Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2021

Cúng đưa Ông Táo

 

 

Ở nước ngoài, dù một sự việc nhỏ bé, bình thường trong cuộc

sống cũng dễ gợi trong tui những liên tưởng về kỷ niệm, hoặc

cũng chỉ là những sự việc bình thường như thế đã diễn ra trong

quá khứ.

Hôm nay, hai mươi ba tháng Chạp, tui cũng lỉnh kỉnh các thứ để 

cúng đưa Ông Táo như phong tục, văn hóa ở quê nhà. Tui lại nhớ 

tới những lần chuẩn bị các thứ để đưa Ông Táo hồi xưa. Thường là

phải có 2 cây mía, mua ở góc đường Ngô Quyền với Đào Duy Từ,

người bán sẽ đem thẳng tới nhà cho tui, có khi mua quýt tại đây

luôn. Hai cây mía được chọn vừa phải, nghĩa là không cao quá sẽ

vướng trần nhà bếp, lóng dao, màu đẹp, không sâu hay tì vết.Và

sẽ dựng hai bên bàn thờ Táo Quân cho đến trưa ba mươi Tết rước 

Ông Táo về mới hạ mía xuống, chặt gọn gàng, bó lại đem để ngoài 

đường, vì nhà không có ai ăn nên không róc.

 

Chuyện cây mía cúng ông Táo cũng gợi tui nhớ tới hồi 1995, làm

chủ nhiệm lớp 9A7. Đúng ngày lớp tham gia hội diễn văn nghệ ở

Rạp hát, có bán vé. Lớp có tiết mục Táo quân rất dễ thương và đã

được khen, hạng A. Lúc đó bé Ngọc khoảng 18 tháng. Học trò tui

tới nhà từ sáng sớm để chuẩn bị. Đứa dọn dẹp phụ Thầy, đứa pha

sữa cho bé, đứa chuẩn bị để tui hóa trang, mặc áo đầm làm bà Táo

vì Rạp hát ở Quận 5 (bỗng nhiên quên tên) cũng gần nhà tui. Tiết

mục hội diễn đã thành công và dduocj mọi người yêu thích ngợi 

khen. Các em học sinh A7 năm ấy rất giỏi. Giỏi về mọi mặt và là

lớp chọn của Trường. Các em tự biên soạn, biên đạo múa và cũng

rất năng khiếu. Có lẽ xuất phát từ sự thông minh.

Sau tiết mục của lớp là tui cũng phải về, đi chợ mua đồ cúng Ông 

Táo. Năm ấy, góc Ngô Quyền chưa bán mía nên tui phải ra mua bên

hông Chợ. Mèn ơi, đường, chợ đông nghẹt người mà tui vừa chở con

bé ngồi ghế trước chiếc xe Cub 81, vừa lái tay ga, số 3 (Xe Honda

Cub lúc ấy còn là xe đạp số), vừa giữ thăng bằng 2 cây mía cột vào

nhau vác trên vai, loạng ca loạng quạng... Vậy mà cũng về tới nhà.

May mà nhà tui cách chợ chừng mươi phút chạy xe. Giờ nghĩ lại, tui

hết hồn, thấy sao mình giỏi thế!

Tui cũng thường cúng thịt luộc, trứng luộc và 3 con tôm càng luộc

đỏ au. Chè xôi nước và xôi...Cái vụ chè xôi nước tui bị bà bán chè 

năm xưa ở chợ Nguyễn Tri Phương cãi gian, tui đưa tiền rồi đứng 

đợi trong dòng người đông đúc, nhưng khi tới phiên nhận chè thì

bị đòi tiền, bảo tui chưa đưa. Rồi ỏm tõi...Thôi, tui chịu thua và tự

trách mình không nên nhanh nhảu đoãng vì trong cuộc đời, không

phải ai cũng là người "hiểu biết". Cái vụ "đoãng" này, tới bảy mươi 

tuổi, tui vẫn còn chưa bỏ tật! 

Hôm nay, ở đây, cũng như những năm vừa qua, tui cũng cúng Ông

Táo như giữ một nét hồn dân tộc, một nét văn hóa, không phải dị

đoan, một cách nhẹ nhàng và biến tấu. (hihi) Trong nhà có sẵn gì

thì cúng đó. Mấy hôm trước đi chợ cũng đã mua vài thứ như thèo 

lèo...Còn trái cây và xôi chè, trứng thịt thì tự mình làm và luôn có

sẵn trong nhà. Năm trước Ông Táo chơi hoa Thủy tiên. Năm nay 

không có Thủy tiên nhưng hoa Hồng trong sân nở rộ thì Ông Táo

enjoy hoa Hồng. Quên mua bột nếp làm chè xôi nước thì nấu chè 

bột năng viên nhỏ. Chắc Ông Táo cũng vui lòng. Hihi


 

Lưu giữ một nét văn hóa quê nhà và cám ơn đã được che chở an

lành trong năm cũ và cầu mong được bình an, mạnh khỏe, vui tươi 

hạnh phúc trong năm mới.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét