mấy, bảy mấy độ, có nắng.
Sáng sớm có sương mù. ( Gợi tui nhớ mùa sương mù cá biển ở quê xưa,..)
Tui đi bộ trên lối đi thấy đôi chỗ còn ướt sương và cỏ hai bên đường chưa
lên xanh sau đợt lạnh, ướt đẫm sương mai. Thỉnh thoảng, tui dừng bước đi,
chậm lại xíu chào cám ơn mấy người đang xén cỏ hay lái xe cắt cỏ bên đường.
Họ luôn luôn dừng lại khi thấy bộ hành từ xa, để không gây tiếng ồn và nhất
là không làm văng những sợi cỏ mới cắt vào người đang đi bộ ngang qua.
Hôm qua có em học trò thế hệ 1979, lớp 8A6, đang sống ở Toronto, Canada
nhắn tin hỏi lúc nào Cô rảnh cho con gọi thăm vì Cô Trò lâu lắm, từ dạo bạn
Tuấn mất đến nay, mấy chục năm, chưa gặp lại Cô. Tui nghe học trò nhắc lại
kỷ niệm không vui về một học trò khác của lớp. Cảm động quá! Và những ngày
tháng ấy ùa về... Thương vô cùng... Cho đến bây giờ tui vẫn nhớ hình ảnh em
học trò đã vắn số ấy và luôn nhắc tới tên trong mỗi lần cầu nguyện...Trong
suy nghĩ có xu hướng tâm linh xíu, tui luôn nghĩ rằng em là một trong những
người trong cõi hư vô luôn phù hộ cho tui được bình an, may mắn giữa cuộc đời
này. Xưa, hồi tui có bầu bé Ng, tui được phân công chủ nhiệm tiếp lên lớp 9A6.
Nhưng chỉ thời gian đầu, sắp xếp, ổn định lớp đến lúc họp Phụ huynh đầu năm là
tui xin chuyển cho GV khác, vì lý do sức khoẻ. Tui biết ơn Ban Giám Hiệu đã chấp
thuận. Mặc dù không còn chủ nhiệm nhưng vẫn dạy các lớp khác trong trường. Học
trò thỉnh thoảng ghé thăm tui. Và Tuấn đã từng kể với Ba Mẹ em, là bác sĩ về tui
và thấy Cô ăn uống khó, kể cả uống sữa. Hôm khác em đem đến hộp bột cacao của Pháp
do Phụ huynh gửi tặng để pha với sữa cho dễ uống. Thời ấy, có được món quà như
thế, tui rất quý... Rồi cả những dịp Xuân về, Tết đến, em đem trái cây Phụ huynh
gửi tặng, còn xin phép Phụ huynh đón trễ để giúp Cô chưng hoa trái trong những
ngày giáp Tết, Cô bận rộn...Hôm nay, nhắc tới em, tui bâng khuâng nhớ
lại bao kỷ niệm với học trò, với lớp, với một thời đã xa, tưởng như trong cổ tích.
Và sự cố buồn lúc cuối mùa Hè em học lớp 10 LHP... Ba chục năm trôi qua... Kỷ niệm
ùa về... Cầu nguyện em an vui ở cõi vĩnh hằng...
Tui nhớ tới lớp A6. Nhớ những gương mặt thời trẻ thơ trong sáng của học trò mình và
thươngmột thời gắn bó với những đôi mắt trong veo, hồn nhiên, tinh khiết ấy. Tui nhớ
cô bé lớp trưởng rất có uy với lớp! Ấn tượng nhất là những giờ sinh hoạt lớp, cô bé
hô nghiêm và các bạn nam quay đằng sau để kiểm tra tóc dài. Những anh chàng đã tuân
thủ răm rắp! Thật dễ thương. Tui đã có lần quay mặt đi để che giấu cảm xúc mà chắc
học trò tui không biết. Thương quá! Bởi vì có những em nghịch ngợm hồn nhiên nhưng
cũng có những em sâu sắc, đọc Tam quốc chí, đọc Thuỷ hử v..v.. cũng có những nhận
định, lý lẽ sâu sắc nhưng đã răm rắp tuân thủ sự điều khiển của lớp trưởng vì tôn
trọng bạn và vì danh dự của lớp mình...
Bỗng dưng sáng nay hẹn gọi cho học trò mà không gọi được. Tui nhớ về lớp cũ ngày xưa.
Những cô bé cậu bé ấy giờ đã ngoài bốn mươi, người xưa thường gọi lứa tuổi " tứ thập
nhi bất hoặc", trưởng thành, ổn định trong cuộc sống. Những Hồng Kỳ, Hoài Nam, Ngọc
Hoàng, Hải, Chinh, Tùng ba bạn cùng tên Sơn mà mỗi người một tính cách... Những Hồng
Quyên, Phương Loan, Phương Thuỳ, Thuý... Những dãy bàn của phòng học nằm ngang phía
cuối sân trường có hai cay sa kê toả bóng mát và thỉnh thoảng ngồi trong lớp hoac đang
nghe giảng bài bỗng âm thanh trái sa kê chín rụng làm cho cả lớp ồ lên...
Giờ này đang giữa trưa. Ánh nắng tràn trên khoảng sân phía trước, kỷ niệm học trò làm
ấm lòng tui.Tuổi già cứ luôn miên man với bao chuyện cũ như những ly cà phê không đường
uống vào mỗi sáng. Vị ngọt ngào không có nhưng hương cà phê và vị đắng vẫn ngào ngạt, đậm
đà cuốn lấy khứu giác và vị giác.
Thứ Năm, 27 tháng 2, 2025
Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2025
Hành hương Thập tự đầu năm
Như một trong những sinh hoạt của tín ngưỡng, tui vẫn thường tham gia vào
các đoàn hành hương của Chùa tổ chức trong dịp đầu năm. Từ những năm còn
ở bên nhà, tui đã rất thích hoạt động mang tính truyền thống, tôn giáo và đậm sắc
màu văn hoá.
Năm nay, tui ghi danh tham gia đoàn hành hương ở Trung tâm Phật giáo Chùa
Việt Nam vào ngày chủ nhật 9 tháng 2 năm 2025 tức là 12 tháng Giêng Ất Tỵ.
Được dặn đến Chùa từ sáng, lúc 6g30, nhưng tui đã đến từ trước 6g xíu. Lên chánh
điện lúc quý Thầy và một số Phật tử còn đang tụng kinh.
Đoàn được điểm danh đầy đủ và Thượng Toạ Nguyên Đạt hướng dẫn đảnh lễ Phât,
nghe dặn dò vài việc, chúc chuyến hành hương an lạc và giới thiệu Ban điều hành
chuyến hành hương là một vị Thượng toạ và 2 quý Sư Cô.
Chuyến đi bắt đầu hơn 7g30 xíu. Và đầu tiên là chùa Linh Sơn. Sau đó đến chùa Đài Loan Chung Mei Temple. Mọi người trên xe muốn được ăn sáng gì đó nên Sư Cô nói đến chùa Hương Lâm. Đây là một ngôi chùa của quý ni sư hầu hết là người Huế nên tui rất thích. Sư Cô Trụ trì tiếp đoàn rất chu đáo và nói rặt giọng Huế yêu thương của tui. Món ăn cũng rất ngon, nhứt là mứt gừng, mứt dừa, nước trà, bánh bao... Lên xe chạy một lát rồi Sư Cô phó đoàn mới nhắc đến các món chay của Chùa bán, trong đó có món chao ngon đặc biệt làm mọi người tiếc đã không kịp mua. Tui cũng tiếc vì món chao người Huế làm luôn có vị ngon, khác với những nơi sản xuất khác. Và tui nhớ Mẹ tui...những ngày ấu thơ ngồi coi Mẹ làm những hủ chao từ những công đoạn chọn đậu hủ từng miếng thế nào cho ngon, ủ trong những tờ giấy quyến trắng tinh, mỏng lét đặt trên chiếc giừng ( đan bằng tre non, mềm mai, lổ nhỏ, dùng để giừng gạo, cũng có nơi gọi là dầng gạo ) có một lớp dày tro bếp đã rây nhuyễn. Rồi phơi sương. Rồi cắt miếng, Rồi ướp.v.v.. Ướp với những gì giờ tui không nhớ nổi! Làm sao nhớ được ! Vì mấy chục năm qua, hơn nửa thế kỷ rồi không còn được ăn chao của Mẹ làm...
Đến trưa, sau khi đến chùa Phật Ân cũng được ăn no nê đủ thứ. Mọi người còn bảo nhau phải để bụng còn ăn trưa ở chùa Phước Đức. ( Và thế là quý Sư Cô và quý Phật tử của Chùa đem cho "zip lốc" để to go!)Đoàn đến chùa Pháp Vân trước khi qua chùa Quan Âm rồi thẳng tiến về chùa Phước Đức. Bữa ăn trưa với món bánh canh là chính và nhiều món khác như xôi, bánh ngọt, chè, trà sữa... Đến chùa nào cũng được quý Thượng Toạ hay Sư Cô Trụ trì chúc đầu năm và phát lộc. Đến chùa Quang Đức còn được nghe quý Thầy Trụ trì đọc thơ và bình thơ rất là thú vị. Chiều hơi muộn xíu, xe về hướng Bắc Houston để đến chùa Tịnh Luật. Đạo tràng tổ chức đón đoàn chu đáo lắm. Nhưng ai cũng no nê suốt những quãng đường qua nên nhận được lộc là cất để đem về thôi, nước trà ngon cũng không uống nổi nữa. Trên đừng về ngang chùa Viên Thông thấy có nhiều xe đậu ở parking và cũng đã chiều gần tối nên phải chạy thẳng về chùa Hương Nghiêm gần chùa Việt Nam. Quý Sư Cô Trụ trì cũng là người Huế nên ngoài việc phát lộc, còn có cả bánh bột lọc rất ngon mời đoàn thưởng thức. Bánh ngon lắm luôn! nghe mùi lá chuối của bánh mới luộc rất hấp dẫn. Nhưng ai cũng xin nhận vài cái bỏ vô "chiếc túi càn khôn" chứa đầy "chiến lợi phẩm" mang về.
Mọi người ra xe thì trời vừa bắt đầu tối. Qua chùa Việt Nam cách đó chừng mười lăm phút. Lúc này khoảng 6g40 phút nhưng trời đã tối. Lên chánh điện lạy Phật . Thầy lúc sáng tiễn đoàn đi, giờ đang có mặt đón đoàn về. Chào mừng. Hoan hỉ. Và giới thiệu sinh hoạt Phật sự của Chùa vào tháng ba này. Có những sự kiện quan trọng sẽ diễn ra trong 3 ngày 28, 29, 30 /3/2025 mà Chùa sẽ bắt đàu khởi động chuẩn bị từ tuần tới. Đó là Buổi Lễ Mẹ Hiền Quan Âm (title chính xác là gì tui quên), Lễ khánh thành Đại Hùng Bảo Điện và kỷ niệm 35 năm ngày thành lập Chùa. Có rất nhiều chư vị Tăng Ni trên các châu lục và trên toàn quốc về dự. Tui có nghe mời cả Quý Thầy ở Canada qua nữa. Phật tử trong đoàn ai nghe cũng hoan hỉ và mong muốn làm việc gì đó hưữ ích trong sự kiện này. Tui đang quỳ trong chánh điện lắng nghe...Bỗng điện thoại reo. Tui tắt vội rồi chạy ra sau, chưa kịp nhắn tin, chuông lại reo tiếp. Mèn ơi, con gái tui đón. Thấy không có Mẹ ra, nó muốn gọi để nói là nó đang đậu xe chỗ nào cho Mẹ dễ tìm, kẻo Mẹ lo, mà trời tối. Sân Chùa bao la. Parking thì xa. Chu mẹc ơi, tui sợ Thầy la vì điện thoại reng phá tan sự yên lặng tôn nghiêm. Cuối cùng thì cũng bị la thiệt. Nhưng la vui, cả đám Phật tử cười rần lên, không bị chỉ trích. Hoan hỉ. Hoan hỉ. Đây cũng chính là vị Thầy đã la tui trong dịp Chùa Cam Lộ tổ chức Lễ Phật Đản, Rằm tháng tư mấy năm trước. Trong lúc Thầy giảng Pháp, tui len lỏi cầm điện thoại quay. Thầy la: Mời Cụ đằng kia ngồi xuống, làm chi mà chạy tới chạy lui ..v..v. Lần đó tui bị "quê". Mô Phật ! Chắc tui có duyên bị la vì lộn xộn giữa lúc nghiêm trang. Thôi kệ đi! Căn tu của mình chỉ nghiêm túc được tới đó !
Chuyến hành hương đã rất vui. Tui vẫn thấy rất vui vẻ. hoan hỉ, an lạc dù có bị trêu cười xíu vào phút chót. Vui thôi mà! Tui quen thêm được mấy Chị lớn hơn tui năm, bảy tuổi. Có chị hơn 80 tuổi vẫn đi hành hương vui vẻ, khoẻ khoắn, lạc quan thân thiện vô cùng. Tui cũng quen thân với một em trẻ hơn, tui chụp hình rất nhiều cho em với một tình thương mến thương thiệt sự.
Chuyến đi bắt đầu hơn 7g30 xíu. Và đầu tiên là chùa Linh Sơn. Sau đó đến chùa Đài Loan Chung Mei Temple. Mọi người trên xe muốn được ăn sáng gì đó nên Sư Cô nói đến chùa Hương Lâm. Đây là một ngôi chùa của quý ni sư hầu hết là người Huế nên tui rất thích. Sư Cô Trụ trì tiếp đoàn rất chu đáo và nói rặt giọng Huế yêu thương của tui. Món ăn cũng rất ngon, nhứt là mứt gừng, mứt dừa, nước trà, bánh bao... Lên xe chạy một lát rồi Sư Cô phó đoàn mới nhắc đến các món chay của Chùa bán, trong đó có món chao ngon đặc biệt làm mọi người tiếc đã không kịp mua. Tui cũng tiếc vì món chao người Huế làm luôn có vị ngon, khác với những nơi sản xuất khác. Và tui nhớ Mẹ tui...những ngày ấu thơ ngồi coi Mẹ làm những hủ chao từ những công đoạn chọn đậu hủ từng miếng thế nào cho ngon, ủ trong những tờ giấy quyến trắng tinh, mỏng lét đặt trên chiếc giừng ( đan bằng tre non, mềm mai, lổ nhỏ, dùng để giừng gạo, cũng có nơi gọi là dầng gạo ) có một lớp dày tro bếp đã rây nhuyễn. Rồi phơi sương. Rồi cắt miếng, Rồi ướp.v.v.. Ướp với những gì giờ tui không nhớ nổi! Làm sao nhớ được ! Vì mấy chục năm qua, hơn nửa thế kỷ rồi không còn được ăn chao của Mẹ làm...
Đến trưa, sau khi đến chùa Phật Ân cũng được ăn no nê đủ thứ. Mọi người còn bảo nhau phải để bụng còn ăn trưa ở chùa Phước Đức. ( Và thế là quý Sư Cô và quý Phật tử của Chùa đem cho "zip lốc" để to go!)Đoàn đến chùa Pháp Vân trước khi qua chùa Quan Âm rồi thẳng tiến về chùa Phước Đức. Bữa ăn trưa với món bánh canh là chính và nhiều món khác như xôi, bánh ngọt, chè, trà sữa... Đến chùa nào cũng được quý Thượng Toạ hay Sư Cô Trụ trì chúc đầu năm và phát lộc. Đến chùa Quang Đức còn được nghe quý Thầy Trụ trì đọc thơ và bình thơ rất là thú vị. Chiều hơi muộn xíu, xe về hướng Bắc Houston để đến chùa Tịnh Luật. Đạo tràng tổ chức đón đoàn chu đáo lắm. Nhưng ai cũng no nê suốt những quãng đường qua nên nhận được lộc là cất để đem về thôi, nước trà ngon cũng không uống nổi nữa. Trên đừng về ngang chùa Viên Thông thấy có nhiều xe đậu ở parking và cũng đã chiều gần tối nên phải chạy thẳng về chùa Hương Nghiêm gần chùa Việt Nam. Quý Sư Cô Trụ trì cũng là người Huế nên ngoài việc phát lộc, còn có cả bánh bột lọc rất ngon mời đoàn thưởng thức. Bánh ngon lắm luôn! nghe mùi lá chuối của bánh mới luộc rất hấp dẫn. Nhưng ai cũng xin nhận vài cái bỏ vô "chiếc túi càn khôn" chứa đầy "chiến lợi phẩm" mang về.
Mọi người ra xe thì trời vừa bắt đầu tối. Qua chùa Việt Nam cách đó chừng mười lăm phút. Lúc này khoảng 6g40 phút nhưng trời đã tối. Lên chánh điện lạy Phật . Thầy lúc sáng tiễn đoàn đi, giờ đang có mặt đón đoàn về. Chào mừng. Hoan hỉ. Và giới thiệu sinh hoạt Phật sự của Chùa vào tháng ba này. Có những sự kiện quan trọng sẽ diễn ra trong 3 ngày 28, 29, 30 /3/2025 mà Chùa sẽ bắt đàu khởi động chuẩn bị từ tuần tới. Đó là Buổi Lễ Mẹ Hiền Quan Âm (title chính xác là gì tui quên), Lễ khánh thành Đại Hùng Bảo Điện và kỷ niệm 35 năm ngày thành lập Chùa. Có rất nhiều chư vị Tăng Ni trên các châu lục và trên toàn quốc về dự. Tui có nghe mời cả Quý Thầy ở Canada qua nữa. Phật tử trong đoàn ai nghe cũng hoan hỉ và mong muốn làm việc gì đó hưữ ích trong sự kiện này. Tui đang quỳ trong chánh điện lắng nghe...Bỗng điện thoại reo. Tui tắt vội rồi chạy ra sau, chưa kịp nhắn tin, chuông lại reo tiếp. Mèn ơi, con gái tui đón. Thấy không có Mẹ ra, nó muốn gọi để nói là nó đang đậu xe chỗ nào cho Mẹ dễ tìm, kẻo Mẹ lo, mà trời tối. Sân Chùa bao la. Parking thì xa. Chu mẹc ơi, tui sợ Thầy la vì điện thoại reng phá tan sự yên lặng tôn nghiêm. Cuối cùng thì cũng bị la thiệt. Nhưng la vui, cả đám Phật tử cười rần lên, không bị chỉ trích. Hoan hỉ. Hoan hỉ. Đây cũng chính là vị Thầy đã la tui trong dịp Chùa Cam Lộ tổ chức Lễ Phật Đản, Rằm tháng tư mấy năm trước. Trong lúc Thầy giảng Pháp, tui len lỏi cầm điện thoại quay. Thầy la: Mời Cụ đằng kia ngồi xuống, làm chi mà chạy tới chạy lui ..v..v. Lần đó tui bị "quê". Mô Phật ! Chắc tui có duyên bị la vì lộn xộn giữa lúc nghiêm trang. Thôi kệ đi! Căn tu của mình chỉ nghiêm túc được tới đó !
Chuyến hành hương đã rất vui. Tui vẫn thấy rất vui vẻ. hoan hỉ, an lạc dù có bị trêu cười xíu vào phút chót. Vui thôi mà! Tui quen thêm được mấy Chị lớn hơn tui năm, bảy tuổi. Có chị hơn 80 tuổi vẫn đi hành hương vui vẻ, khoẻ khoắn, lạc quan thân thiện vô cùng. Tui cũng quen thân với một em trẻ hơn, tui chụp hình rất nhiều cho em với một tình thương mến thương thiệt sự.
Thứ Năm, 20 tháng 2, 2025
Tết ở trong tim
Từ bữa Tết đến nay mới có chút thời gian để viết. Thực ra, vẫn rảnh rang đó thôi! Nhưng
lúc rảnh thì không có ý tưởng gì, còn lúc nhiều đề tài chạy về trong cái đầu óc và tâm hồn
già nua này thì không phải là đang ngồi trước computer hoặc đang nằm trên giường nệm
ấm chăn êm, làm biếng lọ mọ ngồi dạy viết ra. Thời tiết lúc này lại hay cám dỗ mình chui
vô mền nghe nhạc không lời , có khi mãi theo dõi những breaking news trên nước Mỹ.
Vậy nên bài viết có vẻ thiếu mất thời-gian-tính.
Mấy ngày đầu năm đi chùa, hôm mùng một Tết vào thứ tư và hôm mùng năm Tết là chủ nhật. Tuổi già nên việc đi Chùa và gặp những người bạn đồng tu, Phật tử coi bộ phù hợp hơn hết. Con cháu cũng đến Chùa lễ Phật, thăm viếng Ông Bà thờ cúng trong Chùa nên tui thấy ấm lòng, hạnh phúc. Tui cũng cùng với mấy em trẻ hơn rủ nhau đến nhà các bạn gần Chùa chơi xíu. Không khí vui nhộn với những câu pha trò, trêu chọc nhau làm tui cảm thấy như mình trẻ lại như hồi xưa cũng rủ nhau tới nhà bạn bè chúc Tết rồi vui đùa trêu ghẹo nhau. Nhớ những lần được ngồi sau xe người bạn, lúc bạn ấy còn ở VN và tui còn trong những ngày ở tuổi hai mươi... Giờ thì đang làm Bà Ngoại ở tuổi ngoại thất tuần, vẫn hồn nhiên đùa giỡn với mấy bạn ngồi trong hai, ba chiếc xe hơi tới thăm nhà nhau nhân dịp đầu năm. Tết, đó là khoảng thời gian chuyển từ năm cũ bước sang năm mới sau 12 tháng dài sinh hoạt cả một năm.Nếu không có cái khoảng thời gian chuyển tiếp ấy để đánh dấu sự đổi mới của một giai đoạn mà cứ kéo dài mãi thế, chắc là đơn điệu lắm! Cái sự bắt đầu sau mỗi mười hai tháng ấy mới kỳ diệu lắm thay! Khi mà hơi gió thoảng mùi nhang trầm hương đâu đó gợi trong tâm hồn con người ta biết bao kỷ niệm và giây phút giao mùa thực sự thiêng liêng... Tui thấy Người xưa đã có quan niệm đúng đắn để lại cho thế hệ con cháu từ đời này sang đời khác về giá trị truyền thống văn hoá này.
Từ hồi trẻ thơ, lớn lên và già như bây giờ tui vẫn thích Tết. Tui cũng có những cái Tết của tuổi thơ đầm ấm, sung túc, nhưng cũng có những năm đón Tết trong không khí không vui gì mấy. Ngẫm lại cuộc đời, chắc ai cũng vậy thôi. Hồi nhỏ tui nhớ có năm Ba tui đau ốm trong dịp Tết nên nhà tui không chuẩn bị gì nhiều,không gánh đất cát trắng đổ đầy trong sân hay đốt pháo nhiều như mấy năm khác... Lớn lên, đi học xa nhà, Tết là khoảng thời gian được chờ đợi háo hức để được về dưới mái ấm gia đình. Khi bắt đàu đi dạy học, tui cũng mong đợi Tết để về nhà vui với gia đình. Những ngày Tết luôn qua rất nhanh với một chút tiếc nuối dù mỗi năm thêm một tuổi nhưng không hề quan tâm mà cứ thích Tết nhanh đến, niềm vui thích Tết như trẻ thơ.
Cũng có những năm cuộc sống khó khăn, cái khó khăn thiếu thốn chung của cả một giai đoạn xã hội,tui cũng không ra ngoài cái vòng quay của cuộc sống ấy. Tui có mái gia đình riêng, có các con nhỏ nhưng tui cũng thấy vui khi Xuân về Tết đến. Vui niềm vui ngày Tết của các con! Có lẽ tuỳ theo quan niệm của mỗi người. Có người đòi hỏi những điều kiện lớn lao mới tìm thấy hạnh phúc, có người đơn giản hơn. Tui thuộc "tip" thứ hai: Rất đơn giản! Một tiếng chim hót vang lên trong khoảnh vườn yên tĩnh, một sợi nắng trong veo loáng thoáng trên bãi cỏ sân sau, một nụ hồng tươi thắm mới nở trong khóm hoa sân trước, một làn gió mát mơn man trên mái tóc bạc loà xoà trước trán vào buổi sáng mai đi bộ... cũng có thể đem đến cho tâm hồn tui niềm vui, một cảm giác ấm áp, thú vị. Và đối với tui, đó là hạnh phúc.
Vậy nên, cứ sau một năm mười hai tháng lại có dịp để sửa soạn đón năm mới, một chút rộn ràng hơn, màu sắc rực rỡ hơn, âm thanh vui nhộn hơn, tình cảm ấm áp, nồng nàn hơn; ôn lại năm qua đầy yêu thương, hướng về năm tới đầy hy vọng. Đó là Tết, là hạnh phúc trong tim mọi người.
Mấy ngày đầu năm đi chùa, hôm mùng một Tết vào thứ tư và hôm mùng năm Tết là chủ nhật. Tuổi già nên việc đi Chùa và gặp những người bạn đồng tu, Phật tử coi bộ phù hợp hơn hết. Con cháu cũng đến Chùa lễ Phật, thăm viếng Ông Bà thờ cúng trong Chùa nên tui thấy ấm lòng, hạnh phúc. Tui cũng cùng với mấy em trẻ hơn rủ nhau đến nhà các bạn gần Chùa chơi xíu. Không khí vui nhộn với những câu pha trò, trêu chọc nhau làm tui cảm thấy như mình trẻ lại như hồi xưa cũng rủ nhau tới nhà bạn bè chúc Tết rồi vui đùa trêu ghẹo nhau. Nhớ những lần được ngồi sau xe người bạn, lúc bạn ấy còn ở VN và tui còn trong những ngày ở tuổi hai mươi... Giờ thì đang làm Bà Ngoại ở tuổi ngoại thất tuần, vẫn hồn nhiên đùa giỡn với mấy bạn ngồi trong hai, ba chiếc xe hơi tới thăm nhà nhau nhân dịp đầu năm. Tết, đó là khoảng thời gian chuyển từ năm cũ bước sang năm mới sau 12 tháng dài sinh hoạt cả một năm.Nếu không có cái khoảng thời gian chuyển tiếp ấy để đánh dấu sự đổi mới của một giai đoạn mà cứ kéo dài mãi thế, chắc là đơn điệu lắm! Cái sự bắt đầu sau mỗi mười hai tháng ấy mới kỳ diệu lắm thay! Khi mà hơi gió thoảng mùi nhang trầm hương đâu đó gợi trong tâm hồn con người ta biết bao kỷ niệm và giây phút giao mùa thực sự thiêng liêng... Tui thấy Người xưa đã có quan niệm đúng đắn để lại cho thế hệ con cháu từ đời này sang đời khác về giá trị truyền thống văn hoá này.
Từ hồi trẻ thơ, lớn lên và già như bây giờ tui vẫn thích Tết. Tui cũng có những cái Tết của tuổi thơ đầm ấm, sung túc, nhưng cũng có những năm đón Tết trong không khí không vui gì mấy. Ngẫm lại cuộc đời, chắc ai cũng vậy thôi. Hồi nhỏ tui nhớ có năm Ba tui đau ốm trong dịp Tết nên nhà tui không chuẩn bị gì nhiều,không gánh đất cát trắng đổ đầy trong sân hay đốt pháo nhiều như mấy năm khác... Lớn lên, đi học xa nhà, Tết là khoảng thời gian được chờ đợi háo hức để được về dưới mái ấm gia đình. Khi bắt đàu đi dạy học, tui cũng mong đợi Tết để về nhà vui với gia đình. Những ngày Tết luôn qua rất nhanh với một chút tiếc nuối dù mỗi năm thêm một tuổi nhưng không hề quan tâm mà cứ thích Tết nhanh đến, niềm vui thích Tết như trẻ thơ.
Cũng có những năm cuộc sống khó khăn, cái khó khăn thiếu thốn chung của cả một giai đoạn xã hội,tui cũng không ra ngoài cái vòng quay của cuộc sống ấy. Tui có mái gia đình riêng, có các con nhỏ nhưng tui cũng thấy vui khi Xuân về Tết đến. Vui niềm vui ngày Tết của các con! Có lẽ tuỳ theo quan niệm của mỗi người. Có người đòi hỏi những điều kiện lớn lao mới tìm thấy hạnh phúc, có người đơn giản hơn. Tui thuộc "tip" thứ hai: Rất đơn giản! Một tiếng chim hót vang lên trong khoảnh vườn yên tĩnh, một sợi nắng trong veo loáng thoáng trên bãi cỏ sân sau, một nụ hồng tươi thắm mới nở trong khóm hoa sân trước, một làn gió mát mơn man trên mái tóc bạc loà xoà trước trán vào buổi sáng mai đi bộ... cũng có thể đem đến cho tâm hồn tui niềm vui, một cảm giác ấm áp, thú vị. Và đối với tui, đó là hạnh phúc.
Vậy nên, cứ sau một năm mười hai tháng lại có dịp để sửa soạn đón năm mới, một chút rộn ràng hơn, màu sắc rực rỡ hơn, âm thanh vui nhộn hơn, tình cảm ấm áp, nồng nàn hơn; ôn lại năm qua đầy yêu thương, hướng về năm tới đầy hy vọng. Đó là Tết, là hạnh phúc trong tim mọi người.
Thứ Hai, 3 tháng 2, 2025
Khai bút đầu năm
Mai nở rộ trên cành
Rực rỡ chào năm mới
Mùa vui thêm một tuổi
Thêm bài thơ màu xanh
Dòng đời có trôi nhanh
Trần thế nhiều biến động
Tâm bồ đề mở rộng
Giữa đất trời thênh thang...
Mùng 6 Tết Ất Tỵ (2025)
Rực rỡ chào năm mới
Mùa vui thêm một tuổi
Thêm bài thơ màu xanh
Dòng đời có trôi nhanh
Trần thế nhiều biến động
Tâm bồ đề mở rộng
Giữa đất trời thênh thang...
Mùng 6 Tết Ất Tỵ (2025)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)