Thứ Năm, 22 tháng 9, 2022

QUÀ VƯỜN

QUÀ VƯỜN Đúng ra phải gọi là quà quê, vì nó là những cây trái được hái từ vườn nhà. Nhưng không phải ở quê nên tui gọi là quà vườn. Đó là mấy trái bầu, trái mướp, nhúm rau mùng tơi, rau dền, mớ đậu bắp.v.v. mà nhà trồng, ăn không hết, bèn đem tặng nhau lấy thảo. Tui là người thường nhận và cũng thường cho tặng. Tuần trước nhà ra một loạt trái bầu sau mùa nắng nóng vừa có những cơn mưa làm cho cây cỏ lên xanh tươi trở lại. Tui vác trái bầu sao dài ngoằng, đi được một lát lại ôm như ôm em bé trên tay. Tui đi bộ buổi sáng và đem theo ghé qua nhà chị Hiền tặng Chị. Lâu nay Chị không đi bộ vì chân bị đau. Giờ chị chỉ đi quanh quẩn trong vườn nhà và ra phía truớc đường nhà Chị chút xíu mà thôi. Hôm qua đã gọi cho Chị và nhắn với Chị rồi. Chị nói ghé chơi, cho Chị gửi mấy trái mướp đắng về ăn cho vui. Chị người Huế nên gọi khổ qua là mướp đắng. Nhưng rồi tui ôm trái bầu nặng quá, lại đi vòng quanh thế giới nữa nên tui đến nhà Chị, lặng lẽ đặt trái bầu trước cửa rồi đi một quảng xa, ra tới đường lớn tui mới text cho Chị. Chị nói Chị nhận tin nhắn, lật đật ra của nhưng không thấy em! Omg, trái bầu to quá, chắc em vác nặng lắm, sao không bấm chuông rồi vô nhà chơi? Tui xin lỗi Chị, hẹn hôm khác vì đã về nửa đường rồi. (nói vậy thôi để Anh Chị khỏi ra kêu trở lại nhà :) ) Cái tay tui đang oải mà ôm thêm mớ mướp đắng nặng như trái bầu lúc nãy nữa thì oải luôn quá!
Và mấy hôm nay cứ bâng khuâng mãi vì Chị nhắn là để dành cho tui. Mèn, đi bộ nagng nhà Chị mà không ghé, biết chắc Chị giận. Hihi. Thôi để nhắn cho Chị bảo đừng để dành, lứa sau tui ghé lấy. Chuyện cho qua cho lại nhiều khi thấy như niềm vui người làm vườn. Sự chia sẻ thành quả thiệt là ấm áp và thú vị, dù đôi khi nhận rồi để dó trong tủ lanh, lâu mới ăn, rau trái cũng héo, đen đi. Ví dụ như bà Ngoại bạn của thằng cháu tui cũng thường hái cho mươi trái đậu bắp, nhà tui cũng có trồng đậu bắp mà không nhận thì Bà buồn. Nên nhận rồi để đó, ăn không kịp, bị bầm đen luôn. Mấy trái bầu nhà tui lứa này đang còn nhỏ, chắc tuần sau cắt được, tui sẽ tặng Bà và đem qua Chùa cho mấy bạn và biếu Sư Cô.
Năm nay tui trồng ớt, có mấy cây ra hoa ra trái thấy rất vui. Nên mỗi ngày hái vô một nhúm để tủ lạnh. Hy vọng mai mốt cây ớt Mễ chín, sẽ để ngăn đá ăn dần. Thằng con rễ rất thích giống ớt cay này. Tui thuộc típ ăn cay nhưng vẫn còn thua cái độ ăn cay của nó. Ớt nhà có trái rồi nên Chủ nhật vừa rồi, Sư Cô hái ớt vườn Chùa nhiều, bảo tui đem ít về nhưng không lấy, như mọi khi, nghe nói ớt là tui đưa tay lên trước. Hihi Có một niềm vui của những người ưa làm vườn ở đây là muốn đem thành quả mình làm được chia sẻ cho bạn bè, hàng xóm. Cái sự cần cù và phân tro, chăm bón còn mắc hơn ra chợ mua về, nhưng niềm vui khi nhìn thấy cây ra hoa, kết quả trong vườn thì thật là không thể gì so sánh được, không có giá nào mua được. Với tui, còn có cả niềm vui mỗi sáng ra thầm thì bên cây lá như kiểu "thị ơi thị rớt bị bà..." haha.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét