Sáng ngủ dậy với ly cà phê và cái bánh ngọt.
Không gian êm đềm. Tui đi ra vườn vừa nhâm nhi vừa ngó nghiêng mấy
bông hoa với mấy trái bầu, trái mướp...Thấy bụi sả ra nhiều bẹ quá, rậm
rịt, cao nhòng, um tùm, định bụng lát nữa sẽ tách một mớ, mai rảnh sẽ
bằm bỏ vô tủ đông để dành. Nắng buổi sáng rực rỡ.
Vô nhà, ngồi vào bàn, trước computer... Facebook nhắc kỷ niệm 6 năm
trước với những dòng chữ rất đẹp chứa đầy tình thân của Dzoãn Vân ghi
trên quyển sách Vân mới xuất bản, gửi từ VN qua Mỹ cho các bạn. Nhớ
kỷ niệm này, Vân gửi địa chỉ Nhung, nhưng Nhung đi làm không ký nhận
được. Công ty vận chuyển đem tới đem lui mấy bận không xong, bèn thông
báo sẽ hoàn lại nơi gửi! Nhung vội báo cho tui và gọi cho công ty chuyển về
đc tui. Đồng thời, Vân cũng thông báo đc cho họ biết..v..v. Tóm lại là hôm ấy
tụi tui rộn ràng, nhốn nháo. Hihi (Cũng tại tui, lúc đầu V muốn hỏi đc tui để
gửi qua, tui ko muốn bạn bận tâm, phiền phức và...tốn kém. Tui đã ko cho đc.
Ai dè, cứng đầu, quyết đoán, hỏi đc Nhung.) FB đã nhắc lại kỷ niệm với hình
ảnh và những dòng chữ rất dễ thương ấy. Tui bồi hồi . Và tui đã share lại cũng
ghi những dòng dễ thương (hihi) như bạn.
Lời văn cô đọng, đôi khi cũng đòi hỏi, lựa chọn người đọc phải hiểu. Lời của
tui cũng vậy. Nên khi thấy có mâý người bạn hình như không hiểu thấu sự
cô đọng và thân tình của bạn bè tui. Tự nhiên vô niệm Phật. Thật lòng, tui
không thích, dù bạn tui giờ đã mặc áo nâu sồng! Vậy nên tui xóa cái share
ấy.
Từ lâu, tui cũng đã né FB rồi! Nhưng nay thấy phiền toái quá! Vậy nên tui
chỉ muốn âm thầm giữ những tình cảm đẹp đẽ, quý giá mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét