Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Tôi dỗ hồn tôi

Có lẽ mình đang chuyển bước đi
Đưa nhau vào cuộc, có nhiều khi
Hồn bay ngoài cửa mà trong lớp
Mắt vẫn ngoan và tay vẫn ghi


Đã nói gì chưa? lá bỗng rơi...
Nghe thoáng trong nhau chút ngậm ngùi
Trả cho nhau những lời chưa nói
Những nỗi nhiêu khê - tiếng thở dài

Tôi biết ghi gì cho tương lai
Về đâu thì cũng xa nhau rồi
Sông trôi xa biển, cây rời núi
Mây cũng buồn tênh lơ lững trôi...

Có lẽ rồi đi khắp mọi miền
Học trò, phấn trắng giúp mình quên
Cả đời hạnh phúc so le mãi
Thôi cũng ru mình lệch giấc yên



Rồi hát với trăng, cười với trời
Ơi  ngày thơ ơi, tình thơ ơi!
Thấp thoáng hình nhau trong ảnh ảo
Và khi choàng dậy chỉ mình thôi.

Tôi thấy như mình lạc đảo hoang
Đêm chìm trong khoảng tối mênh mang
Bầy chim sáo biết nghe đời nặng
Ai đã đem về qua bến sông...


Tôi dỗ cho hồn tôi ngủ yên
Hồn tôi nguôi những nỗi ưu phiền
Và qua năm tháng qua đời sống
Bao đắng cay rồi cũng lãng quên .

phanthinhưmai--những ngày tháng sáu/76


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét