Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017

Khoảng lặng của ...người già... dặn






Có một sự tranh luận nhẹ giữa vài người bạn...già của Việt-Hán-ngày-hôm-qua.
Khi tấm hình up lên với câu "phút lắng đọng của người già", tức thì Bác cao niên đàn anh đã xuất khẩu thành thơ:

Một ấm trà mạn, một chiếc ly
Một bình hoa đẹp sáng hôm ni
Hăm hai tháng bảy!!!...chi lạ rứa?
Lá cỏ thân yêu gửi gắm gì?

Xuyến và Nhung thì làm dấu "good!"
Tức thì Bác Cường viết tiếp:

Chúng ta sẽ không là những người già.
Mà chỉ là những người cao tuổi
"Quân bất kiến Hoàng Hà chi thủy..."
Hãy an nhiên cùng với tháng ngày qua.


Bác ấy nói tiếp. Mà không biết Bác nêu suy nghĩ của Bác hay rút ra từ kho tàng kiến thức trong bụng bởi vì Bác ấy rất làu thông kinh sử lẫn thi ca.

Sự khác biệt giữa người cao tuổi và người già.

Làm thế nào mà khi về hưu, một số người chỉ đơn thuần là người cao tuổi thôi, trong khi người khác thì thành "già" ?
Là bởi vì cao tuổi khác với già.
Trong khi người cao tuổi chơi thể thao, khám phá, đi du lịch,thì người
già lại nghỉ ngơi.
Trong khi người cao tuổi có tình yêu để cho đi thì người già lại tích lũy lòng ganh tỵ và oán hờn.
Trong khi người cao tuổi có những dự tính cho tương lai của mình
thì người già luyến tiếc quá khứ.
Trong khi quyển nhật ký của người cao tuổi gồm toàn là những "ngày mai" thì
quyển nhật ký của người già chỉ chứa những "ngày hôm qua"
Trong khi người cao tuổi thích những ngày sẽ tới thì người già đau khổ với những ngày ít ỏi còn lại của mình.
Trong khi người cao tuổi có những giấc chiêm bao thì người già lại gặp những cơn ác mộng.

Không có cái chuyện cho tôi, cho chúng ta để mà già. Có thể chúng ta cao tuổi, có lẽ vậy, nhưng chúng ta không muốn già bởi chúng ta có lắm tình yêu để cho đi, lắm dự tính để thực hiện, lắm thứ để làm. Bởi chúng ta không có quyền, cũng
chẳng mong muốn già đi.
Dù thế nào đi nữa, đó là cái tôi chúc cho những năm tháng sắp tới này của bạn.


* Một người bạn rất yêu đời, siêng năng du lịch vòng quanh thế giới, không chịu cao tuổi:

- Xời,lý sự cho vui đó ai ơi! Già thì là già. Cao tuổi theo tui chỉ là cách nói cho thanh cao. Không chịu nhận mình già. Hic. Nhưng mà xin lỗi à, em mới 64, kêu em già thì em chịu chứ nói em cao tuổi thì phải trên 75 mới dám XƯNG là cao tuổi chứ Bác...gì đó ơi!
- Lý sự cuối tuần cho vui thôi. Cao tuổi hay già gì cũng đều được xem là "quá đát" hết. Hihi

* Bác ...gì đó liền phun ra thơ:

- Rằng thưa ...em chửa có già
Mới ngoài hàng 6 có là gì đâu
Già thì già tóc, già râu
Nhưng tâm hồn trẻ...thì còn lâu mới già!
Heheeeee


* Một người bạn trong ngành y tế, sức khỏe, rất am tường về ba cao bốn thấp, bèn lên tiếng:

- Sợ từ cao tuổi vì sợ ba cao:
Cao mỡ cao máu cao đường
Mà lại cũng không thích bị thấp
Thôi thì tự nhận là già cho yên chí.

* Và Bác cao niên nhất bọn ấy tiếp:

- Nghe được!
Chỉ có tui thêm cao cường là 4 cao.


Thôi thì già dặn vậy! Cho nó vừa êm đềm, vừa ảo giác chút xíu mà cũng rất thực
Già-thì-già-nhưng-dặn-lòng-phải-lạc-quan.
Mà cách lý sự của bạn bè tui cũng ...già dặn thiệt mà!








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét