Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Như khúc đàn xưa

Chiều tắt ngang mưa nhẹ hạt rơi,                                      Tặng Lê Điệp
Trên hành lang vắng nhớ xa xôi
Nhớ câu chuyện kể người tri kỉ
Bá Nha xưa, đàn cũng vỡ rồi.

Lưu bút vừa trao buổi sáng nay,
Bạn bè dăm đứa viết loay hoay,
Riêng ta, hồn gửi ngoài song cửa
Mắt có chi mô mà cay cay?

Trường học rồi mai sẽ lặng yên...
Giảng đường, bàn ghế, phấn bảng đen
Theo nhau chìm khuất vào năm tháng
Bè bạn, đôi khi còn nhớ tên?

Khi đứng từ trên bục gỗ cao
Nhớ không? Ngày tháng xa xôi nào
(Ta trong trường cũ, bên con dốc)
Hay nhớ nhung rồi cũng âm hao...

Có nói chị với học trò không?
Lòng tôi xanh như mắt em trong...
Hay qua bao nỗi nhiêu khê cũ
Mắt bỗng dưng vương thoáng lạnh lùng!

Chuyện kể khi xưa người tri âm
Với khúc đàn xưa gãy một lần
Mà đưa họ đến thành tri kỉ
Ta giống như người xưa đó không?
                   
Tháng 6/76  phanthinhưmai

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét