Đã qua 3 ngày Tết.
Nước Mỹ trong những ngày lạnh từ bắc xuống Nam
Houston cũng bắt đầu lạnh thứ năm, hôm tui đi chích ngừa,
ngày 30 Tết Lunar new year.
Tối hôm qua bắt đầu báo dộng tình trạng khẩn cấp về thời
tiết. Thời tiết lạnh, có đá trên đường đi, lái xe cẩn thận. Ai
không có việc thì đừng ra đường..v..v..
Con rễ tui lo chạy tới chay lui với mấy cái cây trong vườn, lobọc lại kẻo đông đá và trời tuyết. Mèn, vườn ngò xanh ngắt của
tui chưa kịp chụp hình thì giờ đã cứng ngắt trong tuyết đá.
Đêm. Khoảng hơn 4g sáng tui thức giấc và rón rén nhìn qua
cửa kính, phía trước nhà, tuyết bay bay.
Tui rón rén ra phòng khách, vén rèm nhìn qua cửa kính ra vườn
sau. (Rón rén vì sợ gây tiếng đọng, lũ trẻ thức giấc và ồn ào, mè
nheo đòi thức , ra coi tuyết..)Tuyết cũng bay bay. Tui nhẹ nhàng
mở cửa bước ra sau. Gió. Lạnh. Vườn đã có tuyết trắng. Tui bước
nhẹ lên. Không xốp. Chưa phải tuyết. Hồi hôm tụi nhỏ nói là nước
mưa đang rơi gặp không khí lạnh, thành đá, rớt xuống. Hihi. Tivi
cũng nói vậy. Cho nên đường rất trơn.
Tui vô nhà đi ngủ tiếp và sáng ra nghe xôn xao tụi nhỏ đang nô
nức chạy ra sân đùa tuyết.
Tui tham gia. Bị nhắc nhở giữ ấm.
Sân, đường, các thứ trên mặt đất đều phủ lớp tuyết cứng, sleet,
chưa xốp.
Lúc nãy, vừa ra sân trước, tui đã thấy đúng là tuyết. Xốp. Mềm.
Mịn. Trắng xóa. Rất đẹp. Tụi nhỏ sáng nay thèm làm snow man
chơi mà chưa đươc. Lunch xong, bị e vô phòng như e vịt. Mỗi đứa
một phòng. Bé nhỏ đòi qua phòng Bà ngủ. Một hồi lâu mới ngủ
xong. Nên tui mò ra sân ngắm một hồi chạy vô. Trời trong. Có nắng.
Bầu trời xanh, mây trắng, tuyết trắng. Tui muốn đi một vòng quá!
Thừa sức mặc đủ ấm. Nhưng đường đi ! Tuyết xốp, mỏi chân. Sợ đi
trong tuyết lạnh về bệnh thì phiền.Thôi. Ngồi nhâm nhi cà phê sữa
nóng, nhìn ra bên ngoài cũng được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét