Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013

Thời gian đứng yên

Đọc lại bài thơ cũ. Năm1981.Cái thuở thế hệ mình có kẻ ở người đi.Cũng có những cuộc chia ly...
Bài thơ thoáng gợi kỉ niệm của một thời đã xa trong quá khứ.
 Một chút quá khứ cho nồng nàn thêm huong vị cuộc đời ....



Đêm đứng yên cho tình yêu qua
Tháng ba trăng khuất,sao cũng mờ.
Cỏ cây nín lặng lời tâm sự
Em cũng nghe tình yêu thiết tha.

Nghe cả mênh mông giữa biển đời
Lắng chìm trong hạnh phúc xa xôi
Tầm xa vẫn mãi mòn tay với
Rồi cũng thanh xuân lỡ nụ cười!


Câm lặng cho thời gian đứng yên
Cho không gian giữ phút êm đềm
Cho sương ướt nhẹ trên tay áo
Quấn quýt bờ vai,hơi thở mềm.

Rồi với trăng sao...ngày tháng mòn.
Bên nhau còn nặng nỗi cô đơn.
Em nghe cách trở từng chân bước,
Nghe cả dòng sông vĩnh biệt nguồn..

Có phải hàng cây đứng ngó theo,
Thầm thì ái ngại nỗi gieo neo
Tàn phai náo nức,tình yêu mất,
Trả lại hồn cho cõi tịch liêu...

Có phải hàng cây cứ trầm ngâm
Thương người khuất dấu kẻ tri âm
Bên sông dòng nước còn xuôi chảy...
Ai đón thời gian trở lại lần ?

Có thể rồi như bóng mất hình.
Hoang vu tràn mọi nẻo loanh quanh...
Tìm ra đáp số bài hạnh phúc,
Khuya khoắc,chơi vơi : mình với mình!

Có thể người đi với lãng quên,
Như binh minh không nhớ đêm đen
Như tay vuốt nhẹ hồn xa ngái
Phủi bỏ nhiêu khê,dấu muộn phiền....

Đêm vẫn còn đêm cúa chúng ta,
Tháng ba trăng khuất với sao mờ
Bên nhau quanh quẩn mòn chân bước
Không cần biết thời gian đang qua!...

                                                     3/1981










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét