Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013

Gặp lại học trò



Trưa chủ nhật, Huân gọi cho Cô nói về một bạn trong lớp mới ra đi đột ngột. Sợ Cô không nhớ học trò cũ, Huân nhắc bạn Hòa cao nhất lớp, đẹp trai và cũng lớn tuổi nhất lớp mình đó Cô. Cô nhớ mà! Nhớ rất rõ cả hoàn cảnh gia đình bạn ấy nữa. Hồi lớp 9, bạn ấy có nghỉ học một thời gian... Huân nói ngày mai lớp sẽ có mặt lúc 9 giờ. Cô có rãnh thì đến còn bận kế hoạch gì thì hôm sau Cô đến cũng được. Không đâu, Cô sẽ đến  cùng với lớp, có thể hơi trễ một chút. 

Và sáng nay Cô đã gặp được khá nhiều khuôn mặt lớp 9A4 năm 1991. Nhật vẫn cao, gầy, dắt  xe Cô đi gửi. Huân và Huy giới thiệu Cô với gia đình Hòa. Vợ của Hòa còn trẻ quá! Họ kết hôn hơn hai năm và đang có hình hài nhỏ bé. Cô nói lời chia buồn và động viên em, cuộc sống vẫn tiếp diễn dù cuộc sống luôn có nhiều bất ngờ... Nhìn hình Hòa với nụ cười hiền và màu áo trắng làm Cô nhớ lúc sắp nghỉ hè năm lớp 9 ấy, mình chụp hình trước sân trường. Cả lớp chen chúc, gọi í ới để đứng gần nhau nhưng Hòa cứ né ra xa nên bị các bạn kéo vào bắt đứng phía trước bên nữ làm Hòa cười bẽn lẽn... Bây giờ, Hòa trong tấm hình đang nhìn Cô Trò mình đến đây và chắc là xúc động lắm. Nhưng bạn ấy  đã xa rồi, xa lắc rồi !!! Lớp cầu mong Em bình yên ở thế giới bên kia...

***



Ngồi với học trò một lát, nhìn những gương mặt 7x đã trưởng thành, chững chạc, có đứa trông cũng bệ vệ nữa. Nhanh thật, mới ngày nào những gương mặt trẻ thơ, hồn nhiên trong một lớp học giỏi có tiếng của trường Thực Nghiệm Sư Phạm mà nay đã hơn 20 năm trôi qua, trở thành Cha, Mẹ của  thế hệ thứ ba. Tối qua, mới thấy Khánh trên truyền hình, mái tóc muối tiêu giống Bố ngày xưa quá! Sáng nay thấy cũng y chang với cách nói chuyện tỉnh bơ mà dí dõm không chịu được! Bạn ấy trải nghiệm nhiều năm du học ở Canada rồi cũng bằng ấy số năm "chinh chiến", bay qua bay lại như con thoi làm việc khắp các nước Châu Á... Vậy mà nói chuyện với Khánh Cô thấy trước mặt mình vẫn là cậu học trò nhỏ năm nào...

Có mặt quanh Cô chỉ có bốn em nữ là Trúc, Hằng, Hoàng Anh (lớp mình còn Hoàng Anh nam ngồi bên cạnh Nhật, ở bàn đầu và có tật hay khóc nữa phải không?) và Thanh Nga. Ai cũng xinh xắn và có "tư cách nội tướng" dù vẫn rất dịu dàng như ngày nào. Cô chưa kịp nhắc với Nga về kỉ niệm lần vào trường Hùng Vương xem danh sách dự thi, bị "cầm nhầm" chiếc xe đạp nên phải  đi bộ về nhà Cô, vừa đi vừa khóc...

Các bạn nam bây giờ coi bộ thành đạt, vững vàng trong công việc. Vậy mà ngồi một lát, Cô lại thấy y như hồi xưa. Xuân Trung khép nép, im re, lúc cầm tay Cô thấy tay lạnh ngắt, Đạt thì vẫn chỉ cười ỏn ẻn khi bị các bạn nhắc lại kỉ niệm nào đó (Vì sao mấy em hỏi Cô nhớ em của Q Hương không rồi chỉ vào Đạt. Cô không nhớ rõ). Còn Nam, Sơn, Huy là dân Bách khoa, xây dựng nên lúc nào cũng là rường cột! Lớp trưởng Quốc Tuấn vẫn hiền lành như hồi đó bị Thầy Hùng trừ điểm bài làm văn chỉ vì cái tội viết đoạn dài trong khi Thầy lại thích có nhiều dấu chấm xuống dòng (!), chạy tìm Cô thắc mắc rồi Cô Trò chỉ biết... cười huề vốn! Còn Huy coi bệ vệ như vậy nhưng cũng yếu đuối lắm. Hồi lên cấp 3 rồi mà lúc "có chút tâm tư", đến nhà Cô cầm gói xôi, không ăn nổi, vừa cố nuốt vừa thổn thức! Riêng Huân thì có rất nhiều kỉ niệm, từ cái thuở chuẩn bị đi học sau Đại học ở Úc cho đến lần ra mắt bạn với Cô mà "vẫn còn hai xe" (chữ của Huân, nghĩa là trong tình trạng còn xe ai nấy đi ấy mà!), lại có chiều 30 Tết, Cô Trò chạy xe trên đường NCT ngập lá vàng rơi... Lớp mình còn có Thùy Vân trong nhóm văn nghệ với Liên Anh, Hải Yến... Hồi đó các bạn ấy cho Cô đọc cuốn "Vĩnh biệt mùa hè" thiệt hay nên sau này xem phim không còn cảm xúc như lần đầu đọc được. (Nhớ Thùy Vân và sự cố trên sân thượng, cháy hết sách vở gần ngày thi HK2...)

Lớp sáng nay còn có nhiều bạn nữa nhưng chưa nói chuyện gì nhiều được.

***



Tạm chia tay các em, Cô không cùng lớp kéo đi cà phê để còn biết bao điều muốn nói. Hẹn lớp mình gặp nhau dịp khác đầy đủ hơn nhé! Trên đường về nhà, trong tâm trí Cô, hình ảnh 9A4 hiện về với những cô bé, cậu bé ngày xưa...
Thứ hai, 29/4/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét